Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Nghe vậy thì Mạnh Khả Phi mím môi, không còn đỏ mặt nữa mà cũng chẳng nói gì.
Đến trưa, mấy nữ sinh đều nghỉ ngơi trong kí túc xá.
Sau khi Trương Hiểu Lộ nghe điện thoại xong thì đề nghị: “Hay là buổi trưa chúng ta ra ngoài ăn cơm đi.
Tiện thể sau khi ăn xong thì chúng ta đi dạo phố luôn”
Viên Nguyệt Hàn miễn cưỡng gật đầu, rồi sau đó như nhớ ra điều gì liền nói với Trương Hiểu Lộ: “Gọi Đường Viên Viên đi cùng luôn”
Trong lòng của hai nữ sinh đều cất giấu tâm tư nên đều đồng ý với đề nghị này.
Sau khi Đường Viên Viên được mời thì cảm thấy hai người bạn cùng kí túc xá rất hiền lành nên nhanh chóng đồng ý.
Sau khi đồng ý xong còn nói: “Vậy mình kêu Khả Phi đi cùng”
Nghe xong thì Trương Hiểu Lộ bĩu môi: “Gọi cậu ta làm gì?
Cậu với cậu ta có quan hệ tốt lắm à?”
“Đương nhiên, Khả Phi là người bạn tốt nhất của tớ”
Viên Nguyệt Hàn liền khoát tay áo: “Vậy cũng được, kêu cậu ta đi cùng luôn đi”
Thế là Đường Viên Viên gọi Mạnh Khả Phi đi cùng.
Ban đầu Mạnh Khả Phi không muốn đi cho lắm nhưng Đường Viên Viên khuyên giải rất lâu thì cô bé mới đồng ý đi cùng.
Bốn nữ sinh cùng nhau đi ăn cơm trưa, Trương Hiểu Viên Nguyệt Hàn chọn một nhà hàng giá cao để ăn, mỗi người gọi một phần bò bít tết.
Nhưng hoàn cảnh gia đình của Mạnh Khả Phi không khá giả gì, cô bé chưa từng được gia đình dẫn đi ăn cơm ở nhà hàng có món Tây bao giờ và ở trường học cô bé cũng rất ít khi ra ngoài ăn cơm với bạn bè nên khi ăn món bò bít tết thì cô bé không biết cách ăn.
Trương Hiểu Lộ nhìn thấy thì thầm chế giễu cô bé.
Còn Viên Nguyệt Hàn lại chịu không được mà mỉa mai một câu: “Mạnh Khả Phi, không phải cậu cũng chưa từng ăn món Tây bao giờ đó chứ?”
Trương Hiểu Lộ và Đường Viên Viên ở bên cạnh nhìn thấy vậy thì cô bé liền đưa phần của mình đã được cắt xong xuôi hết cho Mạnh Khả Phi nói: “Khả Phi, vậy cậu ăn của tớ đi.
Còn phần của cậu đưa cho tớ”
Phải đối diện với ánh mắt dè bỉu của Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn khiến Mạnh Khả Phi không dám ngẩng đầu lên.
“Viên Viên, cám ơn cậu”
Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn nhìn thấy động tác cắt thịt bò của Đường Viên Viên không những thuần thục mà còn tao nhã, hơn nữa còn có phong thái của người anh trai lúc sáng của cô bé nên biết ngay Đường Viên Viên là người thuộc gia đình giàu có.
“Viên Viên, anh trai của cậu bao nhiêu tuổi rồi? Anh ấy không phải là học sinh của trường chúng ta phải không?”
Đường Viên Viên bưng ly nước uống lên uống một hớp, mát lạnh thông xuống tận ruột gan rồi mới từ từ nói: “Không phải đâu, anh trai của tớ đã học đại học năm hai rồi.
Anh ấy học ở trường cảnh sát”
*Ồ, vậy anh của cậu lớn hơn cậu mấy tuổi nhỉ?”
“Ừ, anh ấy lớn hơn tớ bốn tuổi”
Đột nhiên Trương Hiểu Lộ như nhớ đến điều gì đó liền hỏi thử một câu: “Anh trai cậu đã học năm hai đại học rồi, vậy chắc là đã có bạn gái rồi nhỉ?”
Nghe vậy thì Viên Nguyệt Hàn liếc nhìn Trương Hiểu L‹ không nói gì.
“Chưa có nha, anh trai của tớ vẫn còn độc thân”
“Cái người bên cạnh thì sao? Cũng là anh trai của cậu luôn hả?”
“Không phải đâu.
Anh ấy là bạn tốt của anh trai tớ, tên là Chung Sở Phong”
“À đúng rồi, anh trai cậu tên gì vậy?”
“Anh trai tớ tên là Uất Trì Diệc Thù”
“Họ Uất Trì à?” Trương Hiểu Lộ nghe thấy cái tên thì như ý thức được điều gì đó.
Không phải nói là anh trai của Đường.
Viên Viên sao? Tại sao hai anh em lại không cùng họ nhỉ?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...