Chưong 2206:
“Lúc đó thầy bói đã nói, hai chúng ta không sinh ly thì tử biệt, khi đó em kể chuyện này cho anh nghe, anh đã rất cảm động đó Tiểu Bạch, bởi vì em không hề giấu diếm anh điều gì, vì vậy anh cũng đưa ra quyết định, phải cùng em đi tới cuối cuộc đời, vì vậy đừng dễ dàng chia ly như thế này được không?”
Lời nói của Tiêu Túc càng lúc càng nhẹ, càng lúc càng thấp, Giang Tiểu Bạch bị những lời của cậu ta nói như bước đi trên mây, vô cùng hư ảo.
Cậu ta đã hoàn toàn trao hết trái tim cho mình sao? Có khả năng sao?
Cậu ta thích Tiểu Nhan tới như vậy, nói từ bỏ là có thể từ bỏ sao?
Điều này có khả năng không?
“Tiểu Bạch, cho anh thêm một cơ hội nữa, Tiểu Bạch…”
Cuối cùng, Giang Tiểu Bạch chỉ có thể nghe thấy Tiêu Túc gọi tên của cô ấy, âm thanh cực kỳ quyến luyến.
Sau đó cô ấy nhìn Tiêu Túc ở trước mặt, có chút vô thức hỏi: “Cho anh thêm một cơ hội, anh có chắc là anh làm tốt được không?”
“Anh đảm bảo, lần này anh dùng cả tính mạng để yêu em, nửa năm, nếu như nửa năm sau em vẫn không hài lòng, đến lúc đó nếu như em vẫn muốn rời đi, anh cũng sẽ không ngăn cản em nữa, được không?”
Nửa năm sau?
“Nửa năm này anh đã chịu bao nhiêu tương tư, em có biết không? Anh không dám tìm em, sợ em ghét bỏ anh, vì vậy chỉ có thể mỗi ngày gửi quà cho em, em có nhìn thấy không?”
Quà?
Nhắc mới nhớ, lúc đó Giang Tiểu Bạch quả thật có tìm thấy một độc giả ngày ngày đều tặng quà cho cô ấy, kiên trì đưa ra bình luận, nửa năm ròng không thiếu một ngày.
Lúc đó cô ấy có để ý tới tời khoản này, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, hoặc là vì lúc đó đầu óc cô ấy đang bận suy nghĩ chuyện khác, nhưng không ngờ tài khoản đó thật sự lại là của Tiêu Túc.
Vì vậy mới nói, nửa năm nay Tiêu Túc vốn dĩ không hề thờ ơ?
Biết được nửa năm nay cậu ta đều quan tâm tới mình, trái tim của Giang Tiểu Bạch mềm nhữn.
Sau đó, cô ấy được Tiêu Túc đưa ra kế hoạch, đáp ứng cậu ta cố gắng trong nửa năm.
Cuối cùng, cả người Giang Tiểu Bạch quá mức choáng váng, giống như bị thôi miên vậy, đợi đến khi cô ấy phản ứng lại, giấy đăng ký kết hôn đã bị Tiêu Túc cất đi rồi.
“Giấy đăng ký kết hôn sẽ do anh giữ trong vòng nửa năm này, nửa năm sau anh sẽ đích thân giao cho em, nếu như đến khi đó em vẫn không muốn sống chung với anh, anh nhất định sẽ tránh xa em Không phải chỉ là nửa năm thôi sao? Nửa năm trước cô ấy cũng chịu đựng đủ rồi, giờ lại cho cậu ta thêm nửa năm nữa đi.
Thật ra Giang Tiểu Bạch cũng thật sự mềm lòng rồi, đại khái là vì được quan tâm chăm sóc và cổ vũ suốt nửa năm qua, vì vậy cô ấy mới mềm lòng nhanh như thế.
Sau khi mềm lòng, cô ấ cũng không hối hận.
“Bây giờ anh với em đi đón con của chúng ta vê nhà”
Buổi sáng Giang Tiểu Bạch một thân một mình đi ra ngoài, lúc về lại về cùng với Tiêu Túc, Đỗ Tiêu Vũ cho rằng hai người đã nói chuyện xong xuôi với nhau, cũng không hỏi gì nhiều, chỉ nói: “Đứa bé đang ngủ trong phòng rồi, vừa mới ngủ thiếp đi”
“Mẹ, vậy để cho thằng bé ngủ nhiều một chút, trước tiên đừng đánh thức thằng bé”
Còn gọi là mẹ sao?
Đỗ Tiêu Vũ có chút kinh ngạc nhìn Giang Tiểu Bạch, Giang Tiểu Bạch cắn cắn môi, biểu cảm trên khuôn mặt có chút không tự nhiên, cuối cùng cũng nói: “Con với Tiêu Túc sẽ không ly hôn.”
“Hả?” Đỗ Tiêu Vũ nghe thành là đã ly hôn, sau đó nghĩ lại, phát hiện ra là không ly hôn, liền hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Thì chuyện là như vậy thôi, đột nhiên không muốn ly hôn nữa, vậy nên không ly hôn nữa”
Đối với quá trình này, Giang Tiểu Bạch đơn giản không muốn nói nhiều, bởi vì lúc đó cô ấy rất choáng váng, đợi tới khi hồi phục mới phản ứng lại bản thân đã làm gì.
Đỗ Tiêu Vũ cũng kinh ngạc, hồi lâu sau mới cười rồi nói: “Tốt quá rồi, đây không phải quá tốt rôi sao? Căn bản cũng không phải chuyện gì to tát, náo loạn vậy là đủ rồi, về sau yên ổn sống qua ngày với nhau.”
Nụ cười của Tiêu Túc rất rạng rỡ, rò ràng là từ nhiều mây thành nắng ráo: “Con biết rồi mẹ, nhất định sẽ như vậy”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...