Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Nghe Phương Đường Đường nói thế thì khóe môi Giang Tiểu Bạch khẽ cong lên, sau đó cô ấy liếc mắt nhìn bạn mình: “Gậu đừng hỏi gì cả, một đêm bảy lần.”

Tài xế run tay một cái khiến Phương Đường Đường vội vàng kéo Giang Tiểu Bạch lại: “Thôi được rồi, cậu nói xằng nói bậy ít lại giùm tớ, cậu là con gái đấy nhé, chú ý chừng mực một chút được không hả? Tài xế nhà tớ bị cậu dọa cho run tay lái gây ra tai nạn chết người thì phải làm sao đây hả?”

Thôi được rồi, Giang Tiểu Bạch vẫn có tiếc nuối tính mạng của mình lắm, nếu đã là chuyện ảnh hưởng trực tiếp đến sự an toàn của bản thân thì cô ấy sẽ ngậm miệng lại.

“Cậu ngồi ngoan đừng làm ồn nữa nhé, lát nữa về đến nhà tớ sẽ dặn phòng bếp nấu những món ngon cho cậu. Đến lúc đó chắc chắn tớ sẽ cho cậu được ăn no nha”

Mắt Giang Tiểu Bạch giật giật mấy cái rồi nhìn Phương Đường Đường.

“Gậu bảo tớ phải chú ý nói chuyện có chừng có mực nhưng sao câu này của cậu nghe cứ bẩn thỉu thế nào ấy nhỉ?”


Phương Đường Đường: “Bẩn thỉu gì chứ? Sao lại bẩn thỉu hả? Cái con nhỏ Tiểu Bạch thối tha này, cậu có thể suy nghĩ sạch sẽ lên một chút giùm tớ được không? Tớ nói ăn no là để bụng cậu được no. Có phải tối qua cậu lăn qua lăn lại nhiều quá nên bị ngu rồi đúng không? Thế nên bây giờ trong đầu cậu mới toàn những suy nghĩ ô uế như thế này này”

Giang Tiểu Bạch hừ một tiếng rồi mặc kệ Phương Đường Đường.

“Nhưng không phải hai người ở chung với nhau hả? Sao cậu lại tới tìm tớ thế này? Chẳng nhẽ cậu lại là cái loại con gái đểu giả, chơi người †a xong thì chạy à?”

“Gì cơ?” Giang Tiểu Bạch tiếp lời cô ấy bằng giọng tức giận: ‘Chẳng nhẽ tớ phải bảo anh ấy là “anh chịu trách nhiệm với em đi” à? Hay là tớ phải chịu trách nhiệm với anh ta?”

“Tớ không nói như thế mà, nhưng hai người bị gì hả? Không phải hai người chỉ giả vờ yêu đương thôi à? Sao đột nhiên lại ở chung với nhau thế?”

“Kể ra thì dài lắm, nói chung là rượu khiến con người ta lạc lối.”

Khóe miệng Phương Đường Đường khế giật giật: “Không phải là do cậu uống say nên ép buộc con nhà người ta đấy chứ? Nói vậy thì Tiêu Túc mới là người bị bắt nạt à?”

“Hừ”” Giang Tiểu Bạch khoanh hai tay rồi ngả người ra sau một cách nặng nề: “Đúng thế, chính là tớ bắt nạt anh ấy đấy, một chàng trai non mềm ngây thơ. Anh ấy còn để ý chuyện này nên tới nói với tớ là anh ấy muốn chịu trách nhiệm với tớ nữa chứ. Tớ thèm vào, anh ấy cũng không nhìn xem bản thân có xứng với tớ hay không?”

Nghe cô ấy nói vậy thì Phương Đường Đường tối sầm mặt mũi lại: ‘Ngoại hình của Tiêu Túc cũng được lắm đó nha, cao ráo mà quan trọng là công ăn việc làm rất ổn định. Mặc dù cậu xinh đẹp thật nhưng lúc hai người đứng chung một chỗ thì cũng xứng đôi lắm mà”


Giang Tiểu Bạch bèn nhìn cô ấy bằng ánh mắt ghét bỏ: “Phương Đường Đường, từ lúc nào mà cậu lại trở nên nông cạn như thế này hả? Tớ nói tớ và anh ấy không xứng đôi là đang ám chỉ ngoại hình của anh ấy ư?”

“Nếu không phải vậy thì ý cậu là gì?”

“Anh ấy thích người khác rồi” Giang Tiểu Bạch nói bằng giọng không mấy vui vẻ.

“Thì kệ chứ, không phải cậu nói là cậu không thích anh ta hả? Vậy anh ta thích ai thì mắc mớ gì tới cậu?”

“Không giống nhau mà, trước đây anh ấy thích ai đúng là chẳng liên quan gì đến tớ nhưng bây giờ thì khác rồi. Bọn tớ ngủ với nhau rồi, anh ấy còn muốn chịu trách nhiệm với tớ nữa. Nhưng trong lòng anh ấy lại có người phụ nữ khác rồi nên sao anh ấy có thể không biết xấu hổ mà nói ba từ “chịu trách nhiệm’ với tớ như thế hả? Tớ thấy chuyện này bất công với tớ lắm”

“Ây, tớ hiểu rồi” Phương Đường Đường nhanh nhạy nói: “Ý cậu là, nếu anh ta không có người trong lòng rồi thì cậu sẽ đồng ý cho anh ta chịu trách nhiệm đúng không?”

Giang Tiểu Bạch nhíu mày lại, sao cô ấy lại thấy câu này cứ là lạ thế nào ấy nhỉ? Vậy là cô ấy lại hỏi ngược lại Phương Đường Đường: “Sao tớ cứ có cảm giác là cậu đang cố tình đào hố cho tớ chui xuống nhỉ?”


“Gì cơ? Người tự đào hố chôn mình là cậu chứ ai, không phải tớ đâu đấy nhé.”

“Xùy.

“Thì chính cậu nói là trong lòng anh ta đã có người khác nên mới không muốn anh ta chịu trách nhiệm với cậu còn gì nữa. Vậy thì câu này có thể hiểu theo cách khác là: Nếu trong lòng anh ta không có người khác thì cậu sẽ đồng ý để anh ta chịu trách nhiệm với cậu còn gì? Tiểu Bạch à, cậu đồng ý ngủ cùng anh ta lại còn để ý đến chuyện trong lòng anh ta đã có một người khác, không phải là cậu thích anh ta rồi đấy chứ?”

Giang Tiểu Bạch thích Tiêu Túc ư!

Cô ấy mím đôi môi đỏ mọng lại, không trả lời câu hỏi của Phương Đường Đường. Ngay từ đầu cô ấy đã cảnh cáo bản thân rằng không được yêu một người đàn ông như Tiêu Túc, nhưng không hiểu chuyện gì đã xảy ra, tại sao trong khoảng thời gian sống chung với nhau thì cô ấy lại dần dần có tình cảm với cậu ta cơ chứ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui