Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng

Tuy trong lòng Vinh Dương vô cùng tự tin, nhưng đối với Diệp Huyền cũng không có một chút xem thường.

- Lý Như Thành trưởng lão.

Hắn gọi Lý Như Thành lại, lấy ra lệnh bài của Phó hội trưởng, nói với hắn:

- Ngươi cầm lệnh bài của ta, đi Thiên Đô Phủ Hồn Sư Tháp xin mấy vật liệu này, trong vòng một canh giờ phải đưa tới.

Lý Như Thành tiếp nhận, liếc mắt nhìn, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt liền nói:

- Vinh Dương đại sư, ngươi yên tâm, ta nhất định làm được.

- Ừm.

Vinh Dương gật đầu:

- Ngươi yên tâm, đến thời điểm ta thắng cá cược, được Huyền Quang Các, sản nghiệp trong này, tự nhiên cũng sẽ có Lý gia ngươi một phần, dù sao, lão phu ở phương diện Luyện Hồn khá tinh thông, những phương diện khác lại không hiểu nhiều lắm, đến lúc đó Huyền Quang Các này, tất nhiên phải cùng Lý gia ngươi hợp tác kinh doanh.

Vinh Dương rất rõ ràng ý nghĩ trong lòng Lý Như Thành, từ tốn nói.

Ngày hôm nay chuyện này, dù sao cũng là Lý Như Thành đưa hắn vào, hơn nữa hắn biết rõ, mục tiêu của Lý gia cũng là Huyền Quang Các, sự tình ăn một mình, hắn vẫn là rất ít làm.

- Ha ha, vậy thì đa tạ Vinh Dương đại sư.

Lúc này Lý Như Thành nở nụ cười, chắp tay.


Tỷ thí còn chưa bắt đầu, hai người đã xem Huyền Quang Các thành vật trong túi bọn họ.

Ở trong lúc song phương chuẩn bị, rất nhanh, trong Huyền Quang Các phát sinh tất cả, như một cơn gió, ở trong Thiên Đô Phủ truyền ra.

Xung quanh không ít võ giả nghe nói tin tức, dồn dập chạy tới.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ đường cái đầy ắp người, trong ngoài, chí ít có mấy ngàn người, hơn nữa nghe tin mà đến, người xem náo nhiệt, cũng càng ngày càng nhiều.

Thậm chí một ít cường giả ở Thiên Đô Phủ có uy danh hiển hách, cũng chen chúc mà tới.

- Ha ha, Cổ Tháp đại sư, ngươi đến rồi.

- La Bình đại sư, đã lâu không gặp.

Từng cường giả, tụ tập ở trên đường phố, lẫn nhau nghị luận sôi nổi.

Huyền Quang Các trải qua khoảng thời gian này kinh doanh, từ lâu không phải hạng người vô danh, mà Vinh Dương đại sư cùng hắn đánh cược, càng là Hồn Sư Tháp phó tháp chủ, hơn nữa lúc này dính líu tới Lâm gia, Lý gia, ngay lập tức hấp dẫn tuyệt đại đa số người chú ý.

Tuy thế lực của Thiên Đô Phủ đông đảo, cường giả trải rộng, nhưng như loại hí kịch này, có thể nói là mấy năm gần đây lần thứ nhất.

Trước tiên không nói kết quả ra sao, chỉ là lai lịch song phương, liền đầy đủ khiến người ta nhiệt huyết dâng trào.

- Huyền Diệp đại ca, tại hạ Lâm Thiên, nhận được Huyền Quang Các luyện chế Trùng Tôn Đan, tại hạ mới một lần nữa thu được gia tộc coi trọng, nếu như Huyền Quang Các có nhu cầu gì cần chúng ta hỗ trợ, cứ việc nói, tuy Lâm gia ta không dám công nhiên đối kháng Hồn Sư Tháp, nhưng giúp một chút chuyện nhỏ, vẫn không có vấn đề.

Trong quá trình chuẩn bị, Lâm Thiên đi tới trước mặt đám người Diệp Huyền, cung kính nói.

Ngữ khí của hắn thành khẩn, Diệp Huyền có thể thấy được, đối phương là chân tâm có cảm giác kích với Huyền Quang Các.

Diệp Huyền cười chắp tay:

- Chuyện vừa rồi đa tạ mấy vị, còn hỗ trợ, Huyền Quang Các chúng ta tạm thời còn không cần, chỉ là hi vọng lát nữa thời điểm tỷ thí, mấy vị có thể đứng ở một phương công chính.

- Đó là tự nhiên.

Lâm Thiên gật đầu nói.

Lúc này, Lâm Bác cũng đi tới, từ trên người lấy ra một tấm giấy, hào khí nói:

- Mấy vị, Huyền Quang Các là ân nhân của tôn nhi ta, tự nhiên cũng chính là ân nhân của Lâm Bác ta, đây là một ít Hồn Tinh cùng vật liệu phương diện Luyện Hồn trong Lâm gia mà ta có thể làm chủ, nếu như các hạ có nhu cầu gì, cứ mở miệng.

- Đây là...


Diệp Huyền phóng tầm mắt nhìn tới, ngay lập tức kinh hãi, trên tờ khai này, bày ra dĩ nhiên là rất nhiều Hồn Tinh cấp cao, trong đó cấp bậc thấp nhất, cũng đều là Hồn Tinh thất giai, trong đó có vài loại, thậm chí đạt đến bát giai, đặc biệt một loại trong đó, để Diệp Huyền cũng động lòng.

Hơn nữa ngoại trừ Hồn Tinh, bên trong còn có vài loại tài liệu quý giá trong quá trình Luyện Hồn cần dùng đến.

Lần này Diệp Huyền là thật thay đổi sắc mặt, những tài liệu này không có chỗ nào mà không phải quý hiếm đến cực điểm, ở phương diện Luyện Hồn nắm giữ công dụng rất lớn, ánh mắt không khỏi sáng ngời.

- Nếu như vậy, tại hạ liền không khách khí, loại này, loại này, còn có hai loại này, nếu như có thể, mong tiền bối có thể giúp ta lấy ra.

Diệp Huyền không chút khách khí điểm vài loại vật liệu bên trong.

Tuy Diệp Huyền không sợ Vinh Dương, thế nhưng ở phương diện vật liệu, hắn vẫn có khiếm khuyết rất lớn.

Huyền Quang Các vừa khai trương không tới ba tháng, coi như là thu được nhiều vật liệu hơn nữa, cũng không cách nào so với Vinh Dương là Hồn Sư Tháp Phó hội trưởng, nếu như còn không tỷ thí, ở trong tài liệu liền lạc hậu rất nhiều, như vậy đối với kết cục thi đấu, cũng sẽ có ảnh hưởng to lớn.

Lâm Bác nghe xong, trực tiếp nhìn một Vũ Vương Lâm gia nói:

- Ngươi lập tức cầm thủ dụ của ta, đi trong kho hàng gia tộc mang vài loại vật liệu này tới, đi nhanh về nhanh, không được sai lầm.

Vũ Vương kia sửng sốt một chút, nói:

- Lâm Bác trưởng lão, những tài liệu này đều là vật phẩm quý giá trong gia tộc, có phải là...

- Làm sao?

Lâm Bác nhíu mày, lạnh lùng nói:

- Lẽ nào lão phu là trưởng lão hạch tâm nói cũng không đủ dùng? Lão phu đương nhiên biết những tài liệu này là vật phẩm quý giá, nhưng lấy địa vị của lão phu, lẽ nào thuyên chuyển một ít vật liệu cũng không được?

- Vâng.


Vũ Vương kia cười khổ, tính khí của Lâm Bác trưởng lão vẫn bốc lửa như vậy, nếu Lâm Bác trưởng lão muốn hồ đồ, hắn chỉ là quản sự, tự nhiên không có tư cách khuyên can.

Rất nhanh, quản sự kia liền trở lại, trên mặt mang theo một tia khổ sở nói:

- Lâm Bác trưởng lão, tộc trưởng nghe nói chuyện nơi đây, hắn...

Lâm Bác hơi nhướng mày:

- Tộc trưởng? Tộc trưởng hắn nói cái gì? Chuyện của ta cùng hắn có quan hệ gì, đồ vật ngươi có mang tới không?

Quản sự kia cười khổ, lấy ra một không gian giới chỉ.

- Mang tới.

Lâm Bác nắm không gian giới chỉ, nhìn một chút, trên mặt lập tức nở nụ cười:

- Mấy vị, đồ vật các ngươi muốn liền ở ngay đây.

Diệp Huyền tiếp nhận không gian giới chỉ, trong mắt mơ hồ xuất hiện một tia kích động.

- Ha ha, Lâm Bác trưởng lão, ngươi yên tâm, những tài liệu này Huyền Quang Các ta sẽ không lấy không, nơi này có mấy viên đan dược, liền làm thù lao cho những tài liệu này đi.

Diệp Huyền trực tiếp từ trên người lấy ra hai chiếc lọ, đưa cho Lâm Bác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận