Tuy rằng Lục giai Hắc Nham độc chu đã có trí khôn nhất định, thế nhưng chỉ dựa vào chính nó thì căn bản sẽ không có cách sử dụng được lợi trảo tấn công tinh diệu như vậy. Như vậy chỉ có một khả năng duy nhất, đó chính là đầu Hắc Nham độc chu này đã tu luyện một loại võ kỹ yêu tộc nào đó.
Yêu thú cấp thấp trí năng thô ráp, chỉ biết vận dụng lực lượng và thân thể của mình. Thế nhưng yêu thú cấp cao, đặc biệt là lên đến cấp bậc yêu vương thất giai thì yêu thú đã có thể hóa thành hình người, trí khôn của bọn chúng so với người bình thường cũng sẽ không kém một chút nào.
Mà một ít yêu thú cấp Yêu Hoàng, Yêu Đế khác thì lại có thể sáng tạo ra một ít công pháp võ kỹ của yêu tộc như võ kỹ của nhân loại.
Nhưng mà lại có điểm không giống nhân loại đó chính là, công pháp và võ kỹ của nhân loại được truyền lưu rất rộng, bất luận người nào đều có thể tu luyện. Thế nhưng võ kỹ yêu tộc cũng chỉ có tộc nhân bổn tộc mới có thể tu luyện được mà thôi.
Hắc Nham độc chu này mới là yêu thú lục giai, bởi vậy nó dùng lưỡi dao sắc bén để công kích. Rất hiển nhiên không phải là thứ do chính nó sáng tạo ra. Rất có thể là một loại đó yêu thú hoặc là huyền thú loại nhện cấp cao nào đó truyền thụ cho nó.
- Vô Tận sơn mạch này quả nhiên không phải bình thường.
Diệp Huyền vốn không đem Hắc Nham độc chu này vào trong lòng, đang chuẩn bị lập tức đánh giết nó.
Thế nhưng hắn lại thấy được sau khi đầu Hắc Nham độc chu này tấn công, hắn sẽ lập tức thay đổi chú ý.
- Ở sau lưng đầu Hắc Nham độc chu này tuyệt đối có một yêu thú hoặc là huyền thú cấp cao.
Nghĩ tới đây, Diệp Huyền lập tức sử dụng tới Thôn Phệ võ hồn của mình.
Một võ hồn hình người lập tức bay ra, uy thế khủng bố của hồn lực kia khiến cho Hắc Nham độc chu đang chuẩn bị tấn công lập tức ngừng lại, trong con ngươi lộ ra vẻ hoảng sợ.
Uy thế mãnh liệt của hồn lực, gắt gao bao phủ lên trên người Hắc Nham độc chu.
Chi….
Đầu Hắc Nham độc chu này không ngừng lùi về sau, dưới ở uy thế của Thôn Phệ võ hồn, thậm chí còn mất đi ý thức phản kháng, chỉ đành lùi về sau.
Thừa dịp Hắc Nham độc chu hoảng sợ trong giây lát ngắn ngủi, lúc này Diệp Huyền mới phân ra một luồng lực lượng Thôn Phệ võ hồn, thẩm thấu vào bên trong thân thể của lục giai Hắc Nham độc chu này.
Ở trong thân thể của Hắc Nham độc chu, trong nháy mắt Diệp Huyền đã cảm giác được một luồng lực lượng hồn niệm vô cùng mạnh mẽ đang chống lại Thôn Phệ võ hồn của hắn.
- Hắc Nham độc chu này quả nhiên đã bị đầu huyền thú nào đó khống chế a.
Trên mặt Diệp Huyền hiện lên vẻ kinh ngạc, cỗ hồn niệm huyền thú ở trong thân thể Hắc Nham độc chu kia vô cùng mạnh mẽ, tuyệt đối là huyền thú cấp bậc yêu vương thất giai thì mới có thể có được.
- Ở bên trong núi rừng này, không ngờ lại có một đầu huyền thú yêu vương thất giai.
Trong lòng Diệp Huyền nhất thời cả kinh.
Dãy núi này là vị trí mà Lam Quang học viện sát hạch sinh tồn. Dựa theo đạo lý, đạo sư của Lam Quang học viện đã sớm nên đem vị trí chu vi vạn dặm này lật qua một lần. Tuyệt đối không thể để cho xuất hiện loại yêu thú hoặc là huyền thú cấp bậc yêu vương như vậy.
Dù sao tuy rằng thực lực của các học viên tham gia sát hạch sinh tồn tuy mạnh. Thế nhưng yêu thú lục giai đã đủ để làm bọn họ rèn luyện ở thời khắc sống còn, một khi xuất hiện yêu vương thất giai, chuyện này căn bản là không phải rèn luyện, mà là chịu chết.
Nhưng mà lực lượng hồn niệm trong cơ thể lục giai Hắc Nham độc chu này đã khiến cho Diệp Huyền cảm nhận được rõ ràng. Thứ khống chế Hắc Nham độc chu này tuyệt đối là một đầu yêu vương huyền thú thất giai, đồng thời đầu huyền thú yêu vương này căn bản vẫn còn sống sót.
Bởi vì một khi chết đi huyền thú yêu vương, hồn niệm khống chế yêu thú của nó cũng sẽ tán loạn theo nó.
- Nhất định phải khống chế đầu lục giai Hắc Nham độc chu này, nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trong đầu Diệp Huyền xuấ thiện một ý niệm như vậy, nếu như bên trong sơn mạch này thật sự có một đầu huyền thú yêu vương, như vậy tất cả học viên rèn luyện ở đây, chỉ sợ cũng sẽ gặp phải nguy hiểm.
Một đầu huyền thú yêu vương rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ, Diệp Huyền quá là rõ ràng, chỗ kinh khủng của chúng nó cũng không phải là bản thân của chúng nó. Mà là huyền thú yêu vương có thể khống chế đại quân yêu thú a.
Nghĩ tới đây, lúc này Diệp Huyền toàn lực triển khai Thôn Phệ võ hồn của mình, bắt đầu thôn phệ cỗ hồn niệm yêu vương trong cơ thể Hắc Nham độc chu kia.
Hai cỗ lực lượng ở trong đầu Hắc Nham độc chu điên cuồng giao chiến, khiến cho Hắc Nham độc chu kinh hãi tới mức quỳ rạp dưới đất, thân thể run lẩy bẩy.
Trong đầu Hắc Nham độc chu, cỗ hồn niệm âm lãnh của yêu vương kia kịch liệt phản kháng.
Nhưng vô dụng.
Lúc trước khi còn ở phù quang bí cảnh, Diệp Huyền Thôn Phệ võ hồn tam tinh, nuốt chửng Kim Lân hồn niệm, cướp đoạt quyền khống chế giáp long dưới trướng của nó.
Bây giờ Thôn Phệ võ hồn của Diệp Huyền so với lúc trước đâu chỉ mạnh hơn gấp mười lần, nuốt chửng tia hồn niệm để lại ở trong đầu Hắc Nham độc chu vốn là chuyện rất đơn giản.
Chỉ trong chốc lát.
Diệp Huyền đã thành công nuốt chửng sạch sẽ một tia hồn niệm mà đối phương lưu lại ở trong cơ thể Hắc Nham độc chu, khiến cho nó trở thành một tia chất dinh dưỡng của Thôn Phệ võ hồn.
Sau đó Diệp Huyền lại đem lực lượng Thôn Phệ võ hồn của mình bám vào trong đầu Hắc Nham độc chu.
Một loại cảm giác như điều động cánh tay hiện ra ở trong đầu Diệp Huyền.
Chỉ thấy Hắc Nham độc chu nơm nớp lo sợ đứng vững, nó hiểu, nó đã thay đổi một chủ nhân, trong ánh mắt toát ra một tia ỷ lại đối với Diệp Huyền.
Lúc này Diệp Huyền đã bắt đầu tìm tòi ký ức của Hắc Nham độc chu, đồng thời còn thử nghiệm một ít tình báo thu được từ chỗ nó.
Quả nhiên, trong lúc giao lưu với Hắc Nham độc chu, Diệp Huyền đã biết được ở bên trong dãy núi này quả thực cũng có một đầu huyền thú yêu vương.
Mà Hắc Nham độc chu tu luyện võ kỹ yêu tộc, võ kỹ này cũng là do đầu huyền thú yêu vương này truyền thụ.
Đầu huyền thú yêu vương này quản lý sơn mạch phạm vi mấy vạn dặm, hoàn toàn xứng đáng là vương giả của khu vực này.
Ngoài ra, bên trong dãy núi này còn có mấy đầu yêu thú yêu vương, những yêu thú yêu vương này đều thần phục với đầu huyền thú yêu vương này.
&
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...