Lời này nghe cũng có lý, cũng có thể là như vậy.
Thế nhưng khi nhìn Hàn Anh Thư, vẫn cứ cảm thấy.
Khả năng cô được Uất Trì Thầm nhìn trúng là vô cùng nhỏ.
Vẫn có không ít người muốn xem trò hay, bắt đầu sôi nổi trêu chọc: “Ôi, dù có phải người phụ nữ của Uất Trì hay không thì cũng chẳng quan trọng, cho dù cô không phải thì chúng tôi cũng sẽ không cười nhạo cô.
Có điều không thể nào lừa mọi người được, nếu thật sự là người phụ nữ của Uất Trì Thần vậy thì để chúng ta ba mặt một lời, cô gọi điện thoại cho anh ấy xác nhận một chút có được Một người phụ nữ đứng dậy, dáng người uốn éo, không hề có ý tốt nhìn Hàn Tử, cô ta chắc chắn muốn làm cô xấu mặt.
Hàn Minh Thư đương nhiên hiểu rõ ý đồ của cô ta, đôi môi đỏ của cô khẽ cong lên, cô lạnh lùng cười nói: “Chuyện giữa tôi và anh ấy sao phải báo cáo với các người chứ? Hay là Uất Trì Thần có ở bên ai thì cũng phải báo cáo cho mấy người?”
Ăn nói táo bạo như vậy, mọi người ai nấy đều giật mình, liếc mắt nhìn nhau.
Hàn Minh Thư liếc nhìn tên đàn ông nước ngoài kia, cô lạnh lùng nói tiếp: “Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, buông tay tôi ra.”
Giọng nói của cô lúc này lạnh lẽo y như dáng vẻ lạnh lùng thường thấy của Uất Thâm, mọi người bắt đầu bản tín bán nghi về quan hệ của cô và Uất Trì Thầm.
Kiều Trị bắt đầu có chút choáng váng.
Anh ta vốn tưởng rằng Uất Trì Thần chắc chắn sẽ tới đây tỉnh sổ với mình, nếu không thì sao anh ta dám đưa Hàn Anh Thư tới nơi như thế này chứ Thế nhưng tên đàn ông nước ngoài có vẻ như đã chắc chắn như đinh đóng cột rằng Hàn Anh Thư không có quan hệ gì với Uất Trì Thần, nghe cô uy hiếp như vậy anh ta không những không buông ra mà vẻ mặt còn càng thêm đắc ý.
Ồ, cơ hội cuối cùng? Vậy thì chỉ bằng để tôi hỏi cô một vấn đề, nếu như cô có thể trả lời được thì tôi sẽ buông tha cho cô, sao hả?”
Hàn Anh Thư thấy anh ta vẫn chưa chịu từ bỏ, ánh mắt cô nhìn về phía ly bia ở sau anh ta.
Giọng nói cợt nhả của tên đàn ông nước ngoài lại vang lên lần nữa.
“Kiều Trị nói cô là người phụ nữ của Uất Trì Thần, vậy cô nói xem, cô đã ngủ cùng Uất Trì Thần chưa?”
Đột nhiên căn phòng trở nên yên tĩnh lạ thường.
Bởi vì Hàn Anh Thư vừa duỗi tay bưng ly bia bên cạnh lên tạt thẳng vào mặt tên đàn ông nước ngoài.
Cốc bia vừa hất vào mặt tên đàn ông ngoại quốc, mặt anh ta trở nên ướt đẫm, tả tơi, mọi người yên lặng chứng kiến cảnh tượng này, ai nấy đều bị Hàn Anh Thư làm cho vô cùng sửng sốt.
Bởi vì không ai ngờ rằng ẩn chứa đằng sau dáng vẻ hiện lành anh tĩnh của cô lại là bộ dạng đáng sợ khi tức giận như vậy.
Hàn Anh Thư cầm chiếc ly trống rỗng trong tay, cô nhìn tên đàn ông nước ngoài, lạnh giọng nói: “Bây giờ có thể buông được chưa?”
Khóe miệng Kiều Trị không ngừng co giật.
Cái này… cô thư ký này… đúng là khiến người ta bất ngờ?
Tên đàn ông nước ngoài vẫn còn đang sửng sốt chưa kịp phản ứng lại, sức lực trên cánh tay anh ta giảm bớt vài phòng nên Hàn Anh Thư có thể nhân cơ hội đẩy anh ta ra rồi rời khỏi phòng.
Thấy cô muốn rời khỏi, một người vội vàng lao tới đứng chắn trước mặt cô.
Vẫn là tên đàn ông nước ngoài kia, anh ta vươn tay lau mặt, trên mặt lộ ra một nụ cười hung ác.
“Hất tôi một ly rượu mà tưởng muốn đi là đi được sao?”
Thấy anh ta đứng chắn trước mặt mình, vẻ mặt Hàn Anh Thư không có chút cảm xúc nào, cô nhìn thằng anh ta nói: “Anh còn muốn thế nào nữa?”
Anh ta vẫn còn dáng vẻ cợt nhả như vậy, lẽ nào cô vẫn còn quả khách khí với anh ta sao? Tên đàn ông nước ngoài này chưa từng bị phụ nữ đối xử như vậy bao giờ, hơn nữa cô còn dám ra tay với anh ta trước mặt nhiều người như vậy như vậy mà không hề sợ hãi chút nào, anh ta bắt đầu cảm thấy hơi mất mặt: “Trước mặt nhiều người như vậy mà dám hất bia vào mặt tôi, không hay chút nào, cô nhận lỗi với tôi ngay, đừng hòng thoát khỏi đây tối nay.
“Nhận lỗi?”
Hàn Minh Thư nhắc lại hai chữ, ánh mặt cô dân trở nên lạnh lẽo.
“Anh xứng đáng sao?”
“Được làm.” Tên đàn ông nước ngoài kh lưng tới gần cô, hơi thở của anh ta nồng nặc mùi rượu phả vào mặt có, ánh mắt anh ta sắc bén: “Không nhận lỗi cũng được, vậy ở lại đây chơi với tôi tối nay đi Hàn Minh Thư gắn giọng: “Cút ngay “Người Việt Nam các người có câu gọi là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.
Hàn Anh Thư cười lạnh: “Người Việt Nam chúng tôi còn có câu nói mặt dày không biết xấu hổ.
Được lắm, tên đàn ông nước ngoài không đầu lại miệng lưỡi của cô, anh ta đột nhiên duỗi tay nắm lấy căm Hàn Anh Thư rồi cầm lấy ly rượu trong tay cô đổ đầy rượu vào.
Hàn Anh Thư hoảng sợ, cô dùng sức đẩy anh ta ra, sắc mặt bắt đầu trở nên hoảng loạn.
Hiện giờ cô đang mang thai, sao có thể tùy tiện ăn uống linh tinh chứ?
Thấy vẻ mặt cô trở nên sợ hãi, tên đàn ông nước ngoài càng đắc ý, anh tà ác cười.
“Nếu cô không muốn dùng cách này để uống thì tôi có thể giúp cô bằng cách khác.
Nói rồi, anh ta chậm rãi uống một ngụm rượu rồi ném ly rượu sang một bên sau đó cởi bỏ nút áo, chuẩn bị tiến tới bên cạnh Hàn Minh Thư.
Kiều Trị thật sự không nhìn nổi nữa, khi anh ta chuẩn bị đi tới ngăn cản Phụt Giây tiếp theo, mọi người chỉ kịp nhìn thấy tên đàn ông ngoại quốc bay qua người Hàn Anh Thư hướng về phía bên ngoài, anh ta rơi phịch một tiếng, cả người đập vào chiếc tủ phía sau.
Lực rất lớn, tiếng đập cũng rất to.
Tên đàn ông nước ngoài kêu lên một tiếng, cả người anh ta đau đớn nhưng vẫn không cam chịu mà hùng ngẩng đầu gào lên.
nào chán sống dám đánh ông đây.
Vừa đầu, đập vào mặt anh ta là một đôi mắt tràn đầy sát Tên đàn ông nước ngoài sợ hãi, chỉ có thể ngây người ra tại “Là Uất Trì Thầm!”
Trong phòng có một người kinh hãi kêu lên.
“Trời ơi, Uất thật sự tới “Cô ấy thật sự là người phụ nữ của Uất sao?”
“Thật hâm mộ quá..
sao cô ấy lại may mắn như vậy chứ?”
Trên người Uất Thâm chỉ mặc một chiếc áo len dệt kim đơn giản, khi ra ngoài anh chỉ khoác thêm một chiếc áo khoác, trông rất giản dị nhưng vẫn không giấu nổi vẻ tuấn tú mê hoặc lòng người.
Có điều, lúc này trên người anh toát ra vẻ lạnh lẽo âm u vô cùng đáng sợ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...