Nghĩ đến chuyện xảy ra đêm đó, Hàn Thanh vẫn cảm thấy đêm đó thật sự rất liều lĩnh, cho nên sau khi trở về liền bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ, bao gồm cả nhãn đính hôn và váy cưới.
Anh ta chỉ không ngờ rằng lại xảy ra chuyện không ổn trong đám cưới lần này.
“Vợ anh bây giờ rất yếu, đứa nhỏ có thể không giữ được.”
Tuy nhiên, trước khi Hàn Thanh đang chìm đắm trong niềm vui được làm cha thì những lời nói tiếp theo của bác sĩ chẳng khác gì một chậu nước lạnh dội xuống đầu anh ta.
“Khói cô ấy hít vào hơi nhiêu nên cần phải theo dõi thêm.
Bệnh viện sẽ điều trị cho vợ của anh cố gắng bảo vệ đứa trẻ, nhưng cần phải ký một bản cam kết”
Nhân viên rất nhanh đi đến đưa ra một bản cam kết.
Hàn Thanh nhìn tờ giấy trên tay, do dự một chút, vươn tay nhận lấy, nhanh chóng ký tên.
“Cảm ơn anh, xin hãy cố gắng bảo vệ an toàn cho vợ tôi”
Có vẻ là hơi ngạc nhiên, nhân viên y tế gật đầu, cửa phòng cấp cứu lại đóng lại.
Trong hành lang yên lặng, bởi vì sự việc vừa rồi, cho nên hiện tại không có ai nói gì.
Đột nhiên, Tiêu Túc vươn tay nắm lấy cổ áo Hàn Thanh, đấm mạnh vào người anh!
Phanh!
Hàn Thanh nhận một đấm vào cằm, lảo đảo lui về phía sau, sau đó mới đứng vững lại được.
Hàn Minh Thư sửng sốt kêu lên muốn bước tới, nhưng bị Dạ Âu Thần bên cạnh ôm lấy eo, không bước tới được, vẻ mặt của anh lãnh đạm, tựa như sớm đã đoán được.
“Hàn Thanh, anh là đàn ông sao? Trong đám cưới lại xảy ra chuyện như thế này, anh làm việc như vậy sao?”
Một đấm vẫn chưa hết giận, Tiêu Túc tiến lên túm lấy cổ áo của Hàn Thanh, lại đấm vào hắn, mà chỉ hướng vào mặt của anh mà đấm.
Hàn Thanh có vẻ đuối lý, anh ta không hề đánh trả, nhưng Tiêu Túc vấn là đánh hắn.
Còn Hàn Minh Thư nhìn xem đau lòng đến không chịu nổi, nhưng nghĩ đến chuyện đã xảy ra, nghĩ đến Tiểu Nhan đang nằm bên trong, cô chỉ có thể cắn chặt môi dưới, đứng tại chỗ.
Đàn ông có cách giải quyết mọi việc của đàn ông, tuy rằng đánh nhau là không đúng nhưng xem ra lúc này hai người không thể nói chuyện dễ dàng được, chỉ có thể chờ đợi.
Quả nhiên, sau khi Tiêu Túc đánh vài cú đấm để trút giận, Hàn Thanh liền bắt lấy nắm đấm của cậu ta.
“Là tôi không bảo vệ tốt cô ấy”
“Anh cũng biết là anh không bảo vệ cô ấy sao? Trước đây anh đã làm tổn thương cô ấy thì thôi đi.
Bây giờ anh muốn ở bên cô ấy, vậy thì anh nên chăm sóc cô ấy thật tốt.
Trong đám cưới đã xảy ra sơ suất lớn như vậy.
Nếu cô ấy có chuyện gì, anh có thể chịu trách nhiệm nổi chuyện này không?”
Khi cả hai đang đánh nhau, ba mẹ của Tiểu Nhan vội vã chạy đến.
Lúc trước bọn họ thực sự lo lắng cho con gái, nhưng khi con gái và Hàn Thanh được đưa lên xe, ba Chu lại cảm thấy hôm nay tất cả khách mời đều ở đây, thật không hay khi tất cả chủ nhà bọn họ đều rời đi, dù sao họ đã được đưa đến bác sĩ, vì vậy ông ấy đã cùng La Tuệ Mỹ cùng giải quyết những rắc rối tiếp theo, sau đó cùng Hàn Minh Thư và Đậu Nành cùng đến bệnh viện.
Sau khi xử lý xong, liền vội vàng chạy tới.
Ai biết sau khi bọn họ tới, nhìn thấy Tiêu Túc và Hàn Thanh đánh nhau, lập tức tiến lên khuyên can bọn họ đánh nhau.
“Hai người sao vậy? Đầu toàn thân bị thương thế này làm sao còn đánh nhau? Cảm thấy cơ thể mình chưa đủ đau sao?”
Đối mặt với ba mẹ của Tiểu Nhan, Tiêu Túc không thể tiếp tục làm càn, mà cậu ta mới vừa đánh vài cái, Hàn Thanh vẫn còn chưa thu tay về, hiện tại anh ta xem như đã bình tĩnh trở lại.
Anh ta nghe nói Tiểu Nhan đang mang thai nhưng lại hít phải khói nặng trong đám cháy, khi tính mạng của cô ấy bị đe dọa, tâm trí anh ta thực sự sắp nổ tung.
Sau khi La Tuệ Mỹ kéo hai người ra, bà ấy thấy khuôn mặt của Hàn Thanh bị thương đầy mặt, cảm thấy đau lòng.
“Con có sao không? Gọi bác sĩ đến chăm sóc “
nha: “Mẹ, không sao đâu.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...