Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng

- Nhưng nơi đó là địa bàn của Tần gia.

La Mẫn nghe xong hơi kinh hãi.

Ngày hôm qua bọn họ sinh ra xung đột với Tần gia, nếu biết rõ thân phận của bọn họ, người Tần gia sẽ bỏ qua bọn họ sao?

- Địa bàn Tần gia thì như thế nào? Chẳng lẽ Tần gia còn không mở cửa buôn bán? Trước mặt mọi người, chẳng lẽ ngươi sợ bọn chúng động thủ hay sao?

Diệp Huyền cười cười lạnh lùng.

Đối với quy mô cửa hàng Tần gia, Diệp Huyền cảm thấy hứng thú.

Từ cửa hàng mỗi gia tộc là có thể nhìn ra nội tình của bọn họ.

Trải qua do dự, La Mẫn cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.

Rất nhanh, Diệp Huyền, La Mẫn, La Thành ba người đi tới cửa hàng Tần gia.

Tần gia với tư cách hào phú đế đô, cửa hàng của bọn họ nằm ở trung tâm phường thị.

Trên con đường này có biển người không ngừng qua lại.

Cửa hàng trong khu vực này, mỗi một gian đều cs giá trên trời, mà có thể có cửa hàn ở nơi này không phải quyền quý đế quốc cũng là quý tộc hào phú.

- Diệp thiếu, cửa hàng này chính là cửa hàng Tần gia.


La Mẫn chỉ vào một cửa hàng xa hoa bên đường, hắn nói.

Đây là tòa lầu các ba tầng, cả cửa hàng thập phần đại khí, to lớn đồ sộ, trên cửa hàng có một khối bảng hiệu ghi bốn chữ lớn Tần thị dược các.

- Ân?

Đúng lúc này Diệp Huyền đột nhiên nhướng mày, hắn quay đầu nhìn sang.

- Diệp thiếu, như thế nào?

La Mẫn nghi ngờ hỏi thăm.

- Không có việc gì, chúng ta vào đi thôi.

Diệp Huyền lắc đầu nói ra, không có người chú ý tới khóe miệng của hắn đang nở nụ cười rất đạm mạc.

Ba người Diệp Huyền mới đi vào trong, đột nhiên nghe tiếng ầm ĩ vang lên bên tai.

- Nghe nói Tần thị dược các ngày hôm qua mới bán đan dược mới.

- Đúng vậy, trong đó có một loại là Hồi Quang Đan, một loại khác là Trừ Chướng Đan, công hiệu thập phần cùng loại với Đằng Quang Đan cùng với Thanh Chướng Đan của La gia, nhưng giá cả lại rẻ hơn mười vạn huyền tệ, đáng mua.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đông À, Hạ Lạnh
2. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
3. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================

- Tốt như vậy?

- Đó là đương nhiên, cũng không biết công hiệu thế nào, ta nghe mấy bằng hữu mua sắm nói, hoàn toàn không kém hơn Đằng Quang Đan và Thanh Chướng Đan của La gia, đúng là rất tốt.

- Ahhh, nếu là như vậy ta muốn mua hai viên trở về.

Đi vào trong dược các, bên tai Diệp Huyền nghe không ít người nghị luận, đều là tin tức về Hồi Quang Đan và Trừ Chướng Đan.

- Xin hỏi mấy vị tiến vào Tần thị dược các là mua sắm đan dược hay mua tài liệu linh dược.

Một giọng nói ôn hòa vang lên bên tai, quay đầu nhìn sang, chỉ thấy một thiếu nữ mặc quần áo phục vụ đang cười nói.

La Mẫn bình tĩnh nói:

- Nghe nói Tần gia dược các các ngươi vừa bán ra hai loại đan dược, chúng ta muốn nhìn một chút.


- Các hạ nói là Hồi Quang Đan và Trừ Chướng Đan a.

Cô gái kia mỉm cười:

- Hai chủng đan dược này Tần thị dược các vừa bán ra, nó đang tiêu thụ rất mạnh, nếu như một lần mua nhiều còn có thể hưởng thụ chính sách ưu dãi nhất định, mời ba vị theo ta.

Thiếu nữ dẫn ba người đi tới một quầy hàng, chỉ thấy ở trước quầy có không ít võ giả, đều là mua sắm ng Quang Đan và Trừ Chướng Đan.

Lúc này hai chủng đan dược cũng đưa tới trước mặt La Mẫn.

Ánh mắt La Mẫn lúc này vô cùng lăng lệ ác liệt, một tia lửa giận bốc lên, ánh mắt như phun ra lửa.

Diệp Huyền cũng cúi đầu nhìn sang.

Chỉ thấy hai viên đan dược này dù màu sắc hay hình thái đều giống như Đằng Quang Đan cùng với Trừ Chướng Đan hắn nhìn thấy từ chỗ La Mẫn, trừ tên chữ không giống nhau thì nó chính là một loại đan dược.

Diệp Huyền nhìn thấy nhiều thứ hơn nữa...

Đan dược Tần gia còn mượt mà hơn đan dược La gia một ít, dược tính dung hợp cũng tốt hơn, hiển nhiên luyện dược sư của Tần gia có thực lực mạnh hơn luyện dược sư La gia, mạnh hơn không chỉ một bậc, kể từ đó cũng tiết kiệm thành phẩm hơn nhiều.

Đừng nói rẻ hơn mười vạn, cho dù rẻ hơn một nửa thì Tần gia cũng lãi.

- Không biết ba vị thấy thế nào, bởi vì ba viên đan dược này mới luyện ra mấy ngày, bởi vậy đan dược Tần gia chúng ta đang bán ưu đãi, chỉ cần một lần mua sắm nhiều hơn mười viên hai chủng đan dược này có thể chiết khấu chín thành rưỡi, một lần mua hơn năm mươi viên có thể chiết khấu chín thành, một lần mua hơn trăm viên sẽ chiết khấu tám thành rưỡi.

Cô gái kia cười nói:

- Có người một lần mua nhiều như thế?

La Mẫn nghe xong vẻ mặt nghi hoặc, cửa hàng La gia bọn họ mỗi ngày có thể bán mười viên là nhiều, tại sao có thể có người một lần mua hơn trăm viên chứ.

- Đó là tự nhiên, hai chủng đan dược này chúng ta cung không đủ cầu, chẳng những bán tại đế đô, nhu cầu tại các thành thị khác trong đế quốc cũng không nhiều. Ví dụ như Trừ Chướng Đan có thể thanh trừ đại bộ phận độc tố, nếu bán tại thành trì gần vân vụ sơn mạch, quanh năm bị một tầng chướng khí bao phủ, nếu mấy vị mua một ít Trừ Chướng Đan đưa tới thành Vân Vụ, đây tuyệt đối là cung không đủ cầu, nói không chừng có thể kiếm một số lớn đấy.


Hiển nhiên nữ tử nói chuyện rất tốt, cực lực chào hàng.

- Ồ, đây không phải La gia chủ sao? Ngọn gió nào thổi ngươi tới đây?

Đúng lúc này có một giọng nói trào phúng từ trên lầu truyền tới.

Mấy người La Mẫn ngẩng đầu nhìn sang, lúc này nhìn sang, Tần gia Tần Vũ và Mộ Dung gia Mộ Dung Vân Nghĩa đang đứng từ lầu ba nhìn xuống, vẻ mặt đầy trào phúng.

Tần Vũ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ba người Diệp Huyền, ánh mắt tỏa ra hào quang sâm lãnh.

Ngày hôm qua hắn mang theo người Thành Kiến Ti, vốn tưởng rằng có thể dỡ bỏ cửa hàng La gia, không nghĩ tới cuối cùng Luyện Khí Phường ra mặt cho nên hắn thất bại trong gang tấc.

Việc này làm nội tâm Tần Vũ nghẹn một bụng lửa giận.

Nghe nói vì đắc tội Luyện Khí Phường, Tần Vũ đã bị phụ thân giáo huấn hung ác một lần.

Dù sao Tần gia là hào phú, dựa vào đan dược và thuần thú sinh tồn tại đế đô, hoàn toàn không cần xem sắc mặt Luyện Khí Phường, nhưng địa vị Luyện Khí Phường tại đế đô rất đặc thù, con mình đắc tội Luyện Khí Phường cũng làm Tần Phong nổi giận.

Mà Tần Vũ cũng bị giáo huấn làm tức giận, hoàn toàn ghi hận lên người La gia và Diệp Huyền.

Nhìn thấy Tần Vũ và Mộ Dung Vân Nghĩa đang đứng chung với nhau, nội tâm La Mẫn đột nhiên sinh ra lửa giận, đặc biệt là nhìn thấy hai chủng đan dược của Tần gia càng làm La Mẫn tức giận.

Hắn cũng biết nơi này là Tần gia dược các, cho dù hắn tức giận cũng chỉ có thể giận trong lòng, có thể áp chế thật mạnh.

Nhưng mà La Mẫn không nói lời nào, không có nghĩa Tần Vũ bỏ qua bọn họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận