Tội Yêu Lớn Nhất Cấm Kỵ FULL


Trong phòng tắm, ánh sáng rất tối, Hoắc Mật dường như đã dùng định lực và nghị lực lớn nhất từ khi hắn tòng quân đến nay, mới có thể lau chùi sạch sẽ thân thể của Hoắc Hàm Ngọc, kết quả hắn nghiêng đầu, môi của con gái đã đưa đến, chủ động hôn lên môi hắn.


Có chút bất lực, có chút ngượng ngùng, có chút thấp thỏm.


Nhưng cô biết hắn sẽ thích.


Hoắc Mật cúi xuống nhìn vào mắt cô, không nói gì, hắn nhìn thấy trong mắt cô đều là sùng kính và không muốn xa rời.


Cô không biết hôn thế nào, chỉ là hôn cha như vậy mà thôi, cô thích cha hôn cô, thế là cô cũng hôn cha, biểu đạt cô thích cha.


Hoắc Mật quỳ một gối xuống bên ngoài bồn tắm lớn, chậm rãi buông lỏng khăn mặt trong tay, để tiểu yêu tinh này dựa trên vai hắn, hắn đưa tay, bóp cái cằm nhỏ của cô, lui ra một chút, bất đắc dĩ nói:

"Đã nói, chỉ tắm rửa, không làm gì khác.

"

Vừa dứt lời, hắn đã trực tiếp hôn lên môi cô, cái lưỡi thấm ướt luồn vào trong miệng của cô, nhẹ nhàng, trùng điệp, dùng môi của hắn, ép môi của cô, lúc nhẹ nhàng, hắn có thể khiến Hoắc Hàm Ngọc cảm giác được, cô được hắn nâng trong lòng, lúc nặng nề, hắn giống như dã thú, công thành đoạt đất, chỉ muốn ăn cô vào trong bụng hắn.


"Le lưỡi ra.

"

Hoắc Mật thở gấp, dạy cô gái nhỏ hôn.



Cô theo lời duỗi đầu lưỡi nho nhỏ màu hồng phấn ra, bị cha hút vào trong miệng hắn, cô "Ừ" một tiếng, lui trở về, lưỡi của Hoắc Mật liền chui vào trong miệng của cô.


Ngươi tới ta đi, Hoắc Hàm Ngọc thử đáp lại Hoắc Mật, lúc đầu lưỡi của hắn từ trong miệng cô lui ra ngoài ẩn núp, cô lại dùng lưỡi của mình luồn vào trong miệng cha.


Dòng nước ấm áp bao vây cô, cô bất lực như vậy, suy yếu, đói bụng như vậy, nhưng lại câu đến Hoắc Mật sắp điên.


Vừa tắm rửa xong, Hoắc Mật cảm giác mình lực khống chế của mình thật đáng tự hào, nhưng một nụ hôn của Hoắc Hàm Ngọc, lại đánh nó tan nát.


Thật vất vả mới tắm xong cho cô, Hoắc Mật vỗ cái mông nhỏ của Hoắc Hàm Ngọc, ôm cô đến trên giường, nghiêm mặt nói

"Nhanh mặc quần áo, lạnh.

"

"Cha mặc cho con.

"

Hoắc Hàm Ngọc vui đùa vô lại, thân thể trần truồng ngồi trên giường, giang hai tay muốn cha ôm cô, cô gái nhỏ bị bệnh yếu ớt muốn chết.


Nhưng Hoắc Mật cũng chỉ có thể ngoan ngoãn mặc quần áo cho cô, có cảm giác quỳ xuống cũng muốn sủng cô.



Hoắc Hàm Ngọc mười lăm tuổi, phương diện tình dục vô cùng ngây thơ, nhưng cô có dục độc chiếm trời sinh, bản năng không muốn phân chia địa bàn của mình.


Chờ Hoắc Mật mặc xong áo ngủ cho cô, cô lại ôm cổ Hoắc Mật, hỏi:

"Cha, cha chỉ yêu một mình con sao?”

"Ừm, chỉ yêu một mình con.



Hoắc Mật cúi xuống nhìn Hoắc Hàm Ngọc, đẩy cô, không cho cô dựa vào hắn quá gần, trên người hắn đều là nước, cô đến gần hắn như vậy, quần áo sẽ thấm ướt.


"Không cùng mẹ như vậy, cũng không cùng những người phụ nữ khác như vậy, đúng không?"

Lần này cô bị bệnh, mới rõ ràng mình muốn có được cái gì từ chỗ Hoắc Mật.


Đúng vậy, cô muốn Hoắc Mật chỉ thích một mình cô, cô muốn cha của cô yêu cô, chỉ thích cô.


"Sau này chỉ có một mình A Ngọc.

"

Hoắc Mật đẩy cô ngã trên giường, đắp kín chăn cho cô, cười hôn lên trán cô, thấp giọng nỉ non:

"Phụ nữ của cha, sau này cũng chỉ có một mình A Ngọc.

"

Đây là hứa hẹn của Hoắc Mật đối với con gái.


Nghe thấy cha hứa hẹn, cuối cùng Hoắc Hàm Ngọc cũng vui vẻ, mềm mại quấn lấy cha, để cha cho cô ăn một bát cháo, lúc này mới lần nữa nằm xuống ngủ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận