Hơn nửa đêm còn uống cà phê, lúc này cũng là chuyện bình thường! Biết mình thất thường lại có chút thất lễ Quan Tĩnh vội vàng tắt bếp, vội vàng nói: "Không uống nữa, không uống nữa! Thật xin lỗi, tôi thật là một người hồ đồ, đã hơn nửa đêm rồi còn mời anh uống cà phê!"
"Tôi thật sự muốn uống mà..."chỉ là ngửi thấy mùi cũng biết rất tuyệt, hơn nữa lại còn là do cô nấu!
"Tại sao anh lại phải đối xử tốt với tôi như vậy? Tại sao chứ?" Cô khóc hỏi anh.
Lý Sấm đưa mắt nhìn gương mặt đầy lệ của cô, thành thật trả lời."Bởi vì tôi thích em!"
"Yêu thích tôi vì cái gì chứ?" Cô cho rằng mình không có chỗ nào có thể hấp dẫn đàn ông, nếu như có, vì sao Tưởng Vũ Hàng lại không có chút lưu luyến nào đối với cô!
Anh nhìn cô thật sâu, đầy chân thành."Rất nhiều thứ, nhưng bảo tôi trả lời em vì cái gì thì tôi không sao trả lời được! Nhưng chỉ biết là em rất quyến rũ đối với tôi... Có lẽ là bởi vì em xinh đẹp, từ khi biết em cho đến sau này, ánh mắt của tôi không lúc nào là không bị em cuốn hút!"
Quan Tĩnh gục đầu vào trong ngực anh, nức nở nói: "Đàn ông các anh ưa thích nhất là dùng lời ngon tiếng ngọt để lừa gạt các cô gái..."
"Không phải, tôi thề là tôi không hề lừa gạt em!"
Cô hoàn toàn không tin tưởng vào lời nói của anh. Hai tay cô vòng lên cổ của anh, chủ động hôn lên môi anh, hôn lung tung."Kỳ thực thì cứ nói trắng ra là, chẳng phải cái anh muốn là lấy được thân thể của tôi sao? Vậy thì bây giờ tôi cho anh!"
Lý Sấm kinh ngạc trợn to hai mắt, ngây người như phỗng nhìn cô hôn mình!
Quan Tĩnh nhắm hai mắt lại, vừa ảo tưởng người được hôn đúng là Tưởng Vũ Hàng, lại vừa mâu thuẫn không muốn đấy là anh.
Chẳng phải là anh không yêu thích cô sao? Chẳng phải là anh coi cô như một đôi giày cũ nát, tùy tiện đá văng đi sao? Vậy thì tốt nhất là cô sẽ tặng mình cho người khác, cô muốn cho anh biết, cô, Quan Tĩnh này, không phải là người không có ai muốn. Anh không biết quý trọng, vậy thì anh sẽ vĩnh viễn mất đi!
Cô lắc lắc đầu đầu, lặp đi lặp lại động tác liếm láp cánh môi Lý Sấm, khéo léo đưa chiếc lưỡi ngọt ngào khẽ chạm vào răng của anh. Cô đã dùng tất cả kỷ xảo hôn mà Tưởng Vũ Hàng đã dạy cho cô, tiếp tục hôn ở trên người của Lý Sấm. Bàn tay nhỏ bé tuyết trắng phủ lên ngực anh, thậm chí cô còn dùng miệng cởi hết áo sơ mi của anh, để lộ ra vòm ngực rộng rãi của Lý Sấm!
Lý Sấm vốn không có ý nghĩ này, nhưng dù sao anh cũng là một người đàn ông khí huyết mạnh mẽ, mặt khác đây người con gái mà mình yêu thích, rất nhanh anh đã trầm luân trong đó!
Anh đổi khách làm chủ, lấy lại quyền chủ động, anh hôn sâu hơn, bàn tay mò tới làn váy của cô không ngừng đi lên, thoáng cái đã sờ tới quần lót của cô...
Đang lúc anh muốn áp đến trước mặt cô, chuẩn bị gạt quần lót của cô ra, sau đó tiến công vào...
Ánh mắt mờ mịt của anh nhìn lên trên gương mặt của cô, thấy hai hàng lệ trong veo chảy dài cùng với vẻ mặt rối rắm không tình nguyện!
Tất cả động tác tiến công liền dừng lại ba giây, anh thở hổn hển tiếng hít thở dần dần bình ổn lại. Anh buông lỏng cô ra.
Anh như một người anh lớn khẽ vuốt mấy sợi tóc rối loạn của cô."Em hãy nghỉ ngơi thật tốt đi, ngày mai em còn phải đi làm việc đấy!"
Đối với sự buông tha của anh, cô nghi ngờ hỏi: "Tại sao anh không tiếp tục?" Cô đã dự định không chống cự, cô rất muốn tặng mình cho người đàn ông ở trước mắt này! Cô phải quên Tưởng Vũ Hàng, cũng không để cho mình có cơ hội quay đầu lại nữa, cũng không cho anh cơ hội nữa!
Lý Sấm đặt trên trán cô một cái hôn đầy lễ độ mà cực kỳ cưng chiều:"Bởi vì em chính là một cô gái tốt, cần được đối xử tốt hơn! Tôi không muốn em có một chút miễn cưỡng nào, tôi muốn em cho tôi không phải là vì người đàn ông khác, mà em chỉ vì riêng tôi mà thôi!"
Quan Tĩnh chớp chớp mắt nhìn anh không hiểu:"Anh không muốn tình một đêm sao?"
Anh có chút nổi cơn thịnh nộ." Tình một đêm là đồ cứt chó, nếu như tôi muốn em, không phải là chỉ cần một đêm, tôi muốn em cả đời kia!"
Cô bưng kín cánh môi, đôi mắt tròn to nhìn anh chăm chú đầy sự nghi ngờ."Tôi không phải là một cô gái tốt, tôi đã cùng với một người đàn ông suốt ba năm nay, tôi không phải là cô gái còn trong trắng!"
Anh cũng thành thật đáp lại."Tôi không quan tâm, cái tôi quan tâm chính là tương lai em sẽ phải thuộc về tôi! Hơn nữa, tôi cũng không phải là trai tân, thiết nghĩ hai chúng ta cũng rất công bằng!" Anh cũng thành thật khai báo chính mình!!!
Anh càng nặng tình, cô càng đau lòng. Đang nhìn sàn nhà mầu gỗ quen thuộc, chiếc bàn trà bằng thủy tinh công nghiệp, bộ bàn ghế sa lon được bài trí nghệ thuật, ánh mắt cô dời trở lại về gương mặt của anh: "Nhưng tôi không thể nào thích người đàn ông khác được nữa , thật xin lỗi, anh hãy thích những cô gái khác đi!"
Anh đè cô xuống không ngừng hôn lên đôi môi đỏ mọng, cười nói: "Trước hết em không nên kết luận sớm như vậy, tôi sẽ theo đuổi em, em có chấp nhận hay không chấp nhận, tôi cũng sẽ không chịu buông bỏ sự theo đuổi đối với em!"
Nói xong, anh khá lịch sự đi về phía cửa, chuẩn bị rời đi. Nhưng trước khi rời đi, anh vẫn không quên dặn dò: "Em tắm nước nóng rồi mau chóng đi ngủ đi. Hắn đối xử với em không tốt, nhưng nhất định em phải đối xử với mình thật tốt, nếu không tôi sẽ rất đau lòng đấy!"
Chỉ một câu nói đơn giản đã làm cho trong lòng Quan Tĩnh ấm áp bội phần.
Cô gật đầu liên tục."Vâng... "
Đúng vậy, cho dù người nào đó đối xử với cô không tốt, cô lại càng cần phải đối xử với mình tốt hơn!
Lý Sấm khoát tay một cái, bước ra khỏi căn phòng của cô.
************
Lý Sấm đúng là một quân tử, không ngờ ngoài Jerry ra, cũng có một người khác biết tình cảm của cô bị người khác làm tổn thương! Bởi vì anh là người có thể bày tỏ, cho nên gần đây Quan Tĩnh đối xử với Lý Sấm một cách rất tự nhiên thoải mái, vô cùng gần gũi.
Những chuyện mà Tưởng Vũ Hàng chưa từng làm co cô thì Lý Sấm đã làm!
Khi chương trình của cô kết thúc, lập tức một cốc nước nóng được đưa tới. Biết cô không có thói quen ăn điểm tâm, khi đi làm anh sẽ luôn chuẩn bị một phần bữa sáng giúp cô. Dĩ nhiên, những hành động theo đuổi điên cuồng này của Lý Sấm, lập tức đã thu hút sự chú ý của nhóm nhân viên làm việc trong tổ thể thao.
Khi Lý Sấm đặt bữa ăn sáng ngày thứ tư lên bàn làm việc của Quan Tĩnh, có hai cô gái ngày thường rất thích trêu đùa, nũng nịu nói như trêu ghẹo
"Đúng thật là, rõ ràng mọi người đều là nhân viên làm việc trong tổ thể thao, sao sự đối xử của cấp trên với chúng ta và Tĩnh Tĩnh có sự khác nhau lớn như vậy nhỉ?" Một cô gái tóc ngắn, trẻ tuổi, mặc trang phục của một nhãn hàng nổi tiếng trong nước chuyên cung cấp cho vận động viên, chua chát nói.
Một cô gái khác tóc dài, đã từng biểu lộ thích Lý Sấm cau lỗ mũi, nhõng nhẽo phụ họa theo: "Khác nhau chứ, cấp trên cực kỳ tàn khốc của chúng ta hiện tại đang đeo đuổi Tĩnh Tĩnh, dĩ nhiên đối xử với chúng ta sẽ phải khác nhau chứ! Đúng không?"
Khi nói xong, cô gái còn cố ý trợn mắt nhìn về phía Quan Tĩnh và Lý Sấm!
"Ờ, cấp trên của chúng ta cũng thật quá keo kiệt nhỉ? Theo đuổi con gái nhà người ta mà chỉ có một phần bữa sáng. Cắt, học một ít Chủ tịch Lạc kia kìa, vì muốn theo đuổi chủ biên Vũ Nghê, mà mỗi ngày người ta đều mang trà chiều cho tất cả nhân viên của chương trình đấy..."
"Đúng vậy, đúng vậy, không thể chỉ xin Tĩnh Tĩnh nữa, ít nhất chúng ta và Tĩnh Tĩnh cũng là chị em tốt, đồng nghiệp tốt của nhau, nếu như lãnh đạo không mời chúng ta, nhất định chúng ta sẽ liên hiệp lại gây phiền toái cho lãnh đạo nhé!"
Hai người nổi tiếng là hạt tiêu trong phòng làm việc liên thủ với nhau bắt nạt Lý Sấm! Những người khác, cũng bắt đầu ồn ào theo đòi ăn bữa sáng miễn phí!
Lý Sấm một là vì muốn bày tỏ với Quan Tĩnh rằng, ở trong lòng anh cô có vị trí rất quan trọng. Thứ hai, cũng vì thể diện của nam giới, cho nên anh cầm điện thoại lên, đặt bữa sáng giao ngoài của cửa hàng ăn ở lầu dưới tòa nhà cho các nhân viên trong tổ chương trình thể thao, mỗi người một phần ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...