Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng

- Nói đến nói đi, vẫn là không dám nhận mà thôi.

- Không dám nhận? Ha ha.

Vinh Dương không nhịn được cười to lên, trong nét cười của hắn hiện ra lạnh giá, ngữ khí không để ý chút nào của Diệp Huyền để hắn cực kỳ tức giận:

- Ta nhận có ích lợi gì sao?

- Ngươi thắng, Huyền Quang Các này chính là tài sản của ngươi.

Vinh Dương ngẩn ra.

- Ngươi nói cái gì?

- Ta nói, ngươi thắng, tất cả mọi thứ của Huyền Quang Các đều là của ngươi.

Diệp Huyền nói lời kinh người.

Toàn trường ngây người.

Những ngày qua Huyền Quang Các ở Thiên Đô Phủ có bao nhiêu hỏa khí, không ai không biết, một sản nghiệp khổng lồ như vậy, cái giá trị kia tuyệt đối là kinh người.

Không nói những cái khác, chỉ là cửa hàng, liền giá trị hơn triệu Huyền Thạch trung phẩm.


Huống chi trong Huyền Quang Các còn có trận pháp mạnh mẽ như vậy, bao quát bên trong rất nhiều vật liệu, đan dược,… qua loa phỏng chừng, toàn bộ Huyền Quang Các, giá trị chí ít hai triệu Huyền Thạch trung phẩm.

Hai triệu Huyền Thạch trung phẩm, coi như là Hồn Sư Tháp phó tháp chủ, Luyện Hồn Sư thất giai, toàn bộ tài sản trên người cũng rất khó nói nhất định bằng.

Đây tuyệt đối trong lịch sử mấy chục năm gần nhất của Thiên Đô Phủ, một hồi đánh cược to lớn nhất.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Vinh Dương không khỏi động tâm.

Chỉ là hắn không có trực tiếp đáp ứng, mà nhẫn nại tham lam trong lòng, lạnh lùng nói:

- Huyền Quang Các này ngươi có thể làm chủ?

- Diệp thiếu nói, chính là ý của chúng ta.

- Diệp thiếu quyết định, chính là chúng ta quyết định.

- Huyền Quang Các này vốn là của Diệp thiếu, ngươi nói hắn có thể làm chủ hay không.

Tô Tú Nhất, Đông lão, đám người Dược lão dồn dập lạnh giọng nói.

Lúc trước còn phẫn nộ, kinh hoảng, lo lắng, giờ khắc này trên mặt tràn ngập trầm ổn cùng bình tĩnh, phảng phất như không còn bất kỳ lo lắng.

Đám người Tô Tú Nhất thần thái biến hóa, để đám người Lý Như Thành bắt đầu nghi hoặc, không hiểu dưới tình huống này, bọn họ lại còn có thể yên ổn.

Mà dân chúng xung quanh thì âm thầm khiếp sợ, hồn nhiên không nghĩ tới, Huyền Quang Các ở Thiên Đô Phủ gây ra thanh thế to lớn như thế, dĩ nhiên là do thiếu niên này khống chế.

Diệp Huyền cười lạnh nói:

- Hiện tại ngươi nói ta có thể làm chủ hay không? Không biết hiện tại Vinh Dương đại sư ngươi có dám đỡ lấy hay không.

Vinh Dương giận dữ cười, đạm mạc nói:

- Nói đi, ngươi muốn so với ta cái gì?

Tuy hắn nghi hoặc đề nghị của Diệp Huyền, nhưng trong lòng không có một chút lo lắng, mà tràn ngập xem thường.

Một thiếu niên như Diệp Huyền, coi như là từ trong bụng mẹ bắt đầu tu luyện, cũng không thể ở phương diện Luyện Hồn vượt qua hắn.

- Rất đơn giản, tự nhiên là so đấu Võ Hồn kinh điển nhất trong Luyện Hồn, vật liệu do song phương chúng ta tùy ý lựa chọn, mỗi người luyện chế ra Võ Hồn mạnh nhất mà tu vi mình có khả năng đạt đến, lại tiến hành so đấu, một phương Võ Hồn thắng được liền chiến thắng.


Diệp Huyền lên tiếng nói.

- Còn thời gian, địa điểm, cải lương không bằng bạo lực, chính là hiện tại, ở trước cửa Huyền Quang Các ta, ở đây mỗi một thành viên của Thiên Đô Phủ đều là nhân chứng, Vinh Dương "đại sư" nghĩ như thế nào?

Diệp Huyền nói hai chữ đại sư đặc biệt nặng.

- Dĩ nhiên là so đấu Võ Hồn.

Vinh Dương nhíu mày, sâu sắc liếc nhìn Diệp Huyền.

Ở Luyện Hồn giới, Luyện Hồn Sư so đấu có rất nhiều hạng, như lúc trước mười ba quốc liên minh Luyện Hồn Sư đại hội, rất nhiều thiên tài Luyện Hồn Sư trong lúc đó, tiến hành nhiều hạng so đấu, có cường độ hồn lực, có kích hoạt Hồn Tinh, cũng có luyện chế Võ Hồn.

Phương thức tỷ thí có thể nói là nhiều kiểu nhiều loại.

Mà Diệp Huyền nói ra so đấu Võ Hồn, hầu như là phương pháp chính thống nhất, này trái lại để trong lòng Vinh Dương mơ hồ có chút hoài nghi.

Như Luyện Dược Sư trong lúc đó tỷ thí, cũng đồng dạng nhiều kiểu nhiều loại, như khống hỏa, nhận biết vật liệu, phân tích phương thuốc,… phương thức rất nhiều, nhưng có sức thuyết phục nhất vĩnh viễn chỉ có hai loại.

Một loại là so cấp bậc, Linh Dược sư nào luyện ra cấp bậc càng cao, chính là người thắng, loại tỷ thí này, thường thường là một phương cấp bậc cao thắng được.

Mà một loại khác là so công hiệu, ai luyện chế ra đan dược công hiệu mạnh, liền thắng.

Trong hai loại này, không thể nghi ngờ là loại sau càng thêm có sức thuyết phục.

Mà Diệp Huyền nói tới so đấu Võ Hồn, chính như loại thứ hai Luyện Đan so đấu, là Luyện Hồn Sư so đấu có sức thuyết phục lớn nhất.

Nếu như Diệp Huyền đưa ra một loại phương thức tỷ thí đặc biệt nào đó, Vinh Dương còn có thể cho rằng Diệp Huyền là có một loại thủ đoạn đặc thù, đến đạt được thắng lợi, nhưng hắn lại đưa ra loại phương thức tỷ thí chính thống nhất này, lại để trong lòng Vinh Dương không khỏi nghi hoặc.


Thiếu niên này nơi nào đến tự tin, dám cùng mình so đấu như vậy?

So đấu Võ Hồn, tuyệt đối là một loại phương thức thử thách năng lực Luyện Hồn Sư nhất, trước tiên phải lợi dụng các loại vật liệu chế tạo ra một loại Võ Hồn, tiếp theo hai tên Luyện Hồn Sư còn phải điều khiển Võ Hồn mình luyện chế ra, tiến hành so đấu, cuối cùng Võ Hồn phe thắng lợi, mới là người thắng cuối cùng.

Trong này, đầu tiên là sát hạch kinh nghiệm cùng thực lực luyện chế Võ Hồn của một tên Luyện Hồn Sư, sau đó còn phải sát hạch tu vi của Luyện Hồn Sư.

Một tên Luyện Hồn Sư thực lực yếu kém, dù cho luyện chế ra Võ Hồn mạnh mẽ, bởi vì tu vi của hắn không đủ, cũng rất dễ dàng thua Luyện Hồn Sư luyện chế ra Võ Hồn phổ thông nhưng tu vi càng cao hơn.

Mà Vinh Dương biết rõ tu vi của mình mạnh bao nhiêu, Luyện Hồn Sư thất giai cấp thấp, Vũ Hoàng nhị trọng, tu vi bực này ngoại trừ Hồn Sư Tháp hội trưởng, toàn bộ Thiên Đô Phủ, hầu như không có Luyện Hồn Sư khác có dũng khí cùng hắn tiến hành Luyện Hồn so đấu.

Nhưng Diệp Huyền một mực làm, Vinh Dương cũng không nhận ra đối phương sẽ tốt bụng như vậy, cố ý muốn đưa Huyền Quang Các cho mình.

Nếu tiểu tử này dám nhắc tới điều kiện này, nhất định là có hắn nắm, mà đối phương trẻ tuổi như vậy, tu vi là khẳng định không bằng mình, nói như vậy, thiếu niên trước mặt này là khống chế phương pháp phối chế Võ Hồn nào đó hết sức đặc thù.

Khẳng định là như vậy.

Trong đầu Vinh Dương hơi xoay chuyển, đã nghĩ đến một khả năng, cảm thấy hiểu rõ chân tướng.

- Hừ, hóa ra là muốn dùng phương pháp phối chế Võ Hồn đặc thù đến thắng lợi, thực sự là si nhân nằm mơ, đến đây đi, ta sẽ cho ngươi biết, ở trước mặt Vinh Dương ta, phương pháp phối chế đặc thù gì cũng là phù vân.

Trong con ngươi Vinh Dương xẹt qua một tia hàn mang, nhưng trong lòng trở nên hưng phấn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận