Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc



Thẩm Cửu cũng không hề nghi ngờ cô, gật đầu: “Được rồi, cậu đi vào phòng vệ sinh đi, tớ ở đây chờ cậu.”

Nghe vậy, Hàn Mai Linh nhanh chóng xua tay: “Không cần, cậu không cần chờ tớ đâu, cậu xuống lầu trước đi, tớ chỉ cần hai phút là xong.”

Thẩm Cửu: “… Vậy được rồi, tớ xuống dưới lầu chờ cậu.”

Nói xong Thẩm Cửu cầm điện thoại và túi xách của cô xuống lầu.

Chờ Thẩm Cửu đi rồi, cuối cùng Hàn Mai Linh cũng thở phào nhẹ nhõm.


Cô cảm thấy nên mừng vì Thẩm Cửu là một người phụ nữ không có quá nhiều tâm tư, nên mới có thể bảo cô ấy đi dễ dàng như thế.

Bịch!

Nhưng mà… Hàn Mai Linh đột nhiên trở nên nghiêm túc.

Còn có một cái cúc áo đang trong tay Thẩm Cửu, lần trước quá sơ suất, không nên trả cho cô ấy sớm như thế.

Xem ra trừ việc lấy được hai cái cúc áo này ra, cô còn phải nghĩ cách lấy lại cái cúc áo trong tay Thẩm Cửu nữa.


Lúc Thẩm Cửu xuống lầu một mình, lại phát hiện ra trên bàn ăn sáng ngày hôm nay rất đông vui, không chỉ có ông cụ Dạ, ngay cả hai anh em nhà họ Dạ cũng có mặt, lúc cô đi qua đó, công cụ Dạ và Dạ Y Viễn đều quay sang nhìn.

Ông cụ Dạ nhìn ra sau lưng cô: “Không phải con bé Mai Linh lên tìm cháu sao? Sao lại không xuống cùng?”

Nghe hỏi thế, Thẩm Cửu đi đến giải thích: “Ông à, Mai Linh xuống ngay thôi.”

“Ừ.”

Vừa nói xong, sau lưng đã có tiếng bước chân, Hàn Mai Linh tươi cười vui vẻ đi đến: “Xin lỗi ông cụ Dạ, hình như cháu hơi chậm, lúc nãy ở trên lầu không cẩn thận bị trẹo chân cho nên mới đi chậm một chút.”

Nghe vậy, ông cụ Dạ liếc nhìn Thẩm Cửu, hình như có hơi không vui.

“Thẩm Nhã, Mai Linh bị trẹo chân, sao cháu không biết đỡ người ta mà tự mình đi xuống trước như thế?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui