Chỉ nghe từng tiếng kêu thê thảm vang lên, Bất Tử Hỏa Điểu thống khổ giãy dụa, thân thể bị xuyên thủng vô số lỗ, lực lượng Võ Hồn trong cơ thể nhất thời như dòng suối, bị Hắc Diệu Đằng hấp thu.
Chính là thuộc tính thôn phệ khó dây dưa nhất của Hắc Diệu Đằng.
Dưới con mắt mọi người, Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu nguyên bản khí tức kinh người, hỏa diễm tràn ngập, thân thể cấp tốc ảm đạm xuống, tiếng kêu bi thương, hiển nhiên là lực lượng Võ Hồn trôi đi lượng lớn.
Toàn trường hết thảy khán giả, tất cả đều bị tình cảnh này làm cho kinh ngạc đến ngây người.
- Hắc Diệu Đằng dĩ nhiên đang hấp thu Hỏa diễm Võ Hồn trong cơ thể Bất Tử Hỏa Điểu, ta đây là hoa mắt sao?
- Đùa gì thế? Hắc Diệu Đằng là Mộc hệ Võ Hồn, Bất Tử Hỏa Điểu là Võ Hồn Hỏa thuộc tính, Hắc Diệu Đằng làm sao có thể chịu đựng được khí tức của Bất Tử Hỏa Điểu?
- Này đến tột cùng phát sinh cái gì?
Một lát qua đi, tất cả mọi người đều khiếp sợ nghị luận, thanh âm huyên náo như nổ tung, ở trên đường phố điên cuồng vang vọng.
Vẻ mặt của Vinh Dương cũng dại ra, trợn mắt ngoác mồm, lẩm bẩm nói:
- Này không phải Hắc Diệu Đằng, Hắc Diệu Đằng làm sao có thể hấp thu lực lượng Võ Hồn Hỏa thuộc tính? Lực lượng Võ Hồn Hỏa thuộc tính, hoàn toàn có thể thiêu huỷ kết cấu của nó.
Hắc Diệu Đằng xác thực nắm giữ công hiệu rút lấy Huyền Nguyên trong cơ thể võ giả, sau khi hình thành Võ Hồn cũng sẽ bảo lưu đặc điểm này, nhưng cũng phải nhìn đối tượng.
Bất Tử Hỏa Điểu nắm giữ lực lượng hỏa diễm đáng sợ như thế, Vinh Dương làm sao cũng không tin chỉ là Hắc Diệu Đằng lại có thể bình yên hấp thu.
- A.
Diệp Huyền lạnh lùng cười một tiếng nói:
- Hỏa thuộc tính, Mộc hệ, có trọng yếu như vậy sao? Lực lượng Võ Hồn căn bản không phải thuộc tính gì, mà là hồn lực nguyên thủy nhất, đây là bất luận Luyện Hồn Sư nào cũng rõ ràng, nếu cuối cùng bản nguyên đều là hồn lực, vì sao Hắc Diệu Đằng của ta không thể hấp thu lực lượng Võ Hồn của Bất Tử Hỏa Điểu?
Nói đến đây, nụ cười trên mặt Diệp Huyền dần dần thối lui, hàn khí bắt đầu tản ra, lạnh lùng nói:
- Vinh Dương đại sư, ngươi tự xưng mình là Luyện Hồn Sư thất giai, nhưng ngay cả đạo lý cơ sở như thế cũng không biết, còn dám ra đây giả danh lừa bịp, hãm hại Huyền Quang Các ta, Vinh Dương đại sư, ngươi cái hàng giả này bây giờ bị ta vạch trần, chờ bị trừng phạt đi.
- Thả con mẹ nó rắm thí!
Vinh Dương tức giận đến chửi thề.
Diệp Huyền nói đạo lý cơ sở như vậy, hắn làm sao không rõ ràng? Nhưng đạo lý quy đạo lý, cũng là có mức độ nhất định a.
Thật giống như nước có thể dập tắt lửa là không sai, nhưng một chén nước có thể tiêu diệt một núi lửa phun trào sao? Ngươi đi dập cho ta xem?
Ở dưới tình huống cấp bậc tương đương, Hắc Diệu Đằng rõ ràng thấp hơn Bất Tử Hỏa Điểu một bậc, hơn nữa Hắc Diệu Đằng là Mộc hệ, Bất Tử Hỏa Điểu là Hỏa hệ, Hắc Diệu Đằng phổ thông muốn hấp thu hồn lực của Bất Tử Hỏa Điểu, đó mới thực sự là quái đản.
- Hiện tại tỷ thí còn không kết thúc, tiểu tử, ngươi có phải là quá càn rỡ rồi không?
Giờ khắc này, Vinh Dương cũng lười cùng Diệp Huyền cãi lại, hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đột nhiên ngưng lại.
- Bạo cho ta.
Hắn đột nhiên gầm lên một tiếng, Bất Tử Hỏa Điểu bị Hắc Diệu Đằng bao vây trong nháy mắt lan truyền ra một luồng hỏa diễm gợn sóng kịch liệt, ầm một tiếng, thân thể Bất Tử Hỏa Điểu ầm ầm nổ tung, hóa thành Hỏa diễm mạn thiên phi vũ.
- Vinh Dương đại sư làm cái gì vậy? Làm sao tự bạo Võ Hồn?
Mọi người trợn mắt ngoác mồm, Vinh Dương đây là chịu thua sao?
Nhưng có một ít Luyện Hồn Sư biết nội tình, con ngươi đột nhiên co rụt lại:
- Vinh Dương đại sư căn bản không phải chịu thua, mà là biết rõ Bất Tử Hỏa Điểu không cách nào tránh thoát Hắc Diệu Đằng ràng buộc, vì lẽ đó chuẩn bị để Bất Tử Hỏa Điểu dục hỏa trùng sinh.
Dục hỏa trùng sinh?
Mọi người lúc này mới tỉnh ngộ, Vinh Dương luyện chế ra chính là Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, mà một đặc điểm to lớn nhất của Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu chính là dục hỏa trùng sinh.
Quả nhiên sau khi Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu nổ tung, lửa cháy ngập trời cũng không có tiêu tan, mà ở dưới Vinh Dương khống chế, như bách điểu triều minh, cấp tốc dung hợp lại, đoàn đoàn hỏa diễm lẫn nhau dung hợp, dĩ nhiên lần thứ hai chậm rãi hình thành hình thái Bất Tử Hỏa Điểu, đồng thời một luồng lực lượng Võ Hồn mạnh mẽ lần thứ hai từ trong cơ thể nó truyền ra.
Tuy mọi người nghe nói qua Bất Tử Hỏa Điểu có đặc tính dục hỏa trùng sinh, nhưng đều chưa từng thấy, giờ khắc này nhìn thấy tình cảnh ấy, từng cái từng cái trố mắt ngoác mồm, nhìn chòng chọc vào, không muốn buông tha bất kỳ một chi tiết nhỏ.
- Hừ, muốn phục sinh, có hỏi qua ta sao?
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, trong con ngươi bắn ra một đạo lệ mang, hắn làm sao không biết dự định của Vinh Dương, khóe miệng phác hoạ lên nụ cười lạnh lùng, hai tay Diệp Huyền bấm quyết, đột nhiên chỉ tay, Hắc Diệu Đằng hóa thành một đạo lưu quang màu đen, đâm về phía Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu.
Trong lòng Vinh Dương cả kinh, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ dữ tợn, hắn biết Diệp Huyền đây là chuẩn bị ở trước khi Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu còn không thành hình, liền giết chết.
Bất Tử Hỏa Điểu là có thể dục hỏa trùng sinh không sai, nhưng cũng không phải là không có bất kỳ điều kiện gì, sợ nhất chính là công kích có thể hấp thu lực lượng Võ Hồn như Hắc Diệu Đằng, một khi bản nguyên Võ Hồn của Bất Tử Hỏa Điểu bị hấp thu quá nhiều, sẽ triệt để chết đi, không có cơ hội phục sinh nữa.
Mà một khi Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu bị giết, đánh cược hắn tất nhiên sẽ thua, chẳng những không có được Huyền Quang Các, ngược lại sẽ thanh danh đại hạ, trở thành trò cười trong lòng tất cả mọi người.
Nghĩ tới đây, trong lòng Vinh Dương sát cơ đại thịnh, trong con ngươi có một tia sát khí lóe lên, hắn đột nhiên khoát tay.
Xèo!
Một đạo hồn lực vô hình, đột nhiên hóa thành một gai nhọn sắc bén, bắn về phía đầu lâu của Diệp Huyền.
Sau khi biết mình muốn thất bại, Vinh Dương dĩ nhiên chuyển mục tiêu từ Hắc Diệu Đằng đến trên người Diệp Huyền, chỉ cần Diệp Huyền ngã xuống hoặc trọng thương, tự nhiên không cách nào điều khiển Hắc Diệu Đằng, như vậy thắng lợi chính là hắn.
- Diệp thiếu cẩn thận.
Động tác của Vinh Dương cực kỳ bí ẩn, võ giả bình thường đều không thể nhìn thấy, thậm chí một ít Vũ Hoàng cũng khó phân biện, thế nhưng Đông lão thân là Luyện Hồn Sư lục giai đỉnh phong, vẫn lập tức liền nhìn ra, vội vã hô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...