Tác giả: Lâm Trình Trình
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 9
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--GIỚI THIỆU:
- Lần đầu tiên tôi gặp Alan là vào cuối tháng 11 năm 2017, năm ấy tôi 20 tuổi, học đại học năm 3 ở một thành phố vùng duyên hải Đông Bắc.
Lúc mới gặp anh cả người tôi nhếch nhác chật vật. Khi đó tôi vừa ngồi 12 tiếng bay đến thành phố Hồ Chí Minh, áo sơ mi mặc trên người nhăn nhúm, sắc mặt cũng xấu đến dọa người.
Alan đứng bên ngoài cổng quốc tế của sân bay Tân Sơn Nhất, trong tay cầm tấm bảng bìa cứng màu vàng, trên bảng viết mấy chữ Hán xiêu vẹo —— là tên và bính âm tiếng Trung của tôi.
Tôi kéo hành lý đi tới trước mặt anh, dùng mu bàn tay phải lau mồ hôi trên trán, cố gắng che dấu vẻ mệt mỏi nặn ra một nụ cười với anh: “Chào anh, tôi là Thẩm Đông Dương. Rất xin lỗi vì giờ trông tôi thê thảm quá.”
SSTRUYEN mời các bạn xem tiếp...
Tác giả : Lâm Trình Trình
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 9
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--GIỚI THIỆU:
- Lần đầu tiên tôi gặp Alan là vào cuối tháng 11 năm 2017, năm ấy tôi 20 tuổi, học đại học năm 3 ở một thành phố vùng duyên hải Đông Bắc.
Lúc mới gặp anh cả người tôi nhếch nhác chật vật. Khi đó tôi vừa ngồi 12 tiếng... máy bay đến thành phố Hồ Chí Minh, áo sơ mi mặc trên người nhăn nhúm, sắc mặt cũng xấu đến dọa người.
Alan đứng bên ngoài cổng quốc tế của sân bay Tân Sơn Nhất, trong tay cầm tấm bảng bìa cứng màu vàng, trên bảng viết mấy chữ Hán xiêu vẹo —— là tên và bính âm tiếng Trung của tôi.
Tôi kéo hành lý đi tới trước mặt anh, dùng mu bàn tay phải lau mồ hôi trên trán, cố gắng che dấu vẻ mệt mỏi nặn ra một nụ cười với anh: “Chào anh, tôi là Thẩm Đông Dương. Rất xin lỗi vì giờ trông tôi thê thảm quá.”
SSTRUYEN mời các bạn xem tiếp...