Một lát sau, Hàn Anh Thư đột nhiên phát hiện phương hướng xe dường như là đi về nhà mình, trong lòng cô vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ Dạ Âu Thần muốn đưa cô về nhà.
Nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy không có khả năng lắm.
Dựa theo tính cách hiện giờ của anh, sao.
có thể đặc biệt đi đường vòng đưa cô về nhà chứ? Đây không giống như chuyện anh sẽ làm.
Nhà Hàn Anh Thư cách công ty không quá xa, đường càng đi càng quen thuộc, Hàn Anh Thư rốt cuộc có thể xác định, nhưng vẫn thận trọng lên tiếng hỏi anh: “Anh, anh muốn đưa tôi về nhà à?”
Dạ Âu Thần: “…”
Vừa lúc đèn đỏ, xe dừng lại.
Dạ Âu Thần nghiêng đầu qua chỗ khác, ánh mắt lành lạnh mà nhìn cô: “Cô ở đây tự mình đa tình cái gì?”
“Hửm?” Hàn Anh Thư sửng sốt: “Không phải đưa tôi về nhà, vậy chúng ta đi đâu?”
Dạ Âu Thần mím môi, sắc mặc nhìn không tốt “Đi lấy quần áo ngày hôm qua tôi làm rơi.”
Hàn Anh Thư: “…
Thì ra là thế.
Hàn Anh Thư biết anh đưa mình về nhà là để lấy quần áo, trong lòng tự nhiên có chút ghen tuông, dỗi anh một câu: “Anh thật sự coi bộ vest là bảo bối à”
Nhìn ra sự bất mấn trên mặt cô, Dạ Âu Thần hừ một tiếng: “Đêm qua, có phải cô đấ làm gì với quần áo của tôi không…”
Nghe đến đó, Hàn Anh Thư chợt cao giọng ngắt lời anh, căn răng nói: “Anh nói bậy bạ gì đó? Tôi mới không làm vậy!”
“Thật không?”
Vừa may hết đèn đỏ, Dạ Âu Thần đánh tay lái, ánh mắt cũng thu lại, không phản ứng với cô nữa.
Hàn Anh Thư lại cảm thấy, có thể anh đã xem mình là kẻ biến thái.
Nếu không anh cũng sẽ không cường điệu chuyện này, hơn nữa… Sau khi hôn cô ở phòng làm việc hôm nay, còn nói là bị câu dẫn?
Vốn cô còn định tạo dựng một hình tượng tốt đẹp, ai ngờ… cứ tự sinh tự diệt như vậy.
Hàn Anh Thư ủ rũ.
Tốc độ xe của Dạ Âu Thần rất ổn định, rất nhanh thì tới cửa nhà của Hàn Anh Thư, Dạ Âu Thần đỗ xe xong theo cô đi lên lầu.
Lúc hai người đi vào thì đụng trúng chủ nhà chuẩn bị ra ngoài tản bộ sau bữa tối, hôm nay bà ấy còn dắt một con chó, thấy Hàn Anh Thư và Dạ Âu Thần tiến đến, bà ấy lộ ra nụ cười mỉm.
“Minh Thư, dẫn bạn trai về nhà à?”
Hàn Anh Thư: “…
Cô thật muốn tranh cãi một trận, đây không phải bạn trai cô, nhưng tới hai ngày liên tục, cho dù cô nói không phải, chủ nhà cũng không tin.
Cuối cùng Hàn Anh Thư lười giải thích, chào hỏi chủ nhà một tiếng rồi lên thẳng lầu.
Lúc cô mở cửa, Dạ Âu Thần ở sau lưng bất ngờ nói một câu: “Cô nói với bà ấy tôi là bạn trai cô?”
Tay Hàn Anh Thư đang mở cửa run lên một cái, chìa khóa cạch một tiếng rơi xuống ất, cô hốt hoảng cúi người xuống nhặt lên mở cửa lần nữa, sau đó hung tợn nói “Làm sao có thể? Tôi không phải người thích tung tin đồn, là sức tưởng tượng của chủ nhà quá phong phú.”
“Vậy sao?” Dạ Âu Thần không mặn không nhạt liếc cô, bước chân chậm rãi tiến vào.
Trong tủ giày của cô vẫn chỉ có mình đôi dép trong nhà của cô, Dạ Âu Thần chỉ có thể đi chân trần vào nhà, cảm giác lành lạnh khiến anh nhíu mày.
Xem ra anh phải nhắc nhở cô chuẩn bị đôi dép cho nam trong nhà rồi
Hàn Anh Thư không muốn đoán xem trong lòng anh đang nghĩ gì, tự thay dép vào nhà, vừa đi về phía bếp vừa nói: “Anh ngồi xuống trước đi, tôi rót cho anh một cốc nước, sau đó thu quần áo vào giúp anh”
Thu quần áo vào?
Dạ Âu Thần giống như nắm được tin tức quan trọng, anh không ngồi xuống, mà đứng ở phòng khách, nhìn xung quanh.
.
truyện xuyên nhanh
Rất nhanh, Hàn Anh Thư liên bưng một ly nước ấm đi ra: “Anh uống nước trước đi, tôi…
tôi đi thu quần áo cho anh”
Hàn Anh Thư nói xong, liền đi về phía ban công.
Đêm qua quần áo của Dạ Âu Thần nhét vào phòng tắm của cô, cô cũng không tiện vứt quần áo của người ta, nên đã giúp anh giặt sạch, sau đó treo lên phơi khô..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...