Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc


Hàn Thanh đưa thuốc cho cô: “Tự mình bôi được không? Thuốc này trị thương rất tốt, còn giúp giảm nhiệt giảm đau.

Nếu có thể bôi thì cố mà bôi, không bôi được bảo tôi giúp cô.”
Không cần, tôi tự làm được.”
Nhờ vả anh ta là chuyện không thể.

Tiểu Nhan chỉ có thể vội vàng cầm lấy lọ thuốc đi vào nhà tắm.

Lúc bôi thuốc Tiểu Nhan mới phát hiện việc thoa thuốc sau lưng quả thực rất khó khăn.

Tuy có thể với tay đến nhưng bôi không được đều, hơn nữa còn không khống chế được lực tay nên sẽ bị đau.

Nhưng cô vẫn kiên nhẫn hoàn thành công việc.


Bôi thuốc xong mà cô cảm thấy vết thương còn tồi tệ hơn.

Cô mặc lại quần áo để đi ra ngoài, trả lọ thuốc.

cho Hàn Thanh.

“Được rồi?”
Tiểu Nhan xấu hổ gật đầu.

;Ữm 7 Xử lý xong vết thương rồi, hai người im lặng nhìn nhau.

Tiểu Nhan cảm thấy bầu không khí lặng thỉnh này thật xấu hổ.

Hàn Thanh đưa di động của Tiểu Nhan cho cô.

“Cũng muộn rồi.

Gọi cho mẹ cô đi, báo bình an.”
Tiểu Nhan như bừng tỉnh từ giấc mộng, gật đầu: “Ừm”
Kể từ khi Tiểu Nhan và Lý Tư Hàn ra ngoài La Tuệ Mỹ đã rất lo lắng, sau đó hối hận vì bà thấy mình không làm tròn trách nhiệm của một người mẹ.

Rõ ràng bà đã cùng Tiểu Nhan thảo luận một lần, bà luôn cảm thấy Lý Tư Hàn có vấn đề sao còn để Tiểu Nhan ở cùng cậu ta.

Thời gian trôi qua, tâm trạng lo lắng của La Tuệ Mỹ càng ngày càng nghiêm trọng, bà không muốn mở cửa hàng mà nghĩ muốn ra ngoài tìm con gái.

Thấy bà bồn chồn đứng ngồi không yên, cha Chu mới nói mấy câu.


“Bà sao vậy? Bà lo lắng từ khi con gái đi ra ngoài rốt cuộc là vì sao?”
La Tuệ Mỹ đang lo lắng, sau khi nghe mấy lời này liền ngồi xuống trước mặt cha Chu.

“Ông có nghĩ rằng Lý Tư Hàn có vấn đề không?”
Cha Chu: “À, bà nghi ngờ cái gì? Có chuyện gì vậy? Cậu ta với Tiểu Nhan không hợp nhau sao?”
“Vì không có vấn đề gì cả nên mới đáng ngờ? Ôngnghĩ xem, trước giờ dì Trương giới thiệu ai đó với người khác đã giới thiệu người tốt bao giờ chưa? Không xảy ra cái này thì cũng xảy ra cái kia.

Hơn nữa lần này tôi cũng không muốn đồng ý.

Dù sao thì chúng ta cũng không vội tìm người cho con gái của mình đúng không? Nhưng con bé Tiểu Nhan không biết nghĩ gì mà đã đồng ý xem mắt.”
Cha Chu: “Còn có thể vì sao nữa? Còn không phải vì muốn kết hôn sao? Con bé không muốn kết hôn thì đồng ý gặp mặt làm gì?”
La Tuệ Mỹ: Suy nghĩ của đàn ông đúng là có thể khiến người ta phát điên.

“Mấy thanh niên trẻ tuổi không thể hình dung ra chuyện này cũng có thể chấp nhận nhưng ông đã sống gần như cả đời sao có thể suy nghĩ đơn giản như vậy? Ông có thể dùng đầu một chút được không? Tiểu Nhan là con gái của ông sao ông có thể đối xử với con bé như vậy?”
Cha Chu ngạc nhiên không thể giải thích được: “… Ông ấy đã nói gì sai sao? Nếu con bé không muốn kết hôn thì sao lại đáp ứng đi xem mắt? Nếu không muốn kết hôn thì chỉ cần từ chối là được rồi.

La Tuệ Mỹ không muốn giải thích với ông nữa mà cầm điện thoại di động lên: “Không được, tôi phải gọi cho con bé để hỏi tình hình.”

“Tôi nói bà nghe, con gái của chúng ta lớn rồi con bé cũng có chủ kiến của mình, bà đừng có gây thêm rắc rối không trong lòng con bé lại thấy phiền vì cha mẹ chúng ta.”Tôi không muốn thêm rắc rối, tôi chỉ lo lắng cho sự an toàn của con gái tôi, tôi sợ Lý Tư Hàn sẽ làm điều gì bất lợi cho Tiểu Nhan, ông không hiểu sao?”
Nghe xong cha Chu cuối cùng cũng hiểu nguyên do mọi chuyện, là như vậy sao? “Chờ đã, ý của bà là Lý Tư Hàn sẽ có ý đồ xấu với Tiểu Nhan? Lời này là có ý gì? Tại sao lại có ý đồ xấu với Tiểu Nhan?”
“Ông không thấy biểu cảm trên khuôn mặt Tiểu Nhan khi con bé ra ngoài à? Tôi thấy hôm nay nó đã quyết định muốn mở lời trò chuyện với Lý Tư Hàn.

Mặc dù Lý Tư Hàn trông giống một người đàn ông lịch lãm và có phẩm chất tốt, nhưng bây giờ người có bộ dạng tốt nhưng tính cách không khác gì súc vật nhiều lắm, tôi cũng chỉ vì sự an toàn của Tiểu Nhan.”
Đang nói chuyện thì điện thoại cũng đã bấm gọi Nhưng mà gọi một lúc lâu vẫn không thấy ai nghe La Tuệ Mỹ nhíu mày: “Sao vậy? Sao con bé lại đi.

máy.

không nghe điện thoại?”
Sau đó La Tuệ Mỹ tiếp tục gọi lại nhưng vẫn không có ai trả lời.

Cha Chu cũng trở nên căng thẳng: “Cái này, sẽ không xảy ra chuyện thật đấy chứ?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui