Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc


Vừa chạm đã tách ra, giống như chuồn chuồn lướt nước.

Cảm xúc như vậy giống như gió thổi ngang qua, tuy nhẹ nhưng vẫn in dấu trên môi Tiểu Nhan.

Vốn còn muốn la lên, tâm trạng của Tiểu Nhan rất kích động, lại trở nên yên tĩnh trong nháy mắt, có lẽ bị hành động bất ngờ của Tiêu Túc dọa sơ.

Cho nên Tiểu Nhan đứng ngơ ngác tại chỗ, nhìn Tiêu Túc gần trong gang tắc.

Gương mặt của Tiêu Túc trước mắt phóng đại lên gấp mấy lần, khoảng cách của hai người gần tới nỗi chỉ cần cô ấy di chuyển một cái là có thể đụng vào mặt của Tiêu Túc, hơn nữa vừa rồi Tiêu Túc…
hôn cô ấy.

Cho nên bây giờ Tiểu Nhan không dám nhúc nhích chút nào.

Hơn nữa đầu của cô còn loạn hết lên, vì sao..

Tiêu Túc lại hôn cô ấy?
Đôi mắt Tiểu Túc thâm trầm, tay còn đang đặt trên vai cô ấy.


Một tay chậm rãi di chuyển lên trên, nhẹ nhàng đờ lấy gò má của cô ấy, sau đó Tiêu Túc khàn giọng hỏi: “Hiện tại tôi có tư cách quân em chưa?”
Tiểu Nhan: “…”
Cô ấy trợn to hai mắt, nhìn Tiêu Túc với con người đen láy và giọng nói khàn khàn trước mắt.

Chẳng biết tại sao, tim cô cứ đập bang bang liên Cô…
Cô đang bị…
trêu ghẹo sao? hồi.

Nhưng trước đây không phải Tiêu Túc phủ nhận không thích mình sao? Vì sao…
Sao lại đột nhiên hôn mình, lại còn…
Có điều động tác và ngôn ngữ của Tiêu Túc như vậy cũng làm cho Tiểu Nhan tỉnh rượu không ít.

Cô ấy chậm chạp nhìn Tiêu Túc trước mắt, chậm rãi ngẩng đầu tạo khoảng cách giữa hai người, sau khi xác định Tiêu Túc không có động tác khác, cô ấy liền đầy Tiêu Túc cách mình xa ra một chút.

Động tác thận trọng giống như sợ chọc giận câu ta.

Lúc đầu Tiêu Túc cũng không có động tác gì mi mắt hơi rũ xuống, nhìn đôi tay nhỏ bé trắng ngăn đang đặt trên ngực mình, ngăn trở câu ta lại gần, sau đó chậm rãi đẩy một cái, muốn đẩy cậu ta ra, Cậu ta bị đẩy khoảng nửa mét thì chân mày Tiêu Tục đột nhiên nhíu lại.

Giây tiếp theo, cậu ta liền dùng sức áp về phía trước, Tiểu Nhan không phòng bị lại bị câu ta ép lên vách tường lạnh bằng một lần nữa.


“Anh, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
Tiểu Nhan có chút luống cuống, không ngờ bình thường nhìn Tiêu Túc khá thành thật, nhưng sao lúc này lại mạnh mẽ như vậy? Hơi thở của cô có chút mất trật tự, hai tay che trước mặt Tiêu Túc.

Tiêu Túc mím môi mỏng, ánh mắt khóa chặt lấy cô.

“Không phải em nói tôi không có tư cách quản em sao? Tôi đang cố gắng tìm tư cách cho mình đây…”

Tìm tư cách?
Là hôn cô sao?
Dứt lời, Tiêu Túc cúi thấp người xuống, mục tiêu lại nhằm ngay môi của cô.

Có 1% khoảnh khắc chuồn chuồn lướt nước vừa rồi rất tốt đẹp, khiến cậu ta có xúc động muốn tiếp tục, nếu như nói nụ hôn trước đó là vì có chút tức giận nên nhịn không được mà làm ra.

Thì lần này chính là sau khi mới ném thứ trái cấm đó, kìm lòng không đăng muốn tiếp tục nếm thử lần nữa.

Chỉ có điều, lần này Tiêu Túc không được như ý nguyện mà nếm được vị ngọt mình mong muốn.

Bởi vì Tiểu Nhan đột nhiên dùng hết sức lực đẩy cậu ta ra, sau đó tát cậu ta một cái lên mặt.

Bop…
Ở trong hoàn cảnh yên tĩnh, âm thanh cái tát này rất vang dội.

Âm thanh thanh thủy, dứt khoát, có thể nghe ra Tiểu Nhan dùng hết sức để đánh một bạt tai này..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui