“Tổng giám đốc Dạ con đi thong thả nhé, lần sau tới nói trước cho bác một tiếng, bác chuẩn bị quà cho cháu nha”
“mm … Thật vất vả mới dắt Đậu Nành từ trong bệnh viện ra, Tiểu Nhan cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cô ấy khẽ vuốt ve đầu Đậu Nành, nhẹ giọng nói: “Ba mẹ dì đều là người tương đối thô tục, nhưng lại đặc biệt nhiệt tình, Đậu Nành không bị dọa sợ đó chứ?”
Đậu Nành lắc đầu, thản nhiên nói: “Không có đâu dì Tiểu Nhan ạ, Bác Chu và Bác gái Chu đều rất tốt, Đậu Nành rất thích”
Tiểu Nhan lộ ra nụ cười: “Cái miệng thật dẻo đó nhai”
Sau đó, cô cúi người xuống, ôm Đậu Nành lên: “Dì Tiểu Nhan bây giờ đưa cháu về nhà dì nhé”
Sau đó Tiểu Nhan mang Đậu Nành về nhà, lúc cô vừa chuẩn bị nấu cơm trưa, Đậu Nành lại đột nhiên chạy vào phòng bếp.
“Dì Tiểu Nhan, nếu không chúng ta ra ngoài ăn đi~”
Tiểu Nhan buông rau xanh trong tay xuống, có chút nghỉ hoặc: “Sao vậy? Vừa rồi không phải nói muốn ăn cơm dì Tiểu Nhan làm sao? Làm thế nào lại trở thành cháu muốn đi ra ngoài ăn rồi?”
Đáy mắt Đậu Nành hiện lên một tia giảo hoạt.
giấu điện thoại di động ở phía sau: “Dì Tiểu Nhan, cháu đột nhiên muốn ăn cá hấp nhà hàng XX, vừa rồi cháu lên mạng xem thử rồi, đánh giá rất tốt “
nha.
“Cá hấp nhà hàng Đông Hồ?” Tiểu Nhan nhíu mày, chưa từng nghe qua danh hiệu nhà hàng này, ngay khi cô ấy do dự, Đậu Nành đã cất bước đi tới bên cạnh cô ấy, sau đó nắm lấy góc áo cô ấy khẽ lắc lư.
“Dì Tiểu Nhan, đi thôi, chúng ta đi thôi, cơm tối chúng ta trở về sẽ ăn được không?”
Đậu Nành làm nũng với cô ấy, Chu Tiểu Nhan làm sao cự tuyệt được? Chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu: “Được rồi, nếu cháu muốn ăn như vậy, dì Tiểu Nhan hôm nay sẽ cùng cháu đi nếm thử”
Ị”
“Dạ vâng ạ Sau khi dọn dẹp một chút, Tiểu Nhan liền dắt theo Đậu Nành ra ngoài.
Lúc xuống cầu thang, Tiểu Nhan thuận miệng hỏi: “Đúng rồi, cháu gửi tin nhắn cho mẹ cháu nói cho mẹ cháu biết cháu đang đi với dì không?” Đừng để một lát nữa mẹ của cháu không tìm thấy cháu, lại lo lắng đó.
Dì nói cho cháu biết nha Đậu Nành, mẹ cháu bây giờ là phụ nữ mang thai, phụ nữ mang thai thì không thể lo lắng đâu, có biết không?”
Đậu Nành đang cầm điện thoại di động gõ: “Cháu biết rồi ạ dì Tiểu Nhan, cháu đang nhắn tin cho mẹ đây ạ”
Thấy cậu bé cầm điện thoại di động, hơn nữa còn trả lời đầy đủ, Tiểu Nhan liền không đi để ý cậu đang nhắn nội dung gì, dù sao Đậu Nành làm việc, cô rất yên tâm.
Lúc ở góc, vừa vặn đụng phải Dì Trương nhà sát bên.
Dì Trương lúc nhìn thấy Tiểu Nhan cười tửm tỉm, mở miệng lên liền muốn nói gì đó với Tiểu Nhan, kết quả một giây sau liền bởi vì nhìn thấy đứa nhỏ bên cạnh cô ấy mà dừng bước, ngay cả muốn nói cái gì cũng quên hết.
“Đây, đây là..” Chu Tiểu Nhan cũng không muốn nói quá nhiều với dì Trương bà tám này, nhưng lại lo lắng đối phương nói lung tung, cho nên đành phải giải thích một câu: “Dì Trương, đây là con trai của bạn cháu,hôm nay vừa về nước cho nên tới đây chơi với cháu, Đậu Nành, chào một tiếng Bà Trương đi cháu.”
“Cháu chào bà Trương ạ~”
Dì Trương được chào có chút không bất ngờ, nhìn chằm chằm Đậu Nành.
Tiểu Nhan năm tay Tiểu Đậu: “Dì Trương, bây giờ chúng cháu phải đưa cậu bé đi về với mẹ nó, cháu xin đi trước ạ”
Sau đó Tiểu Nhan mang theo Đậu Nành rời đi, đi xa rồi còn nghe thấy Dì Trương đứng ở nơi đó nhìn nơi này, trong miệng lẩm bẩm.
Tuy rằng không nghe được dì lẩm bẩm cái gì, nhưng Tiểu Nhan cũng biết khẳng định không phải là cái gì tốt lành.
Cô ấy lại càng không để ý đến dì ta nữa.
Tiểu Nhan lái một chiếc xe đưa Đậu Nành đến nhà hàng được chỉ định, sau khi đi vào, Đậu Nành dẫn Tiểu Nhan đi tìm bồi bàn nói mấy câu, nhân viên phục vụ lập tức mỉm cười nói: “Phòng VỊP số3? Xin mời đi theo tôi”
Sau đó, người phục vụ dẫn họ vào một căn phòng VIP..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...