Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng

Mà một phương nào nếu từ bỏ, tuy có thể giữ được tính mạng, nhưng sẽ bị thế lực cùng cường giả còn lại ở Hỗn Loạn Chi Thành phỉ nhổ, xem thường, là một sự tình cực kỳ mất mặt.

Ngày hôm nay Sinh Tử Đài của Hỗn Loạn Chi Thành rất yên tĩnh, dù sao một khi Sinh Tử Đài mở ra, chính là đại biểu một phương trong đó nhất định phải vẫn lạc, bởi vậy cường giả chân chính đến Sinh Tử Đài tranh tài, ở Hỗn Loạn Chi Thành rất ít khi thấy.

Sinh Tử Đài do cường giả của phủ thành chủ khống chế, thời khắc này, ba bóng người giáng lâm trước trận pháp khống chế Sinh Tử Đài.

- Nơi đây là Sinh Tử Đài của Hỗn Loạn Chi Thành, người tới phương nào?

Trước Sinh Tử Đài, một tên cường giả Vũ Hoàng bảo vệ Sinh Tử Đài mở hai mắt ra, bắn ra phong mang ác liệt, lớn tiếng quát lên.

- Chúng ta đến đây, chính là vì sinh tử khiêu chiến.

Chỉ nghe giọng nói lạnh lùng vang lên, trong người đến đột nhiên có một người bước chậm đi ra, trong phút chốc một luồng khí thế kinh khủng bộc phát, sắc mặt cường giả Vũ Hoàng kia ngưng lại, ở dưới lực lượng này, hắn chỉ cảm giác thân thể mình như rơi vào đầm lầy, không thể động đậy.

Càng làm cho hắn hoảng sợ chính là, ở sau khi ba người kia xuất hiện, bốn phía Sinh Tử Đài nguyên bản tương đối trống trải dĩ nhiên trong nháy mắt xuất hiện vô số cường giả, những cường giả này tuỳ tùng ba người kia, dồn dập rơi vào trên đất trống ở ngoài Sinh Tử Đài, trong nháy mắt liền bao vây Sinh Tử Đài chặt chẽ.

Cường giả thành chủ phủ kia hít một ngụm khí lạnh, vô số năm qua, hắn vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy tình cảnh hùng vĩ như vậy, không khỏi nhìn chăm chú về phía đầu lĩnh của ba người kia, trầm giọng nói:

- Các ngươi là người nào?


- Diệp Huyền.

Người đến thanh âm bình tĩnh, ngữ khí lãnh đạm.

Biểu hiện của cường giả Vũ Hoàng kia cứng lại, lập tức hiểu rõ ra, kinh ngạc nói:

- Ngươi là Diệp Huyền đánh giết Đấu Vũ Hội ba Đại hộ pháp?

- Chính phải, Sinh Tử Đài các ngươi thông báo Đấu Vũ Hội, nói cho bọn họ biết, Diệp Huyền ta, chính thức ở trên Sinh Tử Đài khiêu chiến hết thảy cường giả của Đấu Vũ Hội, nếu võ giả của Đấu Vũ Hội bọn họ có gan, liền đến đánh với ta một trận.

Thanh âm của Diệp Huyền chấn động Cửu Thiên, âm lãng khủng bố bao phủ thiên địa, chấn động đến mức bầu trời cuồng chiến, vang vọng xung quanh trăm dặm, để vô số dân chúng tuỳ tùng mà đến nội tâm run lên bần bật.

Ba người Diệp Huyền, càng công nhiên hò hét với Đấu Vũ Hội?

Tất cả mọi người đều chấn động dữ dội, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, ở trong bọn hắn suy đoán, ba người Diệp Huyền hẳn là ở dưới sự đuổi giết của Tử Đao Vũ Đế bị ép trốn vào Hỗn Loạn chi thành, không thể không tìm kiếm che chở.

Nhưng kết quả làm cho tất cả mọi người giật nảy cả mình.

Công nhiên hò hét với Đấu Vũ Hội như vậy, lẽ nào ba người Diệp Huyền bị đuổi giết còn chưa đủ thảm, không sợ Tử Đao Vũ Đế lên đài kích giết bọn họ sao?

Chỉ cần bọn họ ở Hỗn Loạn Chi Thành, bị vướng quy củ của Hỗn Loạn Chi Thành, cường giả Đấu Vũ Hội còn không dám ra tay với hắn, nhưng bọn họ dĩ nhiên đến Sinh Tử Đài công nhiên khiêu chiến, bởi vậy, bất kỳ cường giả nào của Đấu Vũ Hội cũng có thể lên đài ra tay, vốn là tự tìm đường chết.

Vèo vèo vèo!

Từng tiếng xé gió kịch liệt vang lên, cường giả của Hỗn Loạn Chi Thành cấp tốc lao về phía Sinh Tử Đài, tốc độ cực nhanh, phảng phất như sợ bỏ qua cái gì.

Đồng thời, tin tức ba người Diệp Huyền giáng lâm Hỗn Loạn Chi Thành Sinh Tử Đài, cũng lấy tốc độ khủng khiếp lan tràn ra ngoài, ngăn ngắn trong chốc lát liền truyền khắp toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành.

Một người, đứng thẳng trên Sinh Tử Đài, hò hét với toàn bộ Đấu Vũ Hội, tráng cử như vậy, trong nháy mắt làm tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.

Từng người từng người, ở trước Sinh Tử Đài không ngừng xuất hiện, nhìn chăm chú về phía trung gian.


Ở nơi đó, một thanh niên tóc đen ngồi khoanh chân, hai con mắt đóng chặt, mái tóc dài màu đen ở trong gió kích động bồng bềnh, thô bạo phi phàm.

- Diệp Huyền, ngươi làm cái gì vậy?

Không Thành Vũ Đế cùng Duy Nhất Vũ Đế xuất hiện, vô cùng ngạc nhiên.

Diệp Huyền mở mắt ra, lạnh nhạt nói:

- Đấu Vũ Hội năm lần bảy lượt phái người truy sát ta, hôm nay ta liền đứng ở chỗ này, chờ bọn họ đến giết!

Thanh âm của hắn ầm ầm, ở toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành vang vọng, như sấm sét cuồn cuộn, chấn động lòng người.

- Diệp Huyền, chẳng lẽ ngươi không biết leo lên Sinh Tử Đài, không chết không thôi sao? Mau mau hạ xuống, ta nhận được tin tức, Đấu Vũ Hội Tử Đao Vũ Đế đã xuất quan, đang đuổi giết các ngươi, nếu để cho hắn biết được tin tức, các ngươi lại muốn lùi ra Sinh Tử Đài liền chậm.

Không Thành Vũ Đế lo lắng truyền âm cho Diệp Huyền.

Ầm!

Đúng lúc này, một đạo khí tức cuồng bá đột nhiên từ trên trời giáng xuống, Phách Thương Vũ Đế mang theo rất nhiều trưởng lão hạch tâm của Đấu Vũ Hội, trong nháy mắt giáng lâm ở ngoài Sinh Tử Đài.

Trong lòng mọi người hoàn toàn run lên, dồn dập chờ mong nhìn đám người Phách Thương Vũ Đế, cường giả Đấu Vũ Hội rốt cục xuất hiện, bọn họ sẽ thỏa mãn yêu cầu của Diệp Huyền sao?


Dù không hiểu tại sao Diệp Huyền lại có hành động như thế, thế nhưng Diệp Huyền lấy sức lực một người, khiêu chiến toàn bộ cường giả Đấu Vũ Hội, sự tình nhiệt huyết như vậy, để hết thảy võ giả của Hỗn Loạn Chi Thành hoàn toàn tâm huyết sôi trào, vạn chúng chờ mong.

Nhìn Diệp Huyền ở trên Sinh Tử Đài, ánh mắt của Phách Thương Vũ Đế đột nhiên lạnh lẽo, lạnh giọng nói:

- Diệp Huyền, ngươi giết ba Đại hộ pháp của Đấu Vũ Hội ta, còn có đám người Trường Chu Vũ Đế, lại còn dám chạy đến Sinh Tử Đài?

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn Phách Thương Vũ Đế một chút, khóe miệng đột nhiên nổi lên một tia lạnh lẽo:

- Phách Thương Vũ Đế, trước ngươi ở Xích Phong sơn mạch từ trong tay thiếu gia ta chật vật đào tẩu, làm sao hiện tại lại dám đường hoàng tới đây? Nếu như ngươi có gan, liền cùng ta ở trên Sinh Tử Bệ đánh một trận đàng hoàng, Đấu Vũ Hội ngươi được xưng ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, yêu cầu như thế này, e là không trái lẽ thường a? Hay là nói, Đấu Vũ Hội các ngươi, ngay cả một nam tử cũng không có?

Diệp Huyền lời vừa nói ra, người ở đây tâm thần đều run lên.

Hắn đây là bức Đấu Vũ Hội ra tay a, lẽ nào hắn thật không sợ chết sao?

Phía trước đoàn người, ánh mắt của Phách Thương Vũ Đế ngưng lại, chợt xì cười ra tiếng:

- Diệp Huyền, lão phu thừa nhận thực lực của ngươi kinh người, có điều, lão phu sẽ không đáp ứng trận chiến trên Sinh Tử Đài của ngươi, ngươi có gan thì chờ Tử Đao Vũ Đế của Đấu Vũ Hội ta trở về, đến lúc đó lão phu xem ngươi có còn dũng khí tiếp tục khiêu chiến hay không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận