Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng

Lúc này người bên phía Huyền Cơ Tông thấy mọi người ném linh dược vào trong lôi hải thì giật mình.

Đường Chiêu lên tiếng hỏi thăm:

- Lão tổ, đám người Lam Quang học viện đang làm gì thế?

Thiên Dịch lão nhân híp mắt nhìn vào trung tâm lôi hải:

- Tiểu tử Huyền Diệp không ngừng nuốt linh dược trong lôi hải, khả năng đám người Cát Phác Tử cho rằng hắn chưa bị đoạt xá đấy? Cho nên bổ sung linh dược cho hắn.

- Ha ha, không có bị đoạt xá? Đám người Lam Quang học viện óc heo hay sao?

Tề Thừa cười lớn, nói:

- Nhiều linh dược và đan dược như vậy, cho dù là Vũ Vương thất giai đỉnh phong phục dụng cũng có khả năng bạo thể mà chết, hắn một tên Vũ Tôn lục giai không có chút việc gì, là ngu ngốc sao?

Sau khi đạt được rất nhiều linh dược, huyền lực trong người Diệp Huyền đạt đủ năng lượng và bắt đầu lột xác thành huyền nguyên.

Đầu tiên huyền hải trong đan điền Diệp Huyền không ngừng khuếch trương ra ngoài, không ngừng bành trướng, tại khuếch trương tới cực điểm lại bỗng nhiên co rút lại, từng đạo kim quang xuất hiện trong huyền hải, cả huyền hải biến thành thế giới của kim quang.

Biển kim quang xen lẫn từng đạo lôi quang.

Đồng thời huyền lực Diệp Huyền không ngừng biến hóa thành huyền nguyên, huyền lực nồng đậm lưu chuyển trong huyền hải, sau khi trải qua một chu thiên, huyền lực đã biến thành màu vàng, trong đó còn ẩn chứa lôi đình chi lực.

Khí tức trên người Diệp Huyền không ngừng tăng lên.

Tất cả huyền lực trong người Diệp Huyền đã lột xác thành huyền nguyên.


Ba!

Diệp Huyền cảm giác thân thể phá hủy một gông cùm xiềng xích, cảm giác thiên địa chập chờn, hắn cảm nhận lực lượng cường đại bao phủ khắp toàn thân.

- Rốt cục đột phá thất giai ah!

Trong nội tâm Diệp Huyền cảm khái, hắn vô cùng kích động, hắn trong mắt bắn ra hàn quang, tinh thần tập trung vào trong hồn hải.

- Ha ha ha, rốt cục bổn tôn chủ sắp đoạt xá thành công.

Vào lúc này Chiến Thương trải qua ngăn cản thời gian dài, hắn còn cách linh hồn bổn nguyên Diệp Huyền một đoạn không xa, hắn vui vẻ cười lớn.

Nhưng vào lúc này khí tức thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền biến thành đáng sợ hơn trước.

- Chạy trở về đi.

Thôn phệ vũ hồn hóa thành hình người nhắm ngay Chiến Thương và đánh một quyền, tiếng nổ lớn vang lên, khói đen quanh người Chiến Thương bắt đầu chật vật lui về phía sau.

Chiến Thương lập tức chấn động, xảy ra chuyện gì, tại sao lực lượng gia hỏa này tăng nhiều như vậy?

Lúc này vô tận dung hỏa càng nóng hơn trước, uy lực của nó tăng nhiều và đốt cháy khói đen nhanh hơn.

- Ah!

Chiến Thương thống khổ gào to một tiếng, trên mặt hắn lộ ra thần thái sợ hãi, vô tận dung hỏa tiêu hao bổn nguyên của hắn.

- Ah, đáng chết, đáng chết ah, vì cái gì sắp thành lại bại, vì cái gì uy lực thiên hỏa đột nhiên tăng mạnh?

Chiến Thương không cam lòng buông tha như vậy, hắn chỉ tới gần một chút đã thống khổ không chịu nổi, có cảm giác không thừa nhận được.

- Lão tặc thiên, bổn tôn chủ không chơi với ngươi.

Chiến Thương bi phẫn nổi giận gầm lên một tiếng, biết rõ còn muốn đoạt xá là việc không có khả năng, hắn hóa thàh hào quang thoát ra khỏi đầu Diệp Huyền.

Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng:

- Muốn đi, hỏi qua ta chưa?

Hắn mạnh mẽ thúc dục thôn phệ vũ hồn và vô tận dung hỏa, từng đạo hồn lực không ngừng hóa thành tấm lưới ngăn cản đường đi của Chiến Thương, đồng thời điên cuồng luyện hóa đối phương.

