Tôi Và Khách Trọ Nữ 23 Tuổi


Khi nghe thấy Hoàng Tử Hiên và Băng Khối đồng thời nói ra tu vi của đối phương, vẻ mặt của Hình Thiên và Lữ Dương cũng lập tức xụ xuống.

Đối phương là cao thủ nội gia Hóa Công cảnh, vậy nhưng Hoàng Tử Hiên và Băng Khối chỉ mới đến Ngự Thể cảnh.

Tu vi nội gia cách một tầng, tối nay bọn họ đã thật sự gặp phải kình địch rồi.
“Dám tới đây để trộm đồ, hai ngươi cũng to gan thật.” Hai tên mặc đồ đen cũng không cho Hoàng Tử Hiên và Băng Khối thời gian nghỉ ngơi, sau khi hừ lạnh một tiếng, cả hai lại tấn công tới.
Hoàng Tử Hiên cho Băng Khối một ánh mắt, Băng Khối hiểu ý, lập tức áp sát về phía anh.

Hai người đưa lưng vào nhau rồi liên thủ đối kháng, so với đối kháng đơn lẻ thì như vậy sẽ có nhiều phần thắng hơn một chút.
“Huynh đệ, tới đi.” Hoàng Tử Hiên giơ quả đấm với Băng Khối.
Băng Khối gật đầu, nắm quyền đụng vào anh rồi sau đó cùng nhau tấn công chống lại hai tên mặc đồ đen.
Cũng trong lúc đó, tên mặc đồ đen Giáp tấn công Hoàng Tử Hiên cũng đã tiến vào phạm vi nguy hiểm.
Hoàng Tử Hiên thu lại suy nghĩ rồi dồn nội lực trong đan điền vào giữa bàn tay, chỉ nghe anh hét lớn một tiếng ‘Thiên La Chưởng’, chưởng phong lập tức bay ra, vô số bàn tay ảo ảnh cũng phủ khắp đầy trời.
Những bàn tay ảo ảnh ấy nhào về phía tên mặc đồ đen từ bốn phương tám hướng như một cái lưới khổng lồ, chặn kín hết tất cả đường đi của tên mặc đồ đen.
Thấy Hoàng Tử Hiên sử dụng Thiên La Chưởng bá đạo như vậy, ánh mắt của tên mặc đồ đen Giáp lập tức trầm xuống, không dám xem thường nữa.

Đôi mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào từng bàn tay ảo ảnh trước mặt, hắn biết rõ rằng trong số những ảo ảnh ấy, chỉ có duy nhất một chưởng là thật.

Hắn cũng chỉ có thể phá hủy một chưởng đó thì mới giải trừ nguy hiểm được.
Trong lúc suy nghĩ, dưới chân Hoàng Tử Hiên đã thi triển Thất Tinh Bắc Đẩu bộ, anh nhanh chóng di chuyển vị trí, bóng người đứng trước tên mặc áo đen Giáp chợt lóe lên rồi lập tức biến mất.
Tên mặc đồ đen Giáp hơi kinh hãi, khi đã định thần lại, trước mắt đã đổi thành người khác, Băng Khối vốn vẫn đưa lưng về phía hắn đã quay lại tấn công hắn.


Một quả đấm vô cùng bá đạo cũng không hề kém nội lực lập tức đánh vào ngực hắn.
Tên mặc đồ đen Giáp không kịp nghĩ tại sao bóng người của Hoàng Tử Hiên lại bỗng nhiên biến mất hoặc tại sao Băng Khối lại đã đến trước mặt hắn mà chỉ lập tức xuất một chưởng đầy nội lực của mình ra.

Đối mặt với Băng Khối ở Ngự Thể cảnh tam phẩm, hắn tự tin mình có thể đối phó được.

Hắn tin chắc, một chưởng này tuyệt đối có thể đập bể quyền của anh ta.
Băng Khối chỉ chờ mỗi cơ hội này, vừa nhìn thấy hắn xuất chưởng, dưới chân anh ta lập tức thi triển Thất Tinh Bắc Đầu bộ rồi cũng biến mất ngay trước mặt tên mặc đồ đen Giáp giống như Hoàng Tử Hiên lúc nãy.
Cùng lúc đó, tên mặc đồ đen Ất đã đi vòng qua sau lưng Hoàng Tử Hiên bỗng bay lên rồi đá một cước vào sau lưng anh, một cỗ nội lực khiến tên mặc đồ đen nhào về phía trước, chỉ nghe đùng một tiếng, trong tia lửa điện ấy, hắn lại trực tiếp nhào vào dưới tay của tên mặc đồ đen Giáp.

Cuối cùng, một chưởng của tên mặc đồ đen Giáp cũng giáng xuống người hắn ta.
Phụt…
Nội lực của Hoàng Tử Hiên và nội lực của tên mặc đồ đen Giáp đồng thời giáng lên trên người của tên mặc đồ đen Ất, hai cỗ nội lực va chạm nhau rồi đánh thẳng vào kinh mạch của tên mặc đồ đen Ất khiến hắn trực tiếp phun ra một ngụm máu đen.
Tên mặc đồ đen Giáp hơi kinh hãi, vội vàng tiến lên đỡ lấy đồng đội của mình.

Hắn ta nhìn về phía Hoàng Tử Hiên và Băng Khối với ánh mắt âm trầm rồi mắng: “Hai tên tiểu nhân hèn hạ vô sỉ, thế mà lại dám dùng loại quỷ kế này để đùa bỡn chúng ta!”
Hoàng Tử Hiên toét miệng cười để lộ hai hàm răng trắng sáng: “Hai người lấy mạnh so yếu thì cũng không có quang minh lỗi lạc hơn chúng tôi đâu.”
“Mày!” Tên mặc đồ đen Giáp tức giận nói không nên lời.
“Không cần nói nhảm với bọn chúng nữa, lần này chúng ta vô trình trúng quỷ kế điệu hổ ly sơn của bọn chúng nhưng sau đây thì có lẽ bọn chúng không may mắn được vậy đâu.” Tên mặc đồ đen Ất vừa nói vừa đứng dậy, sau khi nhổ một ngụm máu đen còn dư lại trong miệng, hắn ta lạnh lùng nói: “Đứng trước sức mạnh tuyệt đối thì những mưu kế của các ngươi cũng chỉ là giãy giụa chọc cười mà thôi.

Để ta cho các ngươi xem xem cái gì mới là bị thực lực nghiền ép!”
Vừa dứt lời, tên mặc áo đen Ất lập tức tung chiếc áo choàng trên người, chỉ thấy áo choàng đen không gió mà bay.


Không khí xung quanh bỗng nhiên nổi lên một trận gió, tiếng gió gào thét thổi tới cuốn theo những chiếc lá rụng đầy trên mặt đất.

Dưới sự khống chế của tên mặc áo đen Ất, những chiếc lá ấy lập tức tạo thành một lốc xoáy.

Giống như một cơn bão đang ập tới, lốc xoáy ấy như thể cuốn bay cả nhà cửa trên mặt đất.
“Gió lốc, chém!” Theo tiếng quát to của tên mặc áo đen Ất, lốc xoáy lá kia nhanh chóng cuốn về phía của Hoàng Tử Hiên và Băng Khối.
Vù…
Lốc xoáy lá mạnh mẽ như bão, xen lẫn trong đó còn có nội lực khủng khiếp của Hóa Công cảnh nhất phẩm biến thành một đòn tấn công ập về phía họ, còn chưa đến gần, hai người Hoàng Tử Hiên đã cảm nhận được sát thương của nó lớn đến cỡ nào.
Băng Khối ngăn trước mặt Hoàng Tử Hiên theo bản năng, giả vờ như muốn tiến lên để thử phá chiêu này.
“Đã nói tám trăm lần rồi, không cần cản trước mặt tôi.” Hoàng Tử Hiên không vui lôi Băng Khối về sau lưng rồi trầm giọng nói: “Canh đúng thời cơ, giúp tôi một tay.”
Trong lúc nói chuyện, hai chân anh khẽ tách ra, hai cánh tay cũng từ từ nâng lên từ phía dưới, tay phải trên cao, tay trái hạ thấp, vẽ nên một hình Thái cực ở trước người theo kim đồng hồ.
Thấy Hoàng Tử Hiên vận Thái cực quyền, đôi mắt Băng Khối lóe lên, chỉ trong một thoáng đã hiểu ra ý của Hoàng Tử Hiên.

Vì vậy, anh ta cũng từ từ vận nội lực từ trong đan điền ra rồi dồn vào trong nắm tay.
Cùng lúc đó, khi trước mặt Hoàng Tử Hiên đã xuất hiện hình vẽ Thái cực âm dương, một trận gió kỳ lạ bỗng nhiên nổi lên.

Lá rụng cũng bị nội lực của Hoàng Tử Hiên khống chế, bay vào trong hình vẽ thái cực.
Nói thì chậm nhưng mọi chuyện xảy ra rất nhanh, bên phía Hoàng Tử Hiên vừa thi triển xong Thái cực quyền, lốc xoáy bên phía tên mặc đồ đen Ất cũng đã tiến đến gần họ.


Hoàng Tử Hiên không kịp suy nghĩ nhiều, hét lớn một tiếng: “Băng Khối, xuất!”
Ba!
Trong khoảnh khắc, Băng Khối truyền nội lực trong nắm tay của mình vào trên lưng Hoàng Tử Hiên, Hoàng Tử Hiên lập tức cảm nhận được một cỗ nội lực đang tràn vào trong đan điền của anh.

Sau đó, nó lại bắn ra khỏi đan điền của anh như một quả lựu đạn, làm phát ra một tiếng nổ.
Ầm!
Ngay khi nội lực của Băng Khối đã hòa vào nội lực của Hoàng Tử Hiên để đầy hình vẽ Thái cực quyền ra, lốc xoáy của tên mặc đồ đen Ất cũng đã dồn đến trước mặt rồi va chạm với hình vẽ Thái cực quyền đang lao tới.

Tiếng nổ phát ra như núi lửa phun trào, cực kỳ đinh tai nhức óc.
Ầm ầm ầm…
Khi nội lực của hai bên mạnh mẽ bùng nổ, lá rụng cũng bay tán loạn như mưa như lũ, không gian truyền tới âm thanh tê liệt, động tĩnh dưới chân như một trận động đất, chấn động đến nỗi không ai có thể đứng vững gót chân.
Đám hộ vệ kia còn chẳng phải là những người ngoại gia, bọn họ chỉ là những hộ vệ biết chút quyền cước nên cơ bản là không thể chịu được chấn động lớn đến vậy, từng người bị rung ngã xuống đất, miệng phun máy tươi.

Ngay cả Hình Thiên và Lữ Dương cũng đã phải chống cự cực lực mới miễn cưỡng không bị hộc máu.
Bọn họ đứng ngoài còn bị cơn bão ấy ảnh hưởng chứ đừng nói chi là những người trong cuộc đã tạo nên cơn bão nội lực này.

Chỉ thấy hai người Hoàng Tử Hiên và Băng Khối bị đánh bay hơn hai mét rồi lần lượt rơi xuống đất, sắc mặt cực kỳ tái nhợt.
Tên mặc áo đen Ất kia cũng không khá hơn là bao, trước đó hắn ta đã ăn trọn một cước của Hoàng Tử Hiên và một chưởng của tên mặc áo đen Giáp, bây giờ lại cưỡng ép vận lực nên kết quả có thể tưởng tượng được, hắn ta trực tiếp bị đánh bay ba mét, phun ra một ngụm máu thêm lần nữa.
Tên mặc áo đen Giáp lại lộ vẻ kinh hãi, Hoàng Tử Hiên đã bộc lộ sức mạnh vượt ra khỏi Ngự Thể cảnh nhị phẩm tận hai lần.

Mặc dù là do có may mắn của mưu kế và có người trợ giúp nhưng cũng không thể chối cãi rằng nội lực của anh đã vượt khỏi Ngự Thể cảnh nhị phẩm, chuyện này thật sự khiến tên mặc áo đen Giáp giật mình.
Đồng thời, tên mặc áo đen Giáp cũng nhận ra một vấn đề nghiêm trọng, muốn chém chết Hoàng Tử Hiên sẽ không dễ dàng như những gì bọn họ tưởng tượng nữa.

Thậm chí sau khi đồng đội đã bị thương, nhiệm vụ này lại càng trở nên khó khăn.
Dù vậy, tên mặc áo đen Giáp vẫn chưa chịu thua chỉ vì chuyện này, bởi vì để khiến đồng đội của hắn bị thương, Hoàng Tử Hiên và đồng đội của anh cũng đã bị thương.


Hắn vẫn cảm thấy cực kỳ tự tin nếu phải đối phó một mình với hai người chỉ cso tu vi Ngự Thể cảnh lại còn đang bị thương.
Nghĩ như vậy, tên mặc áo đen Giáp cũng không do dự nữa, hắn thậm chí còn không kiểm tra xem đồng đội của mình có bị sao không mà quyết định sẽ thừa thắng xông lên, bước nhanh về phía Hoàng Tử Hiên và Băng Khối.
Thấy tên mặc áo đen Giáp chuẩn bị thừa nước đục thả câu, Hình Thiên và Lữ Dương nhanh chóng chắn trước mặt bọn họ.
“Cút ngay, chỉ bằng hai tên tu võ ngoại gia như các ngươi mà cũng muốn đối đầu với Hóa Công cảnh nội gia như ta sao?” Trong lúc nói chuyện, tên mặc áo đen Giáp cũng đã tấn công về phía hai người.
Hình Thiên và Lữ Dương tự biết mình không phải là đối thủ của kẻ này, thế nhưng bọn họ không sợ chết, chỉ cần có thể tranh thủ cho Hoàng Tử Hiên nhiều thêm một phút, bọn họ cũng sẽ hi sinh mạng của mình.
“Băng Khối, còn chịu đựng được không?” Thấy Hình Thiên và Lữ Dương đã chuẩn bị liều mạng với tên mặc áo đen Giáp, Hoàng Tử Hiên vội vàng kéo Băng Khối hỏi.
Băng Khối gật đầu: “Được.”
“Được, năm phút, tôi chỉ cần năm phút thôi là được.” Hoàng Tử Hiên nghiêm mặt nói.
Băng Khối gật đầu rồi đứng dậy, cố gắng chống đỡ nội thương để gia nhập với Hình Thiên và Lữ Dương, cùng nhau ngăn cản tên mặc áo đen Giáp với bọn họ.
Hoàng Tử Hiên cũng không chậm trễ, anh lập tức ngồi xếp bằng, vận lên một loại công pháp huyền diệu.
Tuy hai phút không dài nhưng nói ngắn cũng không phải là ngắn.

Nhất là khi thực lực của hai bên chênh lệch nhau như vậy, mỗi một giây kiên trì cũng là một khoảng thời gian rất dài.

Hình Thiên và Lữ Dương cùng lắm cũng chỉ là người tu võ ngoại gia đạt Càn Khôn tam phẩm, dù có dùng hết toàn lực thì họ cũng không thể ngăn cản được hai ba chiêu của người tu võ nội gia đạt Hóa Công cảnh nhất phẩm.

Sau khi hai người lần lượt bại trận, chỉ còn Băng Khối vẫn tiếp tục kiên trì.
Thế nhưng Băng Khối đã bị thương nên không thể phát huy nội lực lên tới Ngự Thể Cảnh tam phẩm được.

Chuyện này khiến anh ta càng phải cố hết sức nhưng cũng lực bất tòng tâm khi đối đấu với người tu võ Hóa Công cảnh nhất phẩm.

Chỉ là hai phút ngắn ngủi nhưng anh ta lại thấy mình bị sắp bị đánh đến hộc máu rồi.
“Ta đã nói với các ngươi rồi, đứng trước kẻ mạnh thật sự, số lượng và mưu kế chỉ là những thứ không đáng nhắc tới.” Tên mặc áo đen khinh thường ba người Băng Khối rồi cất bước về phía Hoàng Tử Hiên: “Mặc dù ngươi khiến ta rất bất ngờ nhưng lần này ấy à, ngươi chết chắc.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui