Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc


Có Phương Đường Đường, có biên tập của cô ấy, có mẹ của cô ấy, còn có mẹ chồng cô ấy là Lương Nha Hòa, còn có ba, và một loạt những người bạn tốt cũng đến hỏi cô thế nào.

Giang Tiểu Bạch không đáp lại bất kỳ tin nhắn nào, cũng không gửi gì vào vòng bạn bè, chỉ là mỗi ngày đúng hạn cập nhật và làm mới tác phẩm của mình, sau đó xem các bình luận độc giả để lại, cầm tiền nhận bút rồi một mình trôi qua cuộc sống gần như là cô độc.

Cuộc sống như thế kéo dài được chừng nửa năm, cô độc cũng như biến thành một loại thói quen, chẳng qua gần đây Giang Tiểu Bạch ngày càng không muốn ở một mình lâu thêm nữa.

Cô ấy đặc biệt nhớ con trai của mình, cũng không biết cậu bé đã ra sao, cũng nửa năm trôi qua rồi, nó sẽ biết đi rồi sao? Hay là đã biết nói? Nhìn thấy cô ấy, liệu nó có thể gọi cô ấy một tiếng mẹ?
Lòng nhớ nhung nhanh chóng lớn dần lên như cây mây và dây leo, nhanh chóng leo lên, rất nhanh đã quấn đầy cõi lòng Giang Tiểu Bạch, vì vậy cô ấy chợt có suy nghĩ muốn về nước xem đứa nhỏ của mình.


Cùng ngày, Giang Tiểu Bạch đã thu dọn đồ đạc, sau đó mua vé máy bay về nước.

Cô ấy chỉ định về lén thăm một chút thôi, chứ không có ý định gặp Tiêu Túc.

Lần nữa trở về thành phố này, chẳng ngờ đã qua được nửa năm, vừa xuống máy bay, cảm giác quen thuộc liền ập tới.

Không ngờ rời đi nửa năm, vẫn còn cảm giác thân thuộc này, hẳn là do cô ấy đã được sinh ra ở đây từ nhỏ đi, Giang Tiểu Bạch vừa đi vừa nhìn xung quanh.

Rõ ràng đã rời đi nửa năm, thế nhưng từng gốc cây ngọn cỏ nơi đây vẫn trông rất quen thuộc, nhìn thế nào cũng cảm thấy thân thiết.

Mà cô ấy một mình ở trong căn hộ nước ngoài, sống nửa năm, ngày nào tỉnh lại trong phòng ngủ đầu óc đều có chút mơ hồ, luôn cảm thấy mỗi ngày tỉnh lại tại nơi ấy vô cùng xa lạ.

Nhưng nơi này lại không như thế.

Bác gái đi cùng chuyến bay với Giang Tiểu Bạch có lẽ vì quá nhàm chán thế nên lúc trên máy bay đã kéo cô ấy nói chuyện cùng, sau khi máy bay hạ cánh hai người còn lên chung một chuyến xe buýt, bà vừa thấy Giang Tiểu Bạch đã vô cùng thân thiết đến gần cô ấy nói chuyện phiếm.

“Cô gái, không ngờ lại gặp cháu ở đây, cháu đây là định về nhà sao?”

Giang Tiểu Bạch thoáng khựng lại, tiếp đó gật đầu.

“Vâng”
Thật ra thì cô ấy nào có về nhà, chỉ là muốn trộm đi xem con mình một chút thôi, vậy nên cô ấy do dự hồi lâu mới gật đầu.

Bác gái không chú ý tới thoáng khựng người và do dự của cô ấy, vẫn vô cùng nhiệt tình: “Nhìn cháu còn trẻ như vậy, là du học ở ngoài về sao?”
Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch lúng túc lắc đầu một cái: “Không phải ạ, cháu chỉ tùy tiện ra nước ngoài chơi một chút”
“Ồ ồ, thì ra là thế, vậy cháu không để ai đi cùng à?”
Giang Tiểu Bạch càng nghe càng cảm thấy không đúng, sao vừa hỏi đã hỏi chuyện cô ấy không có bạn đồng hành chứ, chẳng lẽ bác gái trước mắt còn có tư chất làm mai cho người khác sao?
Quả nhiên, không đợi cô ấy trả lời, bác gái đã cười híp mắt nói: “Cháu xem, hai ta có thể gặp nhau trên xe buýt cũng là một loại duyên phận, con trai bác còn chưa có bạn gái, cháu muốn thử làm quen với nó một chút không? Lúc trước trên máy bay bác đã cảm thấy cháu rất giản dị dễ gần rồi”
Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch chỉ có thể cười khổ, cô ấy như thế giản dị dễ gần chỗ nào chứ, thật sự là bác gái trước mắt mới quá giản dị dễ gần rồi, mà cô ấy thì không tiện từ chối việc trò chuyện với người ta mà thôi.

Bây giờ bác gái này còn muốn để cô ấy làm quen với con trai bác ấy?

Này thật đúng là khó xử, Giang Tiểu Bạch cười cười, nhẹ giọng nói: “Thật xin lỗi bác, cháu không thể làm quen với con trai bác được, cháu đã có con rồi.”
Nghe thế, bác gái còn vô cùng kinh ngạc: “Có con nhỏ rồi sao?”
“Vâng, lần này cháu về nước, chính là để đến thăm con của mình”
Nghe thấy cô ấy nói là trở về để thăm con, trong nháy mắt bác gái kia liền không biết nói gì.

Dù sao vừa nãy bà còn định giới thiệu con mình cho người ta, kết quả người ta còn có đứa nhỏ luôn rồi, chuyện này cũng lúng túng quá đi.

“Vậy cháu nhìn trẻ thật đấy, không thể nhìn ra là cháu đã từng sanh đứa bé chút nào.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui