- Ngay lúc đó ta ngây dại, không nghĩ quá nhiều, cho rằng Vô Lượng Sơn luôn nhiệt tình như vậy, sau đó mới nghĩ rõ ràng, khi đó ta mới bát giai tam trọng đỉnh phong, tuy là Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong, nhưng Vô Lượng Sơn phó sơn chủ thân phận cao quý cỡ nào, làm sao sẽ dễ dàng gặp ta?
- Ta lúc đó cũng không nghĩ quá nhiều, trực tiếp hỏi phó sơn chủ kia tung tích của Dao Nguyệt Vũ Đế, người này nói cho ta, Dao Nguyệt Vũ Đế bởi vì biết sư tôn ngươi vẫn lạc là âm mưu của Hắc Long cung gây nên...
- Vô Lượng Sơn nói ta vẫn lạc là âm mưu của Hắc Long cung gây nên?
Diệp Huyền đột nhiên lần thứ hai đánh gãy Hoàng Phủ Tú Minh.
Hoàng Phủ Tú Minh cười khổ nói:
- Đúng, Vô Lượng Sơn phó sơn chủ kia chính là nói với ta như thế, hiện tại nhớ đến, hẳn là phó sơn chủ kia ăn nói linh tinh, hắn nói sư mẫu vì sư tôn ngươi đi Hắc Long cung đòi lẽ phải, kết quả bị Hắc Long cung trấn áp ở đáy Vô Tận chi hải. Ta lúc đó nghe xong, tự nhiên vô cùng tức giận, tung tích của sư tôn ta không biết, nhưng nếu biết tung tích của sư mẫu, tự nhiên là không thể không quản, vì lẽ đó ta liền chuẩn bị nói tin tức này cho Nguyệt Thần cung, để Nguyệt Thần cung theo ta đi Vô Tận chi hải cứu sư mẫu.
Nghe được Hoàng Phủ Tú Minh lại gọi Dao Nguyệt Vũ Đế thành sư mẫu, Diệp Huyền bất đắc dĩ bĩu môi, cũng lười sửa lại.
Hoàng Phủ Tú Minh tiếp tục nói:
- Ngay ở lúc ta vội vã rời đi, phó sơn chủ kia nói cho ta, sư mẫu bị Hắc Long cung trấn áp ở trong Hải Nhãn của Vô Tận chi hải, nơi đó là địa bàn Hải tộc, Vũ Đế phổ thông căn bản không có cách tiến vào, thế nhưng Vô Lượng Sơn hắn có một kiện bảo vật, gọi Tị Thủy Tráo, có thể tách ra cơ sở ngầm của Hải tộc, hơn nữa hắn cũng đồng ý cho ta mượn bảo vật này.
- Ta lúc đó bởi vì lo lắng sư mẫu, vì lẽ đó không có cân nhắc quá nhiều, trong lòng tự nhiên đối với Vô Lượng Sơn thiên ân vạn tạ, phó sơn chủ kia hiển nhiên biết ta nóng ruột, liền tự mình mang ta đi bảo khố của Vô Lượng Sơn hắn.
Nói đến đây, trong con ngươi của Hoàng Phủ Tú Minh đột nhiên lộ ra một tia thù hận:
- Sau khi phó sơn chủ kia lừa ta vào bảo khố, nói cho ta vị trí của Tị Thủy Tráo, để chính ta đi lấy, không ngờ ta vừa mới cầm lấy Tị Thủy Tráo, người này lại đột nhiên khởi động trận pháp bảo khố, vây ta ở bên trong, cũng kéo chuông cảnh báo Vô Lượng Sơn, nói ta ăn cắp báu vật của Vô Lượng Sơn hắn.
- Lúc đó rất nhiều Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn xuất hiện, ta căn bản không có sức chống cự, chỉ có thể bị đánh vào địa lao của Vô Lượng Sơn, nhận hết dằn vặt, sau đó ta mới biết nguyên lai chuyện này căn bản là âm mưu của Vô Lượng Sơn, ở trong địa lao, bọn họ liên tục hỏi ta cấm địa của Lam Quang học viện cùng sự tích người đầu tiên nhận chức viện trưởng của Lam Quang học viện, ta tự nhiên không nói gì, mà chuyện kế tiếp, sư tôn ngươi đều biết.
Diệp Huyền trầm mặc lại.
Từ trong miệng Hoàng Phủ Tú Minh, mặc dù hắn biết chuyện đã xảy ra, thế nhưng rất nhiều vấn đề không những không có giải quyết, trái lại làm hắn càng thêm nghi hoặc.
Diệp Huyền hỏi:
- Vậy Vô Lượng Sơn phó sơn chủ nói với ngươi sự tình Dao Nguyệt Vũ Đế, trừ ngươi ra, còn có ai khác không?
- Cái khác?
Hoàng Phủ Tú Minh lắc đầu:
- Hẳn là không, hơn nữa Vô Lượng Sơn nói tới việc sư mẫu, hẳn là ăn nói linh tinh, mục đích chỉ là vì lừa ta gạt mà thôi.
- Không hẳn.
Diệp Huyền mắt lộ ra tinh mang nói:
- Năm đó Dao Nguyệt Vũ Đế chính là mất tích ở Vô Tận Hải.
- Cái gì?
Hoàng Phủ Tú Minh cả kinh.
Diệp Huyền nói:
- Ta từ trong miệng Thính Thiên Các, cũng được tình báo đồng dạng, nhưng Thính Thiên Các chỉ nói Dao Nguyệt Vũ Đế biến mất ở Vô Tận chi hải, không có tỉ mỉ như ngươi nói.
Hoàng Phủ Tú Minh cả kinh nói:
- Chẳng lẽ Vô Lượng Sơn nói cho ta chính là sự thật? Nhưng mà tin tức của sư mẫu, ta ở Huyền Vực chung quanh tìm hiểu cũng không hề có một chút tin tức, Vô Lượng Sơn làm sao sẽ biết?
- Ta đây liền không rõ.
Diệp Huyền lắc đầu.
Cái này cũng là chỗ mà hắn nghi hoặc, căn cứ Nguyệt Thần cung Thánh Nữ Công Chủ Thanh từng nói, Nguyệt Thần cung căn bản không biết tin tức cụ thể Dao Nguyệt Vũ Đế mất tích, nhưng mà Vô Lượng Sơn sao sẽ biết rõ ràng như thế, thậm chí so với Thính Thiên Các, cơ cấu tình báo đệ nhất đại lục cũng không hiểu rõ ràng?
Chẳng lẽ nói Dao Nguyệt Vũ Đế mất tích, Vô Lượng Sơn ở trong đó có một phần?
Diệp Huyền nói tiếp:
- Đúng rồi, Hoàng Phủ Tú Minh, ngươi cũng biết người sáng lập Lam Quang học viện cùng Đông Lăng Hạ gia có quan hệ a? Cấm địa của Lam Quang học viện các ngươi ta đến xem qua, cấm chế kia hẳn là Đông Lăng Hạ gia Chân Long Ấn.
- Chân Long Ấn?
Hoàng Phủ Tú Minh sửng sốt một chút, biểu hiện nhất thời bừng tỉnh:
- Chẳng trách cấm địa kia đặc thù như vậy, khi đó ta cũng mơ hồ cảm giác cấm địa tồn tại một loại phong ấn mạnh mẽ nào đó, nguyên lai là Chân Long Ấn, nói như vậy, người đầu tiên nhận chức viện trưởng của Lam Quang học viện chúng ta hẳn là thành viên của Đông Lăng Hạ gia.
Lần này đến phiên Diệp Huyền giật mình, người đầu tiên nhận chức viện trưởng của Lam Quang học viện dĩ nhiên là thành viên của Đông Lăng Hạ gia, sao có thể có chuyện đó, Đông Lăng Hạ gia chính là gia tộc lánh đời đứng đầu nhất của đại lục, mà Lam Quang học viện vẻn vẹn là một thế lực bình thường trên Mộng Cảnh Bình Nguyên mà thôi.
Hắn không nhịn được nói:
- Ngươi chắc chắn chứ?
Hoàng Phủ Tú Minh lắc đầu nói:
- Có thể xác định hay không ta không biết, thế nhưng các viện trưởng của Lam Quang học viện ta đều có ghi chép truyền xuống, năm đó người đầu tiên nhận chức viện trưởng nắm giữ năng lực đặc biệt, một khi biến thân, nhục thân có thể bao trùm một tầng vảy giáp cực kỳ đáng sợ, hơn nữa không giống như Võ Hồn hóa thân, Đông Lăng Hạ gia kia chính là Chân Long gia tộc, như thế xem ra, đúng là có chút tương tự Đông Lăng Hạ gia Chân Long hóa thân rồi.
- Nói như vậy, Đông Lăng Hạ gia diệt vong, nên cùng Vô Lượng Sơn có liên quan!
Diệp Huyền híp mắt nói, nhưng mà từ Thính Thiên Các được tình báo, Đông Lăng Hạ gia diệt vong, tựa hồ có Thánh Thành Chấp Pháp điện nhúng tay, chuyện này là sao nữa?
- Vô Lượng Sơn này cũng thật là không chuyện ác nào không làm a.
Hoàng Phủ Tú Minh cắn răng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...