Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng

Nhưng Mộ Dung Vân Tiêu lại không để ý đến hắn, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào Khinh Vũ, hiển nhiên nàng thập phần yêu thích Khinh Vũ huyền giáp.

Nam tử kia thấy Mộ Dung Vân Tiêu không để ý đến chính mình, hắn cảm giác xấu hổ, cho dù hắn nói như thế nhưng vẫn dừng đấu giá.

Khinh Vũ mặc dù tốt nhưng kiểu dáng quá mức nữ tính hóa, một nam nhân mặc huyền giáp này, truyền đi khó tránh khỏi làm trò cười cho người trong nghề.

Luyện khí sư trung niên nhìn thấy cảnh này nội tâm thất vọng nhưng không có biểu lộ ra ngoài.

Hắn cũng muốn luyện chế Khinh Vũ huyền giáp đại khí một ít, bất đắc dĩ Khinh Vũ Bí Ngân chỉ có một chút như vậy, chỉ có thể luyện chế thành loại kiểu dáng giống như nữ nhân mặc.

Thời điểm hắn định giao dịch cho xong, đột nhiên hắn nghe được có tiếng nói cho nên ánh mắt nhìn sang.

- Ba ngàn bảy trăm vạn.

Đã thấy Chu Khinh Vi mỉm cười nhìn Khinh Vũ huyền giáp, nàng lãnh đạm nói ra.

- Là Chu Khinh Vi Chu tiểu thư.

Toàn trường lập tức hưng phấn.

- Chẳng lẽ Chu tiểu thư cũng nhìn trúng Khinh Vũ huyền giáp?

- Ta nhớ đấu giá hội năm trước Chu Khinh Vi tiểu thư đã chụp được một kiện Nghê Thường Vũ Y ngũ phẩm ah, chất lượng vũ y kia hình như cũng không thể so với cái này.


- Hắc hắc, ngươi còn không hiểu sao, nữ hài tử nha, bọn họ không ngại mình có nhiều quần áo đâu.

Hai nữ nhân giao phong, không thể nghi ngờ là chuyện làm người ta hưng phấn nhất, có Chu Khinh Vi gia nhập, vài tên thanh niên còn chuẩn bị đấu giá cũng buông tha tiếp tục đấu giá.

Nếu như dám đấu giá tranh với Chu Khinh Vi tiểu thư và Mộ Dung Vân Tiêu tiểu, bọn họ sẽ bị ánh mắt

Nhìn thấy Chu Khinh Vi đấu giá, Mộ Dung Vân Tiêu cau mày một cái nhưng nàng không nói thêm lời nào, thản nhiên nói:

- Ba ngàn tám trăm vạn.

- Vân Tiêu tỷ tỷ, muội muội thật sự rất ưa thích Khinh Vũ huyền giáp, chỉ sợ ngươi không thể tranh với ta đâu.

Chu Khinh Vi nhẹ nhàng cười cười, nàng ra giá lại không lùi bước chút nào.

- Bốn ngàn vạn.

Nàng thoáng tăng thêm hai trăm vạn, hiển nhiên bắt buộc phải có được Khinh Vũ huyền giáp.

Vẻ mặt Mộ Dung Vân Tiêu đầy giận dữ, Chu Khinh Vi đã nói ưa thích Khinh Vũ huyền giáp nhưng nữ nhân đều hiểu rõ đối phương đấu giá chi bởi vì mình mở miệng mà thôi, nếu không nàng đã có Nghê Thường Vũ Y thì làm sao có thể hứng thú với Khinh Vũ huyền giáp cơ chứ?

Nàng gần đây tính cách bình thản không tranh chấp với người khác, cũng không có lui tới với ai, thấy hành vi của Chu Khinh Vi cho nên không có tâm tình tiếp tục đấu giá.

- Nếu Khinh Vi muội muội ngươi ưa thích, Khinh Vũ huyền giáp cho ngươi đi.

Mộ Dung Vân Tiêu nhàn nhạt nói ra, sau đó lui sang một bên.

Tại sao Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư lại buông tha?

Mọi người chung quanh vô cùng ngạc nhiên, tấc tắc kêu kỳ lạ, chợt nghĩ đến tính cách của Mộ Dung Vân Tiêu cho nên không có giật mình.

Trong đế đô này, Mộ Dung Vân Tiêu luôn luôn không tranh giành với người khác.

Luyện khí sư luyện chế Khinh Vũ huyền giáp lại thất vọng không thôi, bốn ngàn vạn giá mua sắm Khinh Vũ huyền giáp đã rất không tệ nhưng ai không hi vọng đồ của mình có thể bán với giá cao, nếu như Mộ Dung Vân Tiêu tiếp tục đấu giá, nói không chừng sẽ là giá trên trời đấy.

Dù sao hai đại mỹ nữ đế đô giao phong là chuyện rất ít gặp.

Mà thất vọng nhất chính là Chu Khinh Vi, sở dĩ nàng đấu giá với Mộ Dung Vân Tiêu cũng không phải vì cạnh tranh với Mộ Dung Vân Tiêu, nàng cũng ưa thích Khinh Vũ huyền giáp.

Nghê Thường Vũ Y của nàng thuộc về hộ giáp bên ngoài, có thể mặc ở ngoài cùng, mà Khinh Vũ huyền giáp là nội giáp, cả hai kết hợp tuyệt đối gia tăng phòng ngự của nàng lên rất lớn.


Nhưng thần thái Mộ Dung Vân Tiêu lạnh nhạt giống như tặng cho lập làm nàng không vui, lọt vào trong mắt người ngoài nội giáp này là Mộ Dung Vân Tiêu chủ động tặng cho nàng.

Chu Khinh Vi nàng muốn bất kỳ vật gì đều bằng vào bản thân mình tranh thủ, làm sao có thể cần kẻ khác cho?

Tên luyện khí sư thấy Mộ Dung Vân Tiêu buông tha đấu giá, trong nội tâm mặc dù có chỗ thất lạc nhưng hắn vẫn cười nhạt và nói:

- Nếu Chu Khinh Vi tiểu thư ra giá đến bốn ngàn vạn, kiện Khinh Vũ huyền giáp này...

- Chậm đã, Khinh Vũ huyền giáp ta muốn, bốn ngàn một trăm vạn.

Lúc Khinh Vũ huyền giáp sắp rơi vào trong tay Chu Khinh Vi, rốt cuộc Diệp Huyền cũng ra tay.

Hắn không ưa thích huyền giáp, hắn vừa ý tài liệu Khinh Vũ Bí Ngân trong huyền giáp.

Giọng nói nhàn nhạt vang lên trong đại sảnh, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn sang, người ra giá chính là Diệp Huyền, vẻ mặt ngạc nhiên?

Chu Khinh Vi tức giận nhìn sang Diệp Huyền, trong ánh mắt bắn ra thần sắc chán ghét, nàng khẳng định Diệp Huyền sở dĩ đột nhiên ra tay cạnh tranh chính là vì trả thù hành vi của chính mình vừa rồi, trong nội tâm hận ý càng sâu.

Từ nhỏ đến lớn, cho dù là thanh niên tuấn tài cũng không trải ý của nàng, hành vi của Diệp Huyền làm cho nàng cảm thấy buồn nôn, càng vô cùng chán ghét.

- Gia hỏa không biết trời cao đất rộng, chỉ là người từ ngoài tới cũng dám đấu giá với Chu tiểu thư, quả thực buồn cười...

Tần Vũ lúc này cười lạnh lên tiếng.

Diệp Huyền khinh thường nhìn Tần Vũ, lạnh lùng nói ra:

- Quy tắc Luyện Khí Phường chính là người trả giá cao được, ta nói ta muốn chẳng lẽ có vấn đề sao?


- Xem ngươi nói chuyện giống như ái mộ Chu Khinh Vi a? Nếu như vậy không gì tốt hơn, nếu như ngươi không phục thì tăng giá đi, đường đường Tần gia công tử sẽ không thể cầm ra chút tiền này hay sao?

- Nếu như ngươi muốn mua Khinh Vũ huyền giáp, lại tặng cho Chu Khinh Vi, nói không chừng người ta sẽ nhớ kỹ ngươi đấy, có lẽ tối nay sẽ cho phép ngươi vào màn tân của nàng cũng không chừng.

Diệp Huyền chưa bao giờ là người lấy ơn báo oán, nhìn thấy Tần Vũ buồn nôn thì hắn lập tức trào phúng.

- Ngươi...

Tần Vũ tức giận đến toàn thân đang phát run, hận không thể bổ sống Diệp Huyền tại chỗ.

Hắn nghĩ tới đây là Luyện Khí Phường, cho dù lửa giận không tan cũng không thể làm gì, sát cơ nhắm vào Diệp Huyền tăng thêm nhiều.

Hắn híp mắt lạnh như băng nói ra:

- Bốn ngàn hai trăm vạn.

- Một lần đấu giá mới tăng thêm một trăm vạn, xem ra Tần gia công tử ngươi cũng không có gì đặc biệt? Bốn ngàn năm trăm vạn.

Diệp Huyền tiếp tục trào phúng một câu, hắn một lần tăng thêm ba trăm vạn, thần thái hồn nhên giống như không đặt trong lòng.

Tần Vũ tức giận toàn thân sắp phun máu tươi, hắn oán hân nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, hắn đã nhìn ra luận mồm mép hắn tuyệt đối không nói lại Diệp Huyền.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận