- Ta không chịu được, những súc sinh Úy Trì gia tộc này quả thực quá kiêu ngạo, cho dù liều mạng chết, ta cũng không thể để cho bọn họ thực hiện được.
- Tô Tú Nhất, mở trận pháp ra đi, chúng ta nháo cái long trời lở đất, cùng lắm là chết.
Đám người Lục Ly, Cửu Trần vẻ mặt tức giận, dồn dập mở miệng.
Bọn họ đã không thể nhịn được nữa.
Sắc mặt của Tô Tú Nhất khó coi, lạnh giọng nói:
- Ta cũng biết, nhưng mà...
Ánh mắt của Cát Phác Tử dữ tợn nói:
- Không nhưng gì cả, chỉ chết một lần mà thôi, chúng ta nơi này có ai sợ qua sao?
Vẻ mặt của Tô Tú Nhất giãy giụa nói:
- Này không phải vấn đề có sợ chết hay không, ta biết các ngươi đều không sợ chết, nhưng mà những học viên của Huyền Quang Các chúng ta thì sao? Lẽ nào các ngươi muốn bọn họ cũng bồi các ngươi chết sao?
Tất cả mọi người trầm mặc.
Đúng a.
Bọn họ đều không sợ chết, nhưng mà những học viên kia của Lam Quang học viện thì sao?
Một khi Úy Trì gia tộc động thủ với bọn họ, bọn họ vẫn lạc, Thiên Luân, Cổ Thanh Huyền, Hoa Tú Hồng, Hạ Thất Tịch, Vân Ngạo Tuyết, Đông Phương Tử Ti… những học viên ở trong Huyền Quang Các này đều sẽ chết.
Tuy đám người Tô Tú Nhất biết, đám người Thiên Luân cũng đều không sợ chết, thậm chí so với bọn họ còn nhiệt huyết.
Nhưng mà ở dưới Diệp thiếu cùng Huyền Quang Các bồi dưỡng, bọn họ từng cái từng cái tất cả đều có tiền đồ mỹ hảo, trong đó đại đa số người đều đột phá đến Vũ Vương tam trọng, thậm chí có người đã nắm giữ tiềm lực xung kích Vũ Hoàng.
Tương lai của bọn họ vô cùng bao la, thậm chí nắm giữ tiềm chất trở thành Cửu Thiên Vũ Đế, nếu bởi vì kích động liền bất lực chết ở chỗ này như thế, đối với bọn họ quá không công bằng.
Nhưng nếu không làm gì, trơ mắt nhìn Úy Trì gia đập Huyền Quang Các của bọn họ như thế? Chờ Diệp thiếu trở về, bọn họ lại phải bàn giao như thế nào?
Nghĩ tới đây, trái tim của tất cả mọi người quặn đau, ánh mắt phẫn nộ.
Loại cảm giác bất lực này, thực sự quá thống khổ.
Đám người Tô Tú Nhất vạn phần thống khổ, Úy Trì Năng sẽ không quản ý nghĩ của bọn họ, hắn cười một tiếng, bàn tay lớn dùng sức vung lên, trực tiếp quát lạnh:
- Đều đập cho ta.
- Ha ha!
Một đoàn hộ vệ Úy Trì gia thoáng chốc càn rỡ xông lên.
Nhưng vào lúc này...
Vèo!
Một bóng người bá đạo đột nhiên nhảy vào trong Huyền Quang Các, thân hình loáng một cái, liền đi thẳng tới lầu hai của Huyền Quang Các, khí tức kinh khủng từ trên người hắn bạo phát, quay về phía hộ vệ Úy Trì gia ác liệt ra tay.
Ầm ầm ầm...
Tiếng nổ đùng đoàng liên tiếp vang lên, tiếp theo là tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
- Ai u.
- Ta má ơi.
- Ai dám động thủ với thành viên của Úy Trì gia ta, không muốn sống nữa sao.
Thậm chí kể cả Úy Trì Năng ở bên trong, cũng bị chật vật đánh bay ra ngoài, ngã vào trên đất trống ở ngoài Huyền Quang Các, từng cái từng cái như chó đớp phân.
- Tiên sư nó, bất kể là ai, dám động thủ với Úy Trì gia ta, đều phải chết.
Úy Trì Năng từ trên mặt đất chật vật bò lên, phẫn nộ rít gào.
- Hừ, ta ngược lại muốn xem xem, Úy Trì gia ngươi làm sao để lão phu đi chết.
Một tiếng quát lạnh vang lên, mang theo xem thường, để đám người Tô Tú Nhất dồn dập đại hỉ.
- Tả Viễn tháp chủ.
- Tả Viễn tháp chủ ngươi làm sao đến rồi.
Người đến chính là Hồn Sư tháp Tả Viễn tháp chủ.
Úy Trì Năng đột nhiên biến sắc.
Tả Viễn chính là người của Hồn Sư tháp, là cường giả Thần Đô, tuy Úy Trì gia hắn hung hăng, nhưng vẫn không có tư cách xử trí Tả Viễn.
- Tả Viễn tháp chủ, đây là sự tình của Thiên Đô Phủ, tuy ngươi thân là Thiên Đô Phủ Hồn Sư tháp tháp chủ, nhưng tựa hồ vẫn không có tư cách nhúng tay trật tự của Thiên Đô Phủ a?
Úy Trì Năng lạnh lùng nói.
Hồn Sư tháp, Luyện Dược Sư hiệp hội, đều là một ít cơ cấu đặc thù, hầu như nắm giữ tuyệt đại đa số thành trì trên đại lục, siêu nhiên ở bên ngoài.
Nhưng tương tự căn cứ quy củ của Huyền Vực Thánh Thành, cơ cấu như Hồn Sư tháp cùng Luyện Dược Sư hiệp hội, cũng không có quyền can thiệp trật tự cùng thế lực tranh đấu ở mỗi địa phương.
Tả Viễn lạnh lùng nói:
- Huyền Quang Các này cùng ta Hồn Sư tháp có quan hệ hợp tác, các ngươi xuống tay với Huyền Quang Các, chính là ra tay với Hồn Sư tháp ta, lẽ nào lão phu ngay cả bảo vệ lợi ích của Hồn Sư tháp cũng không được? Nếu Úy Trì gia các ngươi bất mãn, có thể đi báo cáo Huyền Vực hoặc Thần Đô, lão phu ở chỗ này chờ.
Hắn mặt lộ vẻ khinh thường, trào phúng nói.
Ánh mắt của Úy Trì Năng lấp loé mấy lần, mạnh mẽ trừng đám người Tô Tú Nhất, hừ lạnh nói:
- Tả Viễn tháp chủ, nể tình mặt mũi của ngươi, hôm nay bổn hoàng liền buông tha Huyền Quang Các, nhưng thời gian nửa tháng, Úy Trì gia ta chỉ cho Huyền Quang Các nửa tháng, nếu nửa tháng sau bọn họ còn không giao Huyền Diệp ra, vậy đừng trách Úy Trì gia ta vô tình, đến thời điểm đó Tả Viễn tháp chủ ngươi ra mặt cũng không được.
- Chúng ta đi.
Úy Trì Năng lệ quát một tiếng, rất nhanh dẫn thủ hạ rời Huyền Quang Các.
Nguyên bản Huyền Quang Các cải vã, lập tức lại khôi phục yên tĩnh, nhưng muốn lại doanh nghiệp, đó là cơ bản không thể.
- Tả Viễn tháp chủ, đa tạ ngươi ra tay.
Đám người Tô Tú Nhất dồn dập tiến lên cung kính nói, nhưng trên mặt ưu sầu là không giảm chút nào.
Tả Viễn tháp chủ xuất hiện, nhiều nhất chỉ đuổi Úy Trì Năng trở lại, nhưng nguy cơ của Huyền Quang Các chưa vì vậy mà giải trừ.
Lấy đức hạnh của Úy Trì gia, là tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha Huyền Quang Các.
Tả Viễn hiển nhiên cũng rõ ràng đạo lý này, không khỏi âm thầm thở dài một hơi.
- Đi vào nói sau.
Sau khi thu thập Huyền Quang Các một phen, đám người Tả Viễn tất cả đều đi tới mật thất trong Huyền Quang Các.
- Diệp thiếu hắn thật sự không hề có một chút tin tức nào sao?
Sau khi ngồi xuống, Tả Viễn liền không nhịn được mở miệng hỏi.
Đám người Tô Tú Nhất cười khổ.
- Hiện nay mới thôi, còn không nghe nói tin tức của Diệp thiếu, có điều từ Lâm gia cùng Tiêu gia truyền tin tức về, Diệp thiếu tuyệt đối không có vẫn lạc ở không gian bí ẩn, chỉ là không biết vì sao đến hiện tại còn chưa trở lại.
Lúc trước Diệp Huyền cùng đám người Lâm Bác ở Thiên Âm Cốc tách ra, đám người Lâm Bác liền nghe Diệp Huyền kiến nghị rất sớm trở lại Thiên Đô Phủ, cũng sẽ có một ít tin tức của hắn truyền cho Huyền Quang Các.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...