"Mình không có thói quen đi thích người khác." Đường Đường nói, "Mình vẫn tự nói với bản thân, đời này thật sự thích thật sự để trong lòng chỉ có một mình họ Đổng thôi.
Mình nghĩ cả đời cũng không gặp lại cô ấy, nhưng tại sao cô ấy phải về tại sao lại xuất hiện trước mặt mình!" Đường Đường ở phòng ngủ đi tới đi lui, ngữ điệu gấp gáp còn khóc nức nở -- đương nhiên khóc là giả, "Chung Minh à Chung Minh, cậu nói cô ấy trở về làm gì? Bi kịch của hai người không phải từ nay về sau kết thúc ở hai nơi khác nhau trên trái đất sao? Đáng lẽ quy ẩn giang hồ mới đúng! Tại sao có thể cho mình thêm cái phiên ngoại....!Điều này làm cho mình.....!Thất vọng vì lúc trước chảy nước mắt do tưởng BAD ENDING!"
"......." Đường Đường phun ra một loạt làm Chung Minh trong nhất thời không biết nói gì, cái mũi Chung Minh còn đang phát nhiệt vì nhân sâm cực mạnh kia.
"Quả nhiên là thiếu gấm chắp vải thô! Họ đổng cũng không phải chưa từng.....!Mình không ngại cậu cảm thấy mình thật đê tiện, mình chính là thích cô ấy vì "chuyện đó", hiện tại cô ấy còn nói muốn cùng mình một chỗ, cùng một chỗ cùng một chỗ quả thật là trời đẹp mà đánh xuống một tia sét a! Ngây thơ mà cả ngày phải nói "cô muốn ngâm tôi sao" "muốn lên giường nấu cơm sao" mình làm sao chịu nổi a! Hai người thuộc hai thế giới làm sao "cùng một chỗ" cậu nói đi! Mình không có cách nào chấp nhận Đổng Dịch Huyên hiện tại, cũng muốn có cuộc sống mới, nhưng lòng mình đã có thói quen nhớ tên khốn kia cậu bảo mình làm sao làm theo biển học mênh mông, quay đầu là bờ đây!"
"........" Chung Minh trừ bỏ im lặng tuyệt đối thì không biết cho ra cái đánh giá nào, nhưng Chung Minh thấy thiên ngôn vạn ngữ cũng chỉ có thể tụ thành một câu rất thực tế như thế này, "Cậu đừng nghĩ nhiều, cho Trần Tịnh Nhất một cơ hội, coi như là cho mình một cơ hội được không?"
Nghe xong lời này Đường Đường trầm xuống, buồn nửa ngày nói: "Chồng cũ kêu mình chủ nhật đi ăn cơm tan vỡ với anh ta, cậu nói....!Mình đem theo tên Trần Tịnh Nhất kia thì thế nào? Cô ấy không phải đã học qua khí đạo gì gì đó sao, cho dù đem theo thanh niên trai tráng khỏe mạnh, cũng sẽ không quá phận phải không?"
"Không quá phận."
"Ừ, nếu võ mồm biến thành đánh nhau, tên kia cũng có thể ngăn cản vài đòn để mình chạy trốn trước đúng không."
"Đúng vậy."
"Ừ, vậy diện mạo đó mang theo ra ngoài cũng không mất mặt phải không."
"Mình thấy được."
"Ừ....."
"Ừ cái đầu của cậu!" Chung Minh rốt cuộc không nhịn được, "Cậu còn dám học theo Bạch Cẩn Niên! Lập tức mang theo đi ăn cơm tan vỡ! Ăn nhanh đi, chúng ta tiếp tục cắm cọc tâm sự! Đúng rồi cậu ly hôn có nói rõ với ba mẹ không."
"Nói rõ, mẹ mình vừa khóc vừa ầm ĩ thiếu chút nữa từ mình."
"Mình đoán sẽ có kết cục như vậy.....!Vậy cậu làm sao bây giờ."
"Mình nghĩ rồi, mình đã thỏa hiệp một lần, không thể như vậy nữa.
Đúng là, ba mẹ sinh ra mình, nhưng nếu vì bọn họ sinh ra mình mà có thể nắm trong tay toàn bộ nhân sinh của mình, còn không bằng đừng sinh mình ra."
"Chuyện này......!Cũng không ai muốn nó xảy ra."
Nói đến chuyện trong nhà Đường Đường càng nói càng khổ sở, nằm trên giường cuộn thành một vòng, cùng Chung Minh nói điện thoại rất lâu.
Trần Tịnh Nhất im lặng đứng ngoài cửa, nghe thấy âm thanh rất nhỏ bên trong thỉnh thoảng mang theo chút nức nở, vô cùng áp lực, tựa như căn phòng không có một chút không khí.
Trần Tịnh Nhất dựa vào cửa, máy tính trong tay không chút độ ấm cũng chậm rãi tăng nhiệt.
Ánh sáng trong mắt càng ngày càng rực rỡ, nhưng chua xót cũng bắt đầu khởi động trong tim.
Cứ như vậy, Đường Đường gọi Trần Tịnh Nhất ăn cơm tan vỡ với chồng cũ, lúc ba người ngồi đối diện nhau, đầu tiên Đường Đường giới thiệu Trần Tịnh Nhất: "Bạn của tôi, Trần tiểu thư, tôi và cô ấy không có gì hết."
Lời nói ra làm chồng cũ của Đường Đường lúng túng xấu hổ, cho dù Đường Đường trở thành người thế nào cũng không còn liên quan nữa, Trần Tịnh Nhất có tố chất rất cao còn phụ họa: "Đúng đúng đúng, tôi và Đường tiểu thư chỉ là bạn bè bình thường."
Cái này dĩ nhiên phải nói đầu tiên, cũng nên nghĩ tới lí do gì mà hai người ly hôn, cũng bởi vì chồng cũ còn chưa tìm nữ nhân bên ngoài mà Đường Đường lại tìm nữ nhân trước, sau khi lộ rõ xu hướng giới tính còn trình diễn nhiều sự kiện bạo lực như vậy làm Đường Đường cũng phải e ngại khi gặp chồng cũ, lỡ như hắn còn chưa nghĩ thông, mà xung quanh Đường Đường còn người phụ nữ khác, có khi lại tiếp tục vung tay múa chân, vậy cũng không phải là tốt.
Cho nên Trần Tịnh Nhất ghi nhớ không thể thả hắn ngoài chuồng, phải nói trước tiên.
Nhà hàng cao cấp luôn làm tâm tình của người ta không tăng nổi, đặc biệt tốc độ mang thức chậm chạp làm Đường Đường hối hận khi chọn nơi này.
Đường Đường hẳn là phải đi ăn ở khu phố bình dân, mỗi người một phần cơm dĩa, tốc độ kia sẽ bù vào thời gian nói chuyện xấu hổ.
Chồng cũ hỏi Đường Đường gần đây như thế nào, Đường Đường nói vết thương không nhiễm trùng xương cốt không gãy, đại khái hồi phục khá nhanh nên không cần lo lắng.
Chồng cũ sắc mặt dần dần xám ngắt bắt đầu giải thích, nói lúc trước hắn không nên động thủ.
Đường Đường nói không liên quan, anh nhiều năm làm huấn luyện viên như vậy cũng không có cơ hội chiến đấu, tôi vừa lúc giúp anh ôn tập một chút kĩ năng quyền anh đễ tránh anh lụt nghề.
Chồng cũ bắt đầu lau mồ hôi nói xin lỗi, nói Đường mẹ hôm trước có tới tìm hắn hỏi có thể tái hôn không, hắn nói đại khái Đường Đường không có ý này, cho nên không miễn cưỡng.
Đường Đường nói đúng, miễn cưỡng không hạnh phúc, hơn nữa đã quyết định sẽ không kết hôn nữa.
"Không thể tiếp tục làm chuyện hại mình hại người.
Tôi vốn thích nữ nhân, còn kết hôn với anh, là tôi không đúng.
Anh đánh tôi là phải, nếu đổi lại là tôi phỏng chừng tôi đã cầm cục gạch ném vào đầu đối phương rồi.
Anh không cần cảm thấy có lỗi, thật sự, đều là lỗi của tôi."
Biểu tình chồng cũ bắt đầu sương khói mù mịt: "Đường Đường, thật sự không có khả năng sao? Chỉ cần em về sau không ở bên ngoài làm ẩu, tôi cảm thấy chúng ta vẫn có thể....."
Không đợi Đường Đường trả lời Trần Tịnh Nhất liền nói tiếp: "Tiên sinh, tôi chỉ là người đứng xem....."
Trần Tịnh Nhất ý tứ không rõ ràng, cho nên "Người đứng xem" đã biến thành "Người chen ngang" Người chen ngang tiếp tục nói: "Tạm thời nên cho đối phương thời gian tự do.
Dù sao vừa mới tách ra, cảm xúc sẽ có mặt tiêu cực, hẳn là điều chỉnh tâm tình cho tốt mới nghĩ đến việc hợp lại.
Phân tích theo tâm lý học...."
Một bữa cơm này của Đường Đường thật sự chứa quá nhiều kiến thức.
Họ Trần này rốt cuộc là làm gì? Vì sao há miệng liền không ngừng lải nhải giải thích theo tâm lý học sau đó giảng đến lịch sử, nói có sách, mách có chứng, cũng từ bất đồng hôn nhân và vụ kiện của hắn phân tích hiện tại không tái hợp là chuyện tốt, chồng cũ ngồi nghe mà sắc mặt xanh biếc, Đường Đường uống hết ba ly mocha cũng không biết nơi này nhiệt độ bao nhiêu.
Chồng cũ cuối cùng liều mạng dùng ánh mắt cầu cứu Đường Đường -- Đường Tăng này là ở đâu chui ra?!
Kết quả Trần Tịnh Nhất toàn thắng, chồng cũ trả tiền xong cũng rất lịch sự rời đi, cũng không nói chuyện tái hợp.
Đường Đường nhìn bóng lưng chồng cũ vội vàng rời đi, nghe Trần Tịnh Nhất nói "Chết khát tôi nhân viên bán hàng thật phiền phức còn tặng một ly kem uyên ương", Đường Đường nhịn không được ý cười tuôn ra từ đáy lòng, cười hết sức vui vẻ.
"Em cười cái gì?" Trần Tịnh Nhất vừa uống nước vừa kì quái nhìn Đường Đường.
"Cười cô là đồ ngốc." Đường Đường nói.
Tác giả: Hiện tại JJ bắt dùng bút danh để đăng bài, tác giả trong nháy mắt cảm thấy bị hãm hại.
Là muốn tới khi nào!! Trả lại cập nhật của ta! Trả..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...