“Được rồi.” Tống An quay người nhìn về Dạ Âu Thần ở một bên: “Cho dù là nuôi bằng sữa mẹ thì người làm cha như cháu cũng phải giúp đỡ nhiều hơn,quan tâm nhiều hơn đến cảm xúc của sản phụ biết chưa? Phụ nữ sinh con xong rất dễ bị u uất, đứa bé có chuyện gì hoặc cần cháu thức dậy giữa đêm cũng phải dậy giúp đỡ!”
Thật ra không cần Tống An nói, những điều này Dạ Âu Thần đều làm được rồi.
Bởi vì tối qua cô cực kỳ mệt, sau đó trong lúc ngủ mơ mơ màng màng dường như nghe được tiếng trẻ con khóc, cô mở mắt tỉnh dậy liền thấy Dạ Âu Thần hướng về phía cô suyt một tiếng, sau đó liền ôm đứa trẻ đi ra ngoài.
Kết quả không biết là do tư thế ôm đứa trẻ của anh không đúng hay sao, tóm lại tiếng khóc của Giá Nhỏ càng lớn hơn, trực tiếp khóc khiến một người đàn ông lớn đầu như cha nó trở nên luống cuống, hoàn toàn không biết nên làm sao.
Hàn Minh Thư nghe được từng tiếng dỗ ngốc nghếch.
“Đừng khóc, không khóc nha..
Cô có hơi bất lực mà vén chăn ra ngồi dậy, duỗi tay về phía Dạ Âu Thần: “Chắc là đói rồi, anh ôm con qua đây đi.”
Dạ Âu Thần hơi chau mày, bởi vì Hàn Minh Thư chưa nghỉ ngơi được bao lâu, anh đang lo đứa nhỏ trước mắt này sẽ làm ồn đến vợ mình.
“Nó là con gái anh đó, đừng nghĩ đông nghĩ tây nữa, mau ôm qua đây.
Trong lúc hết cách, Dạ Âu Thần chỉ có thể cần thận từng ly từng tý ôm đứa trẻ tới trong lòng HànMinh Thư, Hàn Minh Thư vừa ôm đứa trẻ qua cho bú, vừa không có ý tốt mà nhìn anh.
“Anh nghĩ gì vậy hả?”
Dạ Âu Thần mím môi, nhìn Hàn Minh Thư một cái nhưng lại không trả lời.
Trước đó rõ ràng anh đã học qua rất nhiều, cùng Hàn Minh Thư đi học rất nhiều buổi học, lúc đó trong quá trình học còn thường chịu một số phê bình, nhưng sau đó cũng đều hoàn thành xuất sắc cả rồi.
Nhưng bây giờ khi làm thật mới phát hiện không dễ dàng.
Dù sao con búp bê nhỏ trong lúc học sẽ không động, nhưng lúc anh vừa mới ôm Giá Nhỏ lên thì cả người đều cương cứng lại.
Bởi vì thân thể Giá Nhỏ còn nhỏ hơn mềm hơn trong tưởng tượng của anh, nhỏ đến mức hai cánh tay to của anh giữ không được, mềm đến mức anh cảm thấy bản thân mình chỉ cần hơi dùng chút sức liền có thể bóp hỏng con gái mình.
Vì vậy Dạ Âu Thần chỉ có thể cẩn thận từng li từng tý, tay chân vụng về.
Giá Nhỏ quả nhiên là đói rồi, sau khi bú sữa mẹ xong liên yên tĩnh lại, trong phòng bệnh cực kỳ im ắng, chỉ có tiếng uống sữa của trẻ em, thời gian dần dẫn qua đi, Giá Nhỏ uống sữa no rồi cũng ngốc nghếch ngủ luôn.
.
Truyện Quan Trường
Hàn Minh Thư đặt con bé nằm bên cạnh mình, Dạ Âu Thần vừa định đi qua đón lấy liền nhận được một ánh mắt cảnh cáo của Hàn Minh Thư, động táctrên tay chỉ có thể ngừng lại.
Anh bị ghét bỏ rồi.
Bởi vì không chăm sóc tốt được cho đứa bé, Hàn Minh Thư ở bên đó nhẹ dỗ cho Giá Nhỏ ngủ, Dạ Mạc Thậm liền đứng bên cạnh canh chừng.
Cho đến khi trời sắp sáng, Hàn Minh Thư nói với anh: “Anh qua giường bên kia ngủ một lát đi, đợi lát nữa Giá Nhỏ tỉnh rồi sẽ kêu anh.”
Nhưng Dạ Âu Thần không ngủ, vẫn coi chừng cô như cũ.
Từ tối qua đến bây giờ, anh gần như đều không hề chợp mắt, dưới mắt đã thâm đen một vòng, lúc nói chuyện giọng nói đều khàn đặc.
Hàn Minh Thư có hơi đau lòng, để Tống An ở lại cùng cô, sau đó đuổi Dạ Âu Thần đi nghỉ ngơi, vừa mới đầu Dạ Âu Thần còn không đồng ý, nhưng bị Tổng An la mấy câu: “Cháu tưởng thân thể mình làm bằng sắt sao? Đã lúc này rồi còn không về nghỉ ngơi, đợi lát nữa cháu mệt ngất xuống đó rồi ai chăm sóc Minh Thư với Giá Nhỏ? Còn có, cháu cứ luôn ở đây cây mạnh, lẽ nào Minh Thư không lo cho cháu sao? Lo cho cháu rồi thì cháu nghỉ nó có thể nghỉ ngơi tốt sao?”
Bị Tống An nói như vậy, Dạ Âu Thần cũng cảm thấy rất có lý, lúc này mới về nhà dưỡng đủ tinh thần.
Ngày thứ năm sau khi Hàn Minh Thư sinh con.
Giá Nhỏ tỏ vẻ đã quen ở chung với mọi người, lúc ông cụ nhà Uất Trì chọc nó, có còn cười khanh khách ra tiếng, ai chọc cũng cười khanh khách, cực kỳ nế mặt người ta.Vì vậy sau đó mọi người đều rất thích trêu đùa Giá Nhỏ.
Hôm nay đến bệnh viện chọc Giá Nhỏ chưa? Rồi! Hôm nay Giá Nhỏ cười chưa? Rồi!
Tiểu Nhan chụp rất nhiều hình cho Giá Nhỏ, đăng lên trang của mình, một đám người bấm Like cho cô, sau đó điên cuồng hỏi cô từ khi nào Tiểu Nhan toát mồ hôi, hối hận đến mức suýt tý chém gãy tay mình, tại sao lại đăng lên cho mọi người xem, cô nên đăng lên sau đó chọn chế độ chỉ mình tôi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...