Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc


Cũng chẳng phải anh bị thương vì tôi, nếu tôi mà đau lòng vì anh thì thật sự có quỷ rồi.”
Nói xong, hình như sợ Tiêu Túc không tin, Giang Tiểu Bạch còn đập vào tay cậu ta không hề nhẹ nhàng: “Mau bỏ tôi xuống, anh tưởng mùi máu trên người anh dễ chịu lắm sao? Bản thân anh chịu được, nhưng tôi bị anh ôm như thế khó chịu lắm anh biết không?”
Thì ra cô ghét bỏ mùi máu tươi trên người mình.

Tiêu Túc bừng tỉnh đại ngộ, lúc trước, Giang Tiểu Bạch nói nửa ngày trời cậu ta cũng không đồng ý, nhưng sau khi nghe thấy Giang Tiểu Bạch ghét bỏ nói vậy, cậu ta vội vàng bỏ cô xuống.

Sau khi chân chạm đất, Giang Tiểu Bạch bất đắc dĩ nhìn Tiêu Túc, âm thầm chế giễu, đúng thật là một con người không có đầu óc, ai nói gì cũng tin, với chỉ số IQ này, cơ bản có thể nói tạm biệt với việc đi xe đạp rồi!
Nhưng cũng bởi vì cậu ta không thông minh gì nên Giang Tiểu Bạch mới có thể lừa cậu ta dễ dàng như thế.

“Gọi một chiếc taxi đi, tiện đường đến bệnh viện xử lý lại vết thương của anh”

Tiêu Túc muốn từ chối nhưng Giang Tiểu Bạch đã chạy tới bên đường để đón xe, hơn nữa cô còn quay đầu lại, ghét bỏ nói: “Nếu tối nay vết thương của anh vẫn còn dính máu vậy thì anh ở lại bệnh viện luôn đi, đừng có vào phòng ngủ với `.

tôi.

Bị cô nói như thế, Tiêu Túc cũng không thể từ chối nữa.

Sau đó, Giang Tiểu Bạch cùng Tiêu Túc đi tới bệnh viện xử lý lại vết thương, sau khi bác sĩ xử lý xong còn dặn dò nói: “Tạm thời vết thương không được để dính nước, tránh nhiễm trùng, ngày mai lại tới thay thuốc”
Đại khái cảm thấy khá phiền phức nên Tiêu Túc đã hỏi bác sĩ xem có được lấy thuốc về nhà tự thay hay không.

Vừa hỏi xong đã bị Giang Tiểu Bạch vỗ đầu, sau đó cô chen lên.

“Bác sĩ, ngày mai chúng tôi nhất định sẽ tới thay thuốc đúng giờ”
Sau đó, cô lôi Tiêu Túc đi luôn, vừa đi vừa dạy bảo cậu ta: “Anh tự thay thuốc cái gì? Chắc chắn là tới bệnh viện thay tốt hơn, đã bị thương thành cái dạng này rồi thì ngoan ngoãấn một chút cho Am tôi.

Về đến nhà, Giang Tiểu Bạch vừa đẩy cửa liền phát hiện đèn trong nhà vẫn sáng, lúc đổi giày, trong lòng cô cảm thấy thật vi diệu: “Anh từng về nhà rồi hả?”
“Ừm”
Tiêu Túc theo sau cô, bước vào cửa, thuận tay đóng chặt cửa lại rồi khom người cúi xuống lấy dép: “Lúc về thấy em không có ở đây nên anh mới ra ngoài đi tìm em”
Xì, coi như anh còn có chút lương tâm.


“Vậy sao anh biết tôi ở quán bar đó? Giang Tiểu Bạch quay đầu lại, ánh mắt nhìn thẳng Tiêu Túc.

“Trực giác.”
Dù sao trước đây, mấy lần Tiêu Túc gặp Giang Tiểu Bạch đều là ở quán bar đó, lúc ấy Tiêu Túc cảm thấy Giang Tiểu Bạch sẽ đi đến đấy, vì thế cậu ta liền tới quán bar, không ngờ thật sự gặp được cô.

Trực giác cái đầu anh! Nếu không phải sợ anh khó tìm ra, tôi sẽ tới quán bar mà chúng ta từng gặp nhau trước đó sao? Giang Tiểu Bạch âm thầm chế giễu vài câu, sau đó xoay người đi vào trong.

Sau khi vào trong, Giang Tiểu Bạch phát hiện trên bàn có mấy túi đồ ăn, hơn nữa bên cạnh còn có một túi quà được gói rất đẹp, cô sửng sốt quay đầu nhìn Tiêu Túc.

“Đây đều là do anh mua sao?”
“ừm”
Đều là đồ cậu ta mua để đền tội với Giang Tiểu Bạch, cũng không biết cô có thích hay không.

Thật ra đối với con gái, nhận được quà là chuyện rất hạnh phúc, dù món quà này có phải món quà mà mình thích hay không.


Con gái giống như loài rồng vậy, con gái thích nhận quà, cũng giống như rồng, trời sinh thích thu thập những thứ đồ lấp lánh, đó là xuất phát từ bản năng.

Đương nhiên cũng sẽ có trường hợp đặc biệt, nhưng Giang Tiểu Bạch không nằm trong số này, cô cũng là người thích nhận quà, mở quà.

Đặc biệt là món quà mà Tiêu Túc vội vàng cầm tới để bồi tội với cô, cô nhanh chóng bước tới cầm quà lên, còn cố ý quơ quơ trước mặt Tiêu Túc: “Đây là đồ anh mua? Tặng cho tôi, hay là giữ lại để tặng cho vị hồng nhan tri kỷ trong bệnh viện kia?”
Câu hỏi sau khiến Tiêu Túc rất lúng túng, bởi vì cậu ta thật sự mua chúng để tặng Giang Tiểu Bạch.

Chuyện ban ngày đúng là cậu ta có lỗi với Giang Tiểu Bạch, nhưng nếu như quay lại lần nữa, có lẽ lúc đó, cậu ta vẫn sẽ lao vào đám cháy để cứu người đầu tiên..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui