“Ông cụ, đắc tội rồi.
Đợi tôi giải độc cho Thiên Hành xong thì sẽ chữa thương cho ông.” Hoàng Tử Hiên rút tay về, lập tức đi về phía Yến Thiên Hành.
Ông nội Yến có lòng muốn cản Hoàng Tử Hiên lại, nhưng bị nội thương rất nghiêm trọng, khiến ông ấy không thể nhúc nhích được chút nào.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Hoàng Tử Hiên đến gần cháu trai của mình.
Hoàng Tử Hiên dùng một tay xách Yến Thiên Hành trên mặt đất lên như xách gà con rồi ném cậu ta lên giường.
Thấy độc tính của nhện góa phụ đen đã phát tác hết rồi, đồng thời kíƈɦ ŧɦíƈɦ hàn độc phát tác sớm hơn dự kiến thì không dây dưa nữa, anh nhảy lên giường ngồi khoanh chân lại, đặt hai tay lên lưng Yến Thiên Hành, lập tức di chuyển nội lực.
Nội lực truyền từ lòng bàn tay Hoàng Tử Hiên vào bên trong kỳ kinh bát mạch của Yến Thiên Hành, Hoàng Tử Hiên có thể cảm nhận được hai loại độc có tính hàn đụng vào nhau ở bên trong huyết mạch của Yến Thiên Hành.
Hàn độc ở trong cơ thể Yến Thiên Hành lâu ngày cảm nhận được sự uy hiếp của độc nhện nên lập tức phản kháng lại.
Dù hàn độc lợi hại nhưng độc tính của nhện góa phụ đen cũng không yếu.
Hai loại độc bắt đầu đánh nhau dữ dội vì đoạt lấy quyền làm chủ.
Hoàng Tử Hiên tranh thủ lúc hai loại độc thân mình còn lo chưa xong, nội lực được đẩy ra đã xâm chiếm hàn độc trong tâm mạch của Yến Thiên Hành.
Nội lực mà anh tu luyện ra có tính chí cương chí dương, là thiên địch của hàn độc, sử dụng để ép độc ra là thích hợp nhất.
Từ khi sinh ra trong cơ thể Yến Thiên Hành đã có hàn độc, hàn độc đã sớm ăn sâu trong cơ thể cậu ta hơn mười năm.
Muốn ép hàn độc trong tâm mạch ra chắc chắn không dễ dàng, nếu không có độc tố của nhện góa phụ đen kiềm chế phần lớn hàn độc thì Hoàng Tử Hiên khó có thể làm được.
Nhưng dù như thế, muốn thành công ép hàn độc ra thì cũng cần dùng một lượng lớn nội lực của Hoàng Tử Hiên.
Lượng nội lực bị sử dụng đó khó có thể hồi phục lại trong thời gian ngắn.
Ông nội Yến nhìn thấy cảnh tượng này thì rất kinh ngạc, chuyện Hoàng Tử Hiên đang làm hiện giờ chính là chuyện ông ấy thường xuyên làm khi Yến Thiên Hành còn bé.
Khi đó ông ấy vẫn là cao thủ tu võ có nội lực thâm hậu, sau đó vì ép độc cho Yến Thiên Hành mà hao phí mất nội lực của phân nửa cuộc đời.
Cuối cùng vẫn không thể ép hàn độc ra được, từ đó về sau, mỗi khi Yến Thiên Hành bị hàn độc tra tấn đến thoi thóp, ông ấy sẽ sử dụng nội lực giúp cậu ta chịu đựng.
Phương pháp này chỉ trị phần ngọn chứ không trị được phần gốc, hơn nữa lại rất tốn nội lực.
Tốc độ hồi phục nội lực của ông nội Yến không theo kịp tốc độ tiêu hao, lâu ngày thì kinh mạch bị tổn thương, khiến ông ấy không thể tu luyện nội lực lại được nữa.
Tu vi cũng từ Ngự Thể Cảnh tam phẩm xuống còn Bài Sơn Kỳ, mấy năm nay vẫn dựa vào chút tu vi còn sót lại ấy để bảo vệ bản thân và cháu trai.
Chính vì biết rõ giá trị của nội lực nên ông nội Yến mới hoảng hốt trước hành động của Hoàng Tử Hiên.
Không có ai biết rõ muốn ép hàn độc ra thì cần bao nhiêu nội lực hơn ông, dựa vào một chưởng cuối cùng mà Hoàng Tử Hiên đã đánh mình thì có thể thấy tu vi của anh hẳn là Ngự Thể Cảnh nhất phẩm.
Ngay cả năm đó ông ấy có tu vi Ngự Thể Cảnh tam phẩm cũng không làm nên chuyện, Hoàng Tử Hiên thật sự có thể làm được à?
Ông nội Yến không dám hy vọng, rồi lại không nhịn được mà mong chờ.
Yến Thiên Hành là con nối dõi duy nhất của nhà họ Yến, nếu không thể thoát khỏi hàn độc thì cũng khó mà sống sót qua năm nay.
Bởi vậy đương nhiên là ông ấy hy vọng Hoàng Tử Hiên có thể cứu Yến Thiên Hành một mạng, cũng như giúp nhà họ Yến kéo dài nhang khói.
Trong lúc ông ấy suy tính nhiều như thế, Hoàng Tử Hiên ở bên kia đã đầu đầy mồ hôi rồi.
Tốc độ tiêu hao nội lực khi ép hàn độc đã vượt xa suy đoán của anh, chỉ một lát thôi mà nội lực của anh đã tiêu hao mất một phần ba.
Ý thức được điều này, Hoàng Tử Hiên thầm cắn răng.
Tiếp tục truyền nội lực vào, định ép hàn độc trong tâm mạch ra ngoài.
Mà một bên khác, độc tố của nhện góa phụ đen trong kỳ kinh bát mạch cũng dần thua cuộc.
Hàn độc vốn đã có thể nghỉ ngơi lại đến canh giữ, chúng nó cùng nhau chống lại nội lực của Hoàng Tử Hiên.
Trước có sói sau có hổ, càng lúc Hoàng Tử Hiên càng cảm thấy mệt mỏi.
Lúc này anh bắt đầu nhớ Tần Duệ vô cùng, nếu có Tần Duệ, người anh trai có thể khiến người chết sống lại, khiến xương trắng hóa thành máu thịt thì anh chẳng cần phải ra tay.
Chỉ trách bản thân nói như rồng leo mà làm như mèo mửa, vốn tưởng rằng dựa vào cách thức giải trừ hàn độc được anh trai dạy cho thì sẽ không khó khăn là mấy.
Không ngờ bản thân đã coi thường độc tính của hàn độc, so với hàn độc trong cơ thể Yến Thiên Hành, sợ là nội lực của bản thân không đủ để ép nó ra.
Nhưng may mắn là hôm nay, dưới sự trợ giúp của Trương Tiểu Lệ, anh đã tìm được nhện góa phụ đen, hơn nữa còn là hai con nữa.
Nếu không thì hôm nay bản thân sẽ mất cả chì lẫn chài, không cứu được Yến Thiên Hành thì thôi, bản thân cũng sẽ bị hàn độc cắn trả.
Suy nghi đến đây, Hoàng Tử Hiên không dám tiếp tục kéo dài nữa.
Nếu đã không có đường lui thì dù kết quả có như thế nào cũng phải mạo hiểm một lần.
vì thế Hoàng Tử Hiên không tiếp tục giữ nội lực lại nữa, phấn chấn truyền hết nội lực vào bên trong cơ thể Yến Thiên Hành.
Nội lực mạnh mẽ đánh thẳng vào tâm mạch, Yến Thiên Hành đau đớn rêи ɾỉ một tiếng, đau đến mức gương mặt méo mó, gần như khó có thể chịu đựng được hai loại độc và nội lực ở trong cơ thể va vào nhau.
“Thiên Hành, cháu nhất định phải cố gắng chịu đựng.” Ông nội Yến thấy thế thì vội hô lên một tiếng.
Suy nghĩ của Yến Thiên Hành đã rất rối rồi, trong đầu cậu ta ngoài sóng điện có thể dẫn truyền đau đớn ra thì chẳng thể nghĩ đến vấn đề khác được.
Nhưng khi giọng của ông nội Yến vang lên thì cậu ta vẫn nghe được loáng thoáng.
Nghe thấy ông nội bảo bản thân phải tiếp tục kiên trì, Yến Thiên Hành nghiến răng thật chặt, hai bàn tay siết lại thành nắm đấm, móng tay đã đâm vào lòng bàn tay, nhưng chút đau đớn đó hoàn toàn không thể lấn át cơn đau trong cơ thể.
Lúc này dù là Hoàng Tử Hiên hay Yến Thiên Hành, trán và sau lưng hai người đều đổ đầy mồ hôi.
Hoàng Tử Hiên dần cảm thấy nội lực của mình đang có ưu thế, hàn độc bắt đầu có dấu hiệu chạy ra ngoài tâm mạch.
Điều này khiến anh vui vẻ, lập tức truyền thêm nội lực.
Sau khi lượng nội lực này được thêm vào thì hàn độc bên trong tâm mạch chạy ra.
Hoàng Tử Hiên đã chuẩn bị từ trước, khống chế cho hàn độc không chạy vào kỳ kinh bát mạch được.
Nó chỉ có thể bị nội lực của anh đuổi chạy thẳng lên cổ họng.
Yến Thiên Hành lập tức cảm thấy trong cổ họng tuôn ra chút chất lỏng, lượng chất lỏng này khiến cậu ta cảm thấy buồn nôn, thế nên cậu ta mở miệng phun ra.
“Phụt…”
Một ngụm máu bẩn bị phun ra, không đợi cậu ta hít thở, trong cổ họng lại xuất hiện thêm chất dịch buồn nôn.
“Phụt…”
Lại thêm một ngụm máu dơ bị phun ra, trong nháy mắt nệm giường trước mặt Yến Thiên Hành đã bị bẩn.
Liên tục phun ra hai ngụm máu, chẳng những không cảm thấy yếu đi mà Yến Thiên Hành còn cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, bên trong cơ thể cũng không khó chịu như khi nãy nữa.
Cũng giống cậu ta, Hoàng Tử Hiên liên tục ép ra hai phần hàn độc, tuy đã tiêu tốn hơn phân nửa nội lực nhưng rõ ràng là thoải mái hơn rất nhiều.
Hàn độc trong tâm mạch đã bị ép ra, thứ còn sót lại kia cũng rất dễ đối phó.
Chỉ có điều cũng vì đã tiêu hao rất nhiều nội lực nên khi vận chuyển nội lực lại lần nữa thì đã không bằng lúc nãy.
Nhưng đâm lao thì phải theo lao, Hoàng Tử Hiên cũng không thể không cắn răng tiếp tục kiên trì.
Độc tính của nhện góa phụ đen mà hàn độc vừa mới dọn sạch ở trong kỳ kinh bát mạch chưa kịp hồi thần thì đã bị một dòng nội lực mạnh mẽ truy đuổi.
Chúng nó liều mình chống lại, nhưng lại không phải là đối thủ của dòng nội lực này.
Chỉ có thể bị bắt hội tụ lại, rồi lại bị cưỡng ép rời khỏi cơ thể của Yến Thiên Hành.
“Phụt…”
Ngụm máu đen cuối cùng bị nội lực của Hoàng Tử Hiên ép ra, Yến Thiên Hành ngã xuống, trong phút chốc đã hôn mê.
Tuy Hoàng Tử Hiên không ngã xuống nhưng cũng không đỡ chút nào.
Lượng nội lực còn lại chẳng có bao nhiêu, cả người suy yếu, sắc mặt tái nhợt, anh như muốn ngã xuống.
“Chàng trai trẻ, cậu, cậu có sao không?” Ông nội Yến nhận ra Hoàng Tử Hiên đang rất mệt mỏi, ông ấy vội hỏi.
Hoàng Tử Hiên lắc đầu, ngay cả sức để nói chuyện anh cũng không có.
Anh lập tức lên tinh thần, bắt đầu tu luyện tâm pháp điều tức của dòng họ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...