Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc


Chúng ta đi một lát rồi quay lại, để nhờ y tá chăm nom một hồi”.

Tiểu Nhan dưới ánh mắt bướng bỉnh của cha Châu khẽ gật đầu.

Sau đó, Tiểu Nhan đưa Đậu Nành và La Tuệ Mỹ ra khỏi bệnh viện và chạy nhanh đến quán mì.

Mọi việc xong xuôi, La Tuệ Mỹ và Tiểu Nhan chia làm hai đường, bà ấy quay lại bệnh viện còn Tiểu Nhan đưa Đậu Nành vê nhà nấu cơm.

Ban đầu, Tiểu Nhan định để Đậu Nành về thẳng nhà, cô ấy sẽ về nhà tự nấu ăn.

Tuy nhiên, Đậu Nành bí ẩn lấy ra một túi hành lý nhỏ từ trong cốp xe và nháy mắt với cô.

“Con… định dựa dẫm vào dì Tiểu Nhan sao?” Đậu Nành ngây thơ chớp chớp mắt: “Có được không dì Tiểu Nhan?”
Về phía ông ngoại, cậu đã nói với ông ấy rằng cậu sẽ đi cùng với dì Tiểu Nhan một thời gian, sau đó sẽ quay lại để đi cùng với ông ngoại.


Về phần Uất Trì Thần thì ông ấy đã lâu không về Việt Nam rồi, gần đây ông có con gái Tổng An đi theo bên cạnh.

Không có cháu trai đi cùng nhưng lại có một cô con gái, tuy rằng cô con gái này vẫn hung dữ và không có thái độ tốt với ông ấy nhưng mà tình huống này cũng đủ khiến Uất Trì Thần vui vẻ.

“Tất nhiên rồi, Đậu Nành có thể ở nhà dì Tiểu Nhan bao lâu cũng được.

Sau đó, Tiểu Nhan mang chiếc túi hành lý của Đậu Nành rồi dẫn cậu lên lầu.

Sau đó khi đi lên lầu thì Tiểu Nhan tình cờ gặp dì Trương, người hàng xóm luôn luôn rảnh rỗi không có gì để làm bên cạnh.

HỒ, Tiểu Nhan, con trai của bạn con lại đến tìm con à?”
Tiểu Nhan máy móc gật đầu, lộ ra nụ cười tê dại: “Dì Trương.

“Cháu chào bà Trương.

Khuôn mặt của Dì Trương như con chồn nhỏ đảo mắt quanh khuôn mặt của Đậu Nành một lúc và cuối cùng mắt của bà ta đột nhiên thay đổi rồi đáp xuống chiếc túi hành lý nhỏ mà Tiểu Nhan đang cầm.

“Đây là?”
Tiểu Nhan bên ngoài mỉm cười nhưng trong lòng không cười giấu túi hành lý sau lưng mình: “Một chút đồ vật thôi, dì Trương, dì Vương ở dưới lầu còn đang đợi dì đi xuống đó, sao dì không nhanh lên đi nhảy ở quảng trường với dì ấy đi?”
Dì Trương lẩm bẩm vài câu keo kiệt khi nhìn thấy bộ dạng không muốn cho ai thấy của cô ấy, rồi bỏ đi.

Đậu Nành vẫn hơi lo lắng khi cậu bước vào cửa.

“Di Tiểu Nhan, có khi nào bà Trương sẽ nói xấu dì không?”

“Bà ấy có thể nói xấu dì cái gì chứ?” Không phải lúc nào người ta cũng có thể biến trắng thành đen, giả thành thật đầu? Hơn nữa, Chu Tiểu Nhan của cô ấy không phải loại người hay quan tâm đến cái nhìn của người khác, nếu quan tâm đến điều này thì cô ấy sẽ không phải là người duy nhất trong công ty trở thành bạn tốt của Minh Thư khi cả công ty đều chán ghét cô ấy nhau.

Đậu Nành đứng tại chỗ chọc hai ngón trỏ vào nhau, chọc rồi lại chọc, rồi nhỏ giọng thì thào: “Dì Tiểu Nhan, hay là… con quay về nhà?”
Tiểu Nhan nghe cậu nói câu nói, dừng một lúc sau đó nói: “Con đang nói những điều ngớ ngẩn gì vậy? Dì làm sao có thể quan tâm đến những gì người khác nói chứ? Con cứ sống ở đây, người khác thích nói gì thì cứ mặc họ nói thôi dì Tiểu Nhan của con không quan tâm, con bắt đầu lo lång roi à?”
Nói xong, Tiểu Nhan trực tiếp đẩy cậu vào phòng tắm, sau đó đem quần áo đưa cho cậu.

“Được rồi, con đi tắm rửa rồi ăn tối, một lát nữa cũng đừng đi bệnh viện với dì.

Con cứ ở nhà xem TV rồi đi ngủ nhé.”
Đậu Nành đã được Tiểu Nhan sắp xếp rõ ràng: Cậu cũng không muốn xem TV hoặc đi ngủ sớm như vậy đâu.

Những điều tốt đẹp thì không ra khỏi cửa nhưng mà những điều xấu luôn lan truyền hàng ngàn dặm.

Cũng không biết là do ghen tị hay vì điều gì khác.

Tin tức Tiểu Nhan đưa một đứa trẻ về nhà sống đã mọc cánh bay khắp khu nhà ở cũ kỹ này.


Cha mẹ cô ấy đã sống ở khu vực này từ lâu và hầu hết những người sống trong khu vực này đều chuyển đến đây cùng nhau nên trong đó có nhiều người là người quen cũ.

Mặc dù một số người trong số họ có mối quan hệ không tốt, nhưng mà không ai đánh người mặt cười cả.

Mọi người luôn mỉm cười và chào nhau khi nhìn thấy nhau trên đường, sau đó họ bắt đầu chế độ thể hiện bản thân rồi chuyển sang chế độ bàn tán về chuyện của người khác.

Cuối cùng nhếch mép cười ha ha rồi ai đi về nhà nay.

Sau khi quen nhau một thời gian dài, ai cũng tự nhiên biết ai có mấy đứa con gái, mấy đứa con trai, những đứa trẻ này đang làm gì.

Đứa con nhà nào tốt thì khen ngợi vài câu, đứa con của nhà nào xấu thì sẽ bị ra mổ xẻ bàn tán xôn xao.

Đây gần như là chủ đề tầm phào được nhiều người bàn tán sau bữa cơm chiều..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui