Trên khuôn mặt của anh bỗng nhiên hiện lên vẻ giận dữ, khiến Tiểu Nhan có hơi luống cuống, cánh môi hơi hé mở, cuối cùng vẫn không lên tiếng mà gật đầu.
Trải qua lần tán tỉnh này của cô, Tiểu Nhan đã cảm nhận được, nhiệt độ trên bàn tay của Hàn Thanh cao hơn rất nhiều so với trước đó, vào lúc nắm lấy cổ tay của cô, giống như cầm cổ tay cô nướng trên lửa nóng.
Tiểu Nhan cũng phát cáu, cô cắn môi dưới, đột nhiên ngẩng đầu lên: “Em chính là tự nguyện đó! Em là bạn gái của anh, loại chuyện này vốn dĩ rất đỗi bình thường, em cũng đã nói em bằng lòng rồi, tại sao anh không bằng lòng chứ hả? Không lẽ là bởi vì anh còn chưa đủ thích em, cho nên tình nguyện để mình chịu khổ trong loại tình huống này, mà ngay cả chạm cũng không chạm vào em một cái Hàn Thanh: “..
“Có phải thật như những gì Lâm Thẩm Nhi nói kia, căn bản là anh không có hứng thú đối với em, cho nên mới không nguyện ý đụng vào em, nếu như thật sự là như vậy, thì em…
Đoạn sau còn chưa nói xong, bỗng nhiên Hàn Thanh cúi người bể ngang eo cô lên, sải bước đi đến bên giường trong căn phòng.
Trời đất quay cuồng, lưng của Tiểu Nhan va vào đệm giường mềm mại, ngay sau đó Hàn Thanh liền đè cô xuống.
€õ trợn to mắt, hô hấp bỗng nhiên ngừng lại Đây, đây là Hàn Thành nắm lấy cổ tay nhỏ trắng nõn của cô đưa lên đầu, đôi mắt đen như mực đã trở thành một biển lửa, giọng nói trầm thấp không còn rõ ràng nữa.
“Cô gái ngốc, em có biết rằng nói những lời này là đang chọc tức anh hay không?”
Tiểu Nhan mới nãy còn nói lời lẽ hùng hồn, bây giờ sức mạnh nam tính phủ trên người cô, cô liền nhanh chóng thấy sợ hãi: “Em… Ưm.”
Hàn Thanh đột nhiên hôn tới.
Thế giới im lặng, mọi thứ đều im lặng.
Chỉ còn lại nhịp tim đập rộn ràng vì xúc động.
Bich…
Thình thịch…
Tiểu Nhan cảm thấy tim mình gần như muốn nhảy khỏi lồng ngực, giống như một con nai nhỏ chạy loạn, tay cô bị kéo cao lên đỉnh đầu, đầu ngón tay lúc này không khỏi run lên.
Rõ ràng… Rõ ràng là cô đã khiêu khích anh ta bằng những lời lẽ táo bạo trước.
Hiện tại có sợ hãi cũng không kịp nữa rồi, tuy nhiên Tiểu Nhan sợ vẫn sợ, nhưng cô không hối hận một chút nào.
Đại khái là bởi vì tác dụng của thuốc, cho nên đôi môi mỏng của Hàn Thanh nóng đến mức gần như thiêu đốt Tiểu Nhan, lúc đầu cô hơi khẩn trương, nhưng dưới sự hướng dẫn của Hàn Thanh, cô dần dần nhắm mắt lại.Nụ hôn của anh ta giống như lửa nóng, rơi ở trên môi, vầng trán, mũi, cắm, cổ Tiểu Nhan…
Rơi vào cảnh đẹp.
Hơi nóng lan từ cổ xuống vai.
Ngay khi Tiểu Nhan nghĩ tất cả sẽ nước chảy thành sông, thuận lợi phát triển, trên người cô đột nhiên nhẹ bằng, tất cả xúc cảm và nhiệt độ đều biến mất, cô vừa mới mở mắt, đã nhìn thấy Hàn Thanh lôi một cái chăn ra đắp lên người cô.
Tiểu Nhan không biết đây là tình huống gì, cô hơi ngạc nhiên nhìn anh ta.
“Cái này, là làm cái gì vậy?”
Hàn Thanh liếc cô, nhìn thấy cô mặt mày như tơ, môi hiện lên ánh sáng, trên cần cổ trắng nõn còn lưu lại dấu vết của chính mình, khiến anh ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
Rõ ràng trước đây khắc chế rất tốt, nhưng kết quả bởi vì cô nói vài ba câu, còn một chút cử động nhỏ đã phá hỏng hết.
Hàn Thanh nhìn chằm chằm cô hồi lâu, môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng, có thể thấy anh ta đang chịu đựng cực kỳ khó khăn.
“Cô bé ngốc, bây giờ vẫn chưa được.”
Không được? Có ý gì? Tiểu Nhan không rõ, nhưng khi thấy ý của Hàn Thanh, rõ ràng là sẽ không tiếp tục nữa.
Cô theo bản năng muốn vén chăn lên, nhưng Hàn Thanh dường như đã đoán trước được điều đó, anh ta trực tiếp dùng chăn cuốn cô lại.
Tiểu Nhan: “… “Ở lại đây, anh sẽ trưng dụng phòng tắm tối nay.”
Nói xong, Hàn Thanh đứng dậy rời đi, để lại một mình Tiểu Nhan ngạc nhiên tại chỗ hồi lâu, đợi cô tỉnh táo lại, cô đã nghe thấy tiếng cửa phòng tắm đóng sầm lại, nhân tiện khóa luôn cửa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...