Tiểu Nhan cũng chẳng để ý câu nói này có gì không đúng, chỉ gật gật đầu: “Đúng rồi, là do váy này cần phải có vóc dáng, tôi sợ ăn nhiều sẽ mập bụng nên mới không dám ăn cái gì khác.
Nhưng đợi sau khi tiệc tàn tôi không cần mặc váy này nữa, vì vậy tôi có thể ăn một chút, cũng không có gì.”
Tô Diêu Diêu: “Không ngờ cô ấy lại thẳng thắn nói như vậy, cũng không cảm thấy mình nói như vậy có ý gì, Tô Diêu Diêu nghi ngờ: “Cô thường giảm cân sao?”
Tiểu Nhan lắc đầu: “Không giảm, tôi gần đây là do công việc có chút bận rộn, nên có ốm đi chút.”
Cô ấy đã từng giữ được cân nặng rất tốt, nhưng từ khi trở về Trung Quốc cô ấy đã bị ốm đi, nếu như là trước đây, Tiểu Nhan không chắc mình có thể mặc được chiếc váy này không, ôi cuộc đời mà…
Tô Diêu Diêu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hình dáng như hạt dưa, cánh tay gầy guộc, còn có vòng eo thon gọn có thể ôm hết bằng một tay, quả là không nghĩ đi nói chuyện.
Tiểu Nhan đang chậm rãi ăn bánh, căn bản là không có để ý tới Tô Diêu Diêu, ngồi một hồi Tô Diêu Diêu cảm thấy mình đã nhịn không được, cô ấy mở miệng hỏi.
“Ừm… lúc nãy tôi vừa nhìn thấy cô đi cùng với tổng giám đốc Hàn à?”
“Hả?”
Đối phương vừa nhắc đến tổng giám đốc Hàn, hành động ăn uống của Tiểu Nhan đột nhiên dừng lại, suýt chút nữa còn bị sặc, cô ấy vỗ nhẹ lên lòng ngực ho khan một tiếng, người phục vụ phải tiến lên đưa cho cô ấy một ly nước: “Cô Chu uống chút nước đi.”
Sau đó Tiểu Nhan cầm lên uống vài ngụm, rồi nhìn Tô Diêu Diêu đang ngồi đối diện.
Cô ấy có khuôn mặt xinh đẹp, chiếc váy đang mặc trên người cũng rất đẹp và đắt tiền, cô ấy nói rằng bản thân mình khi bước ra từ nhà vệ sinh thì vô tình đi lạc, nhưng chỉ là từ đó đến sảnh lớn của bữa tiệc còn cách một khoảng khá xa.
Nếu không phải có người phục vụ đưa cô ấy đi, có lẽ cô ấy cho dù lạc đường cũng sẽ không bị lạc đến mức mà đi tới nơi đây.
Trước đây cô ấy chỉ cảm thấy là do mình không quen nơi này nên bị lạc.
Nhưng sau khi nghe thấy Tô Diêu Diêu hỏi đến tổng giám đốc Hàn thì Tiểu Nhan lại cảm thấy có gì đó không đúng.
Bây giờ nghĩ lại, quả thực là có gì đó không ổn.
Dù xa đến đâu thì cũng nên đi đến những nơi khác, làm sao mà đi lạc vào đầy được.
Và nếu Tô Diêu Diêu bị lạc, cô ấy có thể hỏi đường để quay về sảnh lớn buổi tiệc.
Tại sao phải ngồi đây nói chuyện với cô?
Bị Tiểu Nhan nhìn chảm chäm, không biết tại sao.
Tê Diêu Diêu cảm thấy hơi chột dạ.
Tô Diêu Diêu cũng _ chỉ mới hỏi có một câu mà ánh mắt của cô gái nhỏ.
này lại trở nên sắc bén như Nghĩ đến đây, Tô Diêu Diêu vội vàng thanh minh cho mình: “Đừng hiểu lầm, tôi cũng chỉ là tùy tiện hỏi vậy.
Nếu cô cảm thấy không tiện, thì tôi sẽ không hỏi.”
Tiểu Nhan nghiêng đầu, trong mắt cô ấy lóe lên một tia sáng, cô ấy nhìn chằm chằm Tô Diêu Diêu một hồi lâu, sau đó lại đột nhiên nhếch môi cười: “Sao lại không tiện? Tôi nghĩ không có gì là bất tiện cả.”
Là do cô ấy tự mình quyết định, lần này cô ấy muốn bước vào trái tim Hàn Thanh.
.
ngôn tình tổng tài
Nếu cô ấy thực sự muốn sát cánh cùng anh, trong tương lai nên có thêm những dịp như thế này và những chuyện như hôm nay vẫn có thể xảy ra.
Chẳng lẽ mỗi lần như vậy cô ấy đều phải trốn tránh hết mọi câu hỏi được đặt ra với mình hay sao?
Tô Diêu Diêu sửng sốt khi nghe câu Tiểu Nhan vừa nói.
“Cái gì…
“Cô không nhìn lầm đầu.
Tối nay tôi cùng Hàn Thanh đến dự buổi tiệc này.
Tôi là bạn gái của anh ấy.
Có vấn đề gì không?”
Tiểu Nhan nói với một vẻ vẻ đầy sự tự tin.
Hàn Thanh…Tô Diêu Diêu hơi sững sờ một chút, Tiểu Nhan đã thật sự gọi thẳng tên người bên kia, trái tim cô ấy chợt chùng xuống và cô ấy cũng tự mỉm cười.
“Đừng căng thẳng, tôi không có ác ý, tôi chỉ có chút tò mò muốn nhìn hai người cùng nhau đi dạo, bởi vì tôi nghe ba tôi nói… Trước đây, tổng giám đốc Hàn luôn dự tiệc mà không có phụ nữ đi cùng, cho nên lần này khi tôi nhìn thấy nên có chút ngạc nhiên.”
“À, ra là như vậy.” Tiểu Nhan cũng nở một nụ cười nhân hậu như cô ấy và chớp mắt nói: “Cô tưởng tôi đến đây để hỏi thăm tin tức gì nữa sao.”
Một câu nói thẳng thắn như vậy làm Tô Diêu Diêu tim đập lỡ nửa nhịp, đối mặt với ánh mắt sắc bén của Tiểu Nhan, Tô Diêu Diêu thực sự cảm thấy có chút choáng ngợp!
Chuyện gì đang diễn ra thế này?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...