Chắc là vì cô nói như thế, cho nên đối phương có hơi ngại ngùng.
Ông chú mỉm cười vui vẻ: “Tiền xe gì đó thì không cần, tôi vừa hay đi giao hàng cho siêu thị trong thành phố, chở một mình cô không nhiều, lên xe đi.”
Hàn Minh Thư khẽ mỉm cười: “Cảm ơn chú.”
Sau đó cô vùng qua bên kia, sau đó mở cửa lên xe.
Chiếc xe đi theo đằng sau, vẻ mặt của cậu Kỳ và bạn bè của anh ngốc trệ ngồi trong xe.
“Tình huống gì thế? Xe của cậu không ngồi, cô gái đó vậy mà đi ngồi một chiếc tải chở hàng? Cậu Kỳ, đây không phải là đang châm chọc cậu sao?”
“Hừ!” Cậu Kỳ tức tối trực tiếp đập vô lăng.
Mà chiếc tải trước mắt sau khi Hàn Minh Thư lên xe thì rất nhanh rời đi, chiếc xe lái thẳng vào trong thành phố, sau khi đến siêu thị Hàn Minh Thư đưa tiền xe của ông chú, ông chú phúc hậu thành thật luôn không chịu nhận.
“Chỉ là thuận đường mà thôi, không cần khách sáo như vậy.”
Hàn Minh Thư cuối cùng vẫn nhét 600 nghìn vào trong túi của ông chú, sau đó sau khi chân thành nói cảm ơn với ông ta thì rời khỏi siêu thị.
Siêu thị này cách công ty của cô không xa, ngồi xe điện có thể về đến công ty rồi.
Hàn Minh Thư sau khi về đến công ty, liền trực tiếp đi vào phòng làm việc, sau đó nhốt mình ở trong phòng làm việc, cả người đều bần thần.
Trong đầu cô đều là những lời mà Dạ Âu Thần nói với cô.
Thời gian 5 năm, cô cho rằng mình với anh đã không có bất cứ quan hệ gì rồi, nhưng bây giờ anh lại nói với cô, hai người căn bản không có ly hôn.
Trên mặt pháp luật, cô vẫn là vợ của Dạ Âu Thần anh.
Cốc cốc-
Cửa của phòng làm việc đột nhiên bị gõ mấy cái, Hàn Minh Thư ngẩng đầu, vừa hay nhìn thấy cửa được mở một nửa, Tiểu Nhan thò nửa cái đầu vào cẩn thận nhìn cô.
Chắc là biết cô đi gặp Dạ Âu Thần rồi, cho nên Tiểu Nhan không dám giống như mọi khi xông bừa vào.
“Vào đi.” Hàn Minh Thư thu liễm cảm xúc của mình lại, sau đó mỉm cười với Tiểu Nhan.
Tiểu Nhan lúc này mới dám đẩy cửa ra đi vào, cô ta vừa đi vừa đánh giá biểu cảm trên mặt và cảm xúc trong mắt của cô, trong lòng tò mò không thôi.
Hàn Minh Thư nhìn dáng vẻ của cô ta, thở dài bất lực: “Đừng tò mò, tớ không có quay lại với anh ta, cũng không thể quay lại.”
Nghe vậy, sắc mặt của Tiểu Nhan hơi thay đổi, rảo bước đi đến trước mặt cô.
“Tại sao chứ? Cậu không phải là còn yêu anh ta sao?”
“Yêu không nhất định cứ phải ở bên nhau.”
Tiểu Nhan gãi đầu của mình: “Tớ không hiểu.”
“Vậy cậu cũng tốt nhất đừng hiểu, loại chuyện này hiểu quá nhiều, nói rõ chuyện cậu trải qua càng không tốt. Được rồi, cậu tìm tớ chỉ là chuyện này?”
“Không phải!” Tiểu Nhan lập tức lắc đầu, sau đó lấy điện thoại ra: “Cậu xem hotsearch trên mạng xã hội đi.”
Hàn Minh Thư trong lòng có nghi ngờ nhận lấy chiếc điện thoại mà Tiểu Nhan đưa qua, sau đó nghiêm túc xem nội dung bên trên.
Người phụ nữ thần bí của Dạ Âu Thần.
“Nhìn thấy rồi chứ?” Tiểu Nhan ấn vào hotsearch thứ hai đó, vừa phổ cập cho cô: “Tớ cũng là vừa rồi lướt FB mới nhìn thấy, buổi ra mắt tối hôm đó Dạ Âu Thần đã bế cậu, bị paparazzi chụp được, sau đó tung lên mạng, bây giờ mọi người đều đang suy đoán người phụ nữ này là ai.”
Hàn Minh Thư: “…”
Quả nhiên, cô biết Dạ Âu Thần sẽ mang đến phiền phức cho cô.
“Bây giờ mọi người chỉ là đang đoán, nhưng bình luận đã có người điên cuồng muốn tìm ra cậu là ai rồi.”
Hàn Minh Thư mím môi, tưởng tượng đến cảnh tượng ngày hôm đó: “Chuyện này, trước tiên đừng quản là được rồi.”
“Minh Thư, mặc kệ sẽ có chuyện sao? Tớ sợ đến lúc đó mọi người thật sự đào cậu ra rồi, cậu không có ngày tháng bình yên.”
“Chắc tạm thời sẽ không, tớ tối đó đã che đậy rất kỹ, không có lộ mặt.” Hàn Minh Thư lắc đầu nói.
“Vậy được rồi.” Tiểu Nhan sau đó lại nhìn thấy một hotsearch khác, sau đó tức giận nói: “Đúng rồi tớ nói cho cậu một chuyện, nếu như lần này không phải là có chuyện của Dạ Âu Thần chống, đoán chắc top 1 hotsearch chính là Triệu Ý Như đó. Cô ta thật sự không biết xấu hổ, tìm rất nhiều tài khoản đăng tin của cô ta, nói lão tổng Hàn Đông của tập đoàn Hàn Thị đang theo đuổi cô ta, còn diễn thành người thần bí tặng chiếc váy của thương hiệu nổi tiếng, bây giờ không biết có bao nhiêu người đang ngưỡng mộ cô ta.”
Nghe thấy điều này, Hàn Minh Thư có hơi thẳng thắn: “Anh tớ chắc sẽ không làm ra loại chuyện này.”
“Tớ cũng cảm thấy, cho nên Triệu Ý Như này cô ta chính là cọ nhiệt Hàn Đông để nổi hơn, tớ không thể nhịn được!”
Hàn Minh Thư có hơi buồn cười nhìn cô ta: “Vậy cậu muốn làm như nào? Đi nói với anh tớ? Có một ngôi sao nữ mượn danh tiếng của anh ấy để cọ nhiệt.”
Tiểu Nhan trợn to mắt: “Tớ sao có thể đi nói với anh ấy được? Vậy nam thần không phải phản cảm với tớ chết sao? Đúng rồi…” Tiểu Nhan đột nhiên ý thức đến cái gì đó, ánh mắt ngại ngùng nhìn Hàn Minh Thư, khẽ mỉm cười: “Minh Thư, Minh Thư yêu quý…”
Cô ta càng gọi càng sến, Hàn Minh Thư đều nổi hết da gà rồi.
“Minh Thư, cậu là em gái của anh ấy, chuyện này cậu đi nói với anh ấy là tốt nhất rồi.” Tiểu Nhan dứt khoát khom eo cúi người ôm lấy cánh tay của Hàn Minh Thư, đáng thương nói: “Cậu cũng không hy vọng có người mượn danh tiếng của anh cậu làm xằng làm bậy đúng không?”
“Chỉ là cọ nhiệt, không tính là làm xằng làm bậy.”
“Minh Thư, đây đâu không phải tính là làm xằng làm bậy chứ, cô ta cọ nhiệt của nhà họ Hàn các cậu, đến lúc đó mọi người sẽ cho cô ta mặt mũi, nói không chừng còn gọi cô ta là mợ chủ của nhà họ Hàn, cô ta là kẻ thù của chúng ta, lần trước còn hủy tác phẩm của chúng ta, nếu như còn để cô ta cọ nhiệt của nhà họ Hàn, vậy há không phải là…”
“Được rồi được rồi, tớ biết rồi.” Hàn Minh Thư mặt mày bất lực khi bị Tiểu Nhan nói, chỉ có thể đáp ứng.
“Tớ lát nữa sẽ nói chuyện với anh tớ.”
“Minh Thư, cậu thật sự quá tốt rồi!” Tiểu Nhan khom người, sau đó moah Hàn Minh Thư một cái, sau đó nhanh chóng chạy ra ngoài, sau đó cô ta đột nhiên dừng bước chân nói: “Hay là cậu bây giờ đến công ty tìm Hàn Đông đi, dù sao cách thời gian tan làm còn có một tiếng, lát nữa Bé Đậu Nành để tớ đi đón là được rồi.”
“Đi bây giờ sao?”
“Đúng, hôm nay có rất nhiều phóng viên đều chạy đến tòa nhà của tập đoàn Hàn Thị rồi, tớ xem video trên mạng rất nhiều phóng viên đều muốn phỏng vấn chuyện này, chính là muốn xác nhận, nhưng anh cậu từ chối phỏng vấn, căn bản không có ai dám chọc anh ấy cả.”
Nghe đến đây, Hàn Minh Thư coi như hiểu ý của cô ta rồi.
Tiểu Nhan là hy vọng Hàn Đông có thể mượn cơ hội phỏng vấn lần này phủ nhận chuyện này, vả mặt Triệu Ý Như.
“Tớ biết rồi.”
Đợi sau khi Tiểu Nhan đi rồi, nụ cười trên mặt Hàn Minh Thư dần dần nhạt đi, đi tìm Hàn Đông một chuyến? Đi thì đi, cũng vừa hay cô có chuyện muốn hỏi anh.
Vì thế Hàn Minh Thư rất nhanh lại rời khỏi cửa.
Bản thân làm bà chủ chính là có một chỗ tốt, khi muốn làm cái gì hoàn toàn không cần câu nệ.
Khi Hàn Minh Thư đến tập đoàn Hàn Thị, phát hiện quả nhiên có rất nhiều paparazzi ở quanh tập đoàn Hàn Thị, đang bàn luận, cô tuy với Hàn Đông là anh em, nhưng nhiều năm như vậy lại là lần đầu tiên đến công ty.
Hàn Minh Thư còn tưởng mình muốn đi lên có thể phải tốn chút sức, cho nên sau khi đi vào cô chuẩn bị trực tiếp gọi điện cho Hàn Đông, lễ tân của tiền sảnh lại đột nhiên chạy tới.
“Xin hỏi, là cô Minh Thư sao?”
Nghe vậy, Hàn Minh Thư có hơi bất ngờ: “Cô biết tôi sao?”
“Hàn tổng đặc biệt căn dặn rồi, nếu như cô đến, để cô trực tiếp dùng thang máy chuyên dụng đi tìm anh ấy là được.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...