Sắc mặt Chiến Thương đại biến, tức giận nói:

- Nhân loại, muốn ta lưu lại, ngươi còn chưa đủ tư cách, ngươi chờ đó, sau khi ta khôi phục một ít thực lực sẽ đoạt xá ngươi, thân thể của ngươi nhất định phải thuộc về bổn tôn chủ.

- Hóa Ma!


Khói đen trên người Chiến Thương bị thiêu đốt, hắn hóa thành hào quang lao ra khỏi thân thể Diệp Huyền.

Diệp Huyền cố tình chặn đường nhưng bất lực, thân thể Chiến Thương đã hư hóa và Diệp Huyền chỉ trơ mắt nhìn đối phương thoát đi.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đông À, Hạ Lạnh
2. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
3. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================

XÍU...UU!!

Chiến Thương vừa lao ra khỏi thân thể Diệp Huyền liên bị lôi điện bao phủ, hắn đau đớn gào thét thảm thiết.

- Tức chết bổn tôn chủ, thân thể tốt như âậy nhưng bổn tôn chủ hết lần này tới lần khác lại không chiếm được, không tốt, ta phải nhanh chóng tìm được thân thể, bằng không bổn tôn chủ không thể kiên trì dưới lôi đình bao nhiêu thời gian.

Chiến Thương gào to, ánh mắt hắn nhìn chung quanh và nhìn lên người Tề Thừa, hắn hung ác nói:

- Tiểu tử này, mẹ kiếp, tuy kém hơn thân thể này nhiều nhưng cũng không tệ, còn mạnh hơn hai gia hỏa kia không ít.

Chiến Thương nói tự nhiên là Thiên Dịch lão nhân và Tô Tú Nhất.

Tuy tu vi hai người này cao hơn Tề Thừa nhưng trong mắt Chiến Thương còn không có tính phát triển bằng Tề Thừa.

Nói đến liền làm, Chiến Thương hóa thành khói đen nhanh chóng bay về phía Tề Thừa đang đắc ý.

Vào lúc này chung quanh Tài Quyết Chi Kiếm không có khí tức Chiến Thương cho nên lôi đình trên bầu trời mất đi mục tiêu và an tĩnh lại, mọi người lập tức nhìn thấy Diệp Huyền lơ lửng trên không trung và khói đen bay thẳng về phía Tề Thừa.

- Không tốt, đã xảy ra chuyện gì? Thiên Dịch, ngăn cản cho ta.

Tề Thừa đang hả hê liền biến sắc, lập tức cả kinh kêu một tiếng, trong tay xuất hiện một tấm phù lục và ném về phía Chiến Thương, đồng thời hắn tức giận nói với Thiên Dịch.

Thiên Dịch lão nhân biến sắc, Tề Thừa thân phận không tầm thường, hắn quyết không thể nhìn khói đen đoạt xá, khô lâu quyền trượng trong tay tấn công.


Vô số hào quang màu đen hóa thành lao tù vây khốn Chiến Thương.

Oanh!

Cùng lúc đó phù văn của Tề Thừa tỏa ra khí tức áp bách cực kỳ đáng sợ, nó hóa thành một đạo đám hào quang khủng bố trấn áp Chiến Thương.

Chiến Thương lập tức thống khổ gào lên một tiếng, tức giận nói:

- Đáng chết ah, đám người này quá đáng chết.

Đột nhiên hắn nhìn sang Thiên Dịch lão nhân thi triển hào quang màu đen, hắn lập tức hấp thu hào quang hóa thành lao tù vào bụng, thân thể suy yếu lại ngưng thực một ít, vẻ mặt hắn vô cùng hưởng thụ.

- Thoải mái ah, năng lượng này thật sự thoải mái.

Đạt được năng lượng bổ sung, Chiến Thương cười lớn và lao ra khỏi phù văn bao phủ và chui vào trong thân thể Tề Thừa.

- Thiên Dịch lão nhân, nhìn ngươi làm chuyện tốt...

Tề Thừa bi phẫn gào lên một tiếng, trên mặt hắn xuất hiện vô số chỉ đen, ánh mắt lúc này trồng rỗng.

Thiên Dịch lão nhân vô cùng khẩn trương, hắn nói với Diệp Huyền:

- Huyền Diệp tiểu tử, ngươi làm sao ngăn cản đoạt xá, nhanh tới hỗ trợ.

Tề Thừa là thiên tài tới từ Vô Lượng sơn, thân phận thập phần tôn quý, nếu hắn vẫn lạc tại nơi này, cả Huyền Cơ Tông đều lâm vào trong nguy cơ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận