Tất cả nội gián được cài vào xung quanh Thái tử đều đã bị đuổi ra ngoài.
Ancia đã tống cổ một số lượng lớn các gia nhân và cận thần cao cấp.
Công tước xứ Cassil và người anh cùng cha khác mẹ Frank rất tức giận, nhưng Richard lại mỉm cười trong lòng.Không chỉ tên gián điệp mà họ đã cài vào bị đuổi mà tất cả các nội gián của cha anh ta cũng đều biến mất.
Kết quả đẹp mĩ mãn.
Người hầu gái đã giúp đỡ Blake là một quân bài tốt, nhưng anh ta vẫn còn lại một lá bài tốt hơn.
Đó là ‘Ancia’ – người đã trở thành Thái tử phi.Ancia thích Richard.
Thỉnh thoảng anh ta vẫn thấy cô liếc nhìn anh.
Ancia là một cô bé luôn khao khát tình yêu thương của gia đình, vì vậy việc dỗ dành cô bé là quá dễ dàng.
Khi Ancia nghe tin mình sẽ kết hôn với Thái tử, cô đã cố gắng tự tử vì tuyệt vọng.
Thật đáng tiếc, cô vẫn phải sống nốt phần đời còn lại như dưới địa ngục với vị Thái tử quái dị kia.Quyến rũ một cô gái nhỏ đang trong nỗi cô đơn và tuyệt vọng không phải là một bài toán khó.
Nếu anh ta có thể biến Thái tử trở thành con rối của mình, sẽ hiệu quả hơn việc gài mười tên gián điệp vào đó.
Richard cười nhẹ và đi đến cung điện của Thái tử.“Ancia, em thật tốt, vì vậy em hiểu trái tim của ta, phải không? Em thích ta."Có điều gì dễ dàng hơn việc chiếm lấy trái tim của một cô gái khát khao tình cảm cơ chứ ?Richard mang vẻ mặt buồn bã những trong lòng lại đang cười nhạo Ancia.
Nhưng đây là lần đầu tiên dự đoán của anh sai.
Thay vào đó, ánh mắt của Ancia nhìn về phía Richard đầy vẻ bực bội.Richard đã bị sốc.Cô ấy luôn xinh đẹp như vậy sao?Trên thực tế thì đúng là cô ấy vẫn luôn luôn rất xinh đẹp.
Vẻ đẹp tươi tắn rạng rỡ của Diana khi còn nhỏ đã khá nổi tiếng trong giới thượng lưu thế nhưng những nét đẹp của Ancia lại nổi bật hơn cô ấy rất nhiều.
Chính vì thế mà cô ấy xuất hiện với sự xinh đẹp hơn hẳn Diana.Tuy nhiên, vì tính cách nhút nhát và khao khát được yêu thương vẫn lộ rõ trên khuôn mặt nên nó khiến cô luôn hiện ra vẻ đau khổ, giống như một viên ngọc mất đi ánh sáng vậy.Nhưng bây giờ cô ấy trông như một người hoàn toàn khác.
Với vẻ ngoài xinh đẹp và phẩm cách uy nghiêm, cô không chỉ là một cô bé mười tuổi mà còn là một ‘Thái tử phi’ hoàn hảo.Richard nghĩ rằng cô ấy chỉ là một trong số rất nhiều người phụ nữ thích anh ta.
Anh cho rằng cô là một cô gái ngốc nghếch và khi cô thành Thái tử phi thì giá trị lợi dụng sẽ tăng lên một chút."Ancia, em vẫn còn tức giận à?"Richard bất chợt trở nên mất kiên nhẫn và nắm lấy tay Ancia, nhưng ngay sau đó, ai đó đã nắm lấy tay anh ta.
Đó là Blake - Thái tử."Sao ngươi dám chạm vào ta khi ngươi chỉ là một con quái vật chứ?"Richard không tin những lời đồn đại rằng người thừa kế lời nguyền sẽ lây nhiễm lời nguyền của họ cho người khác, nhưng anh ta cũng không có ý định gần gũi một con quái vật bị nguyền rủa không có giá trị gì.
Richard tức giận định đánh vào tay Blake, nhưng ngay lúc đó, một lực lượng mạnh mẽ trào ra từ cơ thể Blake.
Mana bật ra khỏi tay anh, như thể nó đã sẵn sàng để đâm xuyên cơ thể Richard."Cút đi."Ngay khi Blake buông tay, Richard vội vã rời khỏi cung điện.
Sau khi trở về biệt thự, anh ta nhìn tay mình.Đã một giờ trôi qua kể từ khi anh ta rời cung điện, thế nhưng tay vẫn chưa ngừng run rẩy.
Chuyện gì đã xảy ra thế này ? Làm thế nào mà một con quái vật bị nguyền rủa lại có thể sử dụng một lực lượng mạnh mẽ như thế chứ?Hoàng đế đã làm gì? Mặc dù Hoàng đế giả vờ phớt lờ Thái tử, nhưng anh ta biết rằng Hoàng đế đang cố gắng hết sức xóa bỏ lời nguyền của con trai mình.Ông có thể đã tìm ra cách.
Richard lắc đầu.
Không thể nào…Hoàng đế Tenstheon đến Thung lũng Hỗn Mang để phong ấn cánh cổng bóng tối.
Ngay cả khi ông ta muốn gỡ bỏ lời nguyền của con trai mình, ông ta cũng chẳng có thời gian cho việc đó.Ông ấy không có thời gian để làm điều đó ngay cả khi mà ông ấy muốn.
Nhìn lại bàn tay của mình, Richard nhớ lại những gì đã xảy ra trong cung điện.
Những văn tự bị nguyền rủa trên tay của Thái tử vẫn còn nguyên.
Có lẽ không phải anh ta đã sử dụng một sức mạnh nào đó, mà chỉ đơn giản là năng lượng nảy sinh từ lời nguyền.“Richard, cô ấy không còn là một tiểu thư nữa.
Cô ấy đã là Thái tử phi.
"Blake giận dữ nhìn Richard với nét uy nghi khi nói ra ý định của mình.
Thái tử đã thay đổi.
Một cái gì đó cơ bản đã thay đổi, cùng với việc sử dụng sức mạnh của anh ta.
Có phải vì Ancia không? Sự xuất hiện của Ancia có ảnh hưởng đến con quái vật đó hay không?Vào lúc đó, đôi mắt đỏ rực của Richard lóe lên ham muốn chiếm hữu sâu sắc.Thật thú vị…Richard nghĩ hắn chính là một người không có quá nhiều ham muốn.
Anh ta chưa bao giờ hứng thú với bất cứ thứ gì ngoại trừ việc muốn trở thành Hoàng đế kể từ khi còn nhỏ.
Nhưng hôm nay….‘Ancia.
Ta muốn cô ấy.'***Ngày hôm sau, Richard gửi cho tôi một món quà kèm theo một lá thư nói rằng anh ấy rất xin lỗi."Anh ta bị sao vậy chứ?"Trông tôi có đáng để lợi dụng không? Có phải anh ta đang muốn quyến rũ tôi, khiến tôi trở thành nội gián của Thái tử không?Tôi phải từ chối một cách kiên quyết hơn, vì vậy tôi đã gửi lại quà và thư của anh ấy ta.Melissa nói rằng việc từ chối bức thư cũng không lịch sự lắm, nhưng có vẻ như tên khốn kiêu ngạo đó sẽ chỉ từ bỏ khi tôi cũng gửi lại thư đáp lời.Tuy nhiên, một món quà khác đã đến vào ngày hôm sau, và ngày hôm sau nữa cũng thế.
Tôi vẫn tiếp tục từ chối.
Thay vì dừng việc tặng quà thì anh ta lại bắt đầu tăng kích thước quà tặng."Công chúa, Richard đã gửi cho Người một món quà khác,"“Không cần phải lúc nào cũng báo lại với ta.
Chỉ cần từ chối họ một cách trực tiếp là được rồi ”.Anh ta muốn chinh phục tôi bằng những món quà mỗi ngày."Thần đã cố gắng, nhưng thần nghe nói rằng đó là một thứ châu báu rất có giá trị.""Châu báu? Rất có giá trị?""Đúng vậy.
Đó là một chiếc nhẫn được tạo nên từ hơi thở của nàng tiên cá.
"Anh ta điên rồi.
Tôi vô thức phun ra lời chửi rủa.‘Hơi thở của nàng tiên cá’ là một viên đá mana với sức mạnh của biển cả, một viên quý trông giống như ngọc trai.Trong câu chuyện gốc, Richard đã tặng Diana ‘Hơi thở của nàng tiên cá’- một bảo vật quý hiếm, nhưng tại sao thay vào đó, anh ta lại đưa thứ này cho tôi chứ?Chắc đầu óc anh ta đang rối tung chỉ vì anh ta muốn gài một gián điệp vào trong cung điện của Thái tử.Thành thật mà nói, tôi tự hỏi ‘Hơi thở của nàng tiên cá’ trông như thế nào.
Đó là một viên ngọc có vẻ đẹp được người người ca tụng trong tiểu thuyết.“Ta không cần nó.
Nói với anh ta rằng đừng gửi bất cứ thứ gì nữa vì ta sẽ không nhận bất kỳ thứ gì trong số đó.
""Vâng, thưa công chúa."Hans ra ngoài với một nụ cười thật tươi.
Anh ấy nói với tôi rằng quà đã đến, nhưng trông anh ấy có vẻ vô cùng vui sướng khi đi từ chối.***Hans cảm thấy tâm trạng rất tốt.Những ngày hạnh phúc kể từ khi Ancia đến.Ánh sáng ấm áp bắt đầu tràn vào cung điện của Thái tử.
Mặc dù đôi phút cảm thấy lo lắng vì Richard tỏ ra quan tâm đến Công chúa, nhưng cô đã thẳng thừng từ chối tất cả các món quà và thư từ của Richard.Thay vì nhận những bảo vật quý hiếm đó, Ancia lại tỏ ra rất khó chịu.
Cô ấy đã trải qua những ngày tháng yên bình, đọc ngấu nghiến những cuốn sách khác nhau và chế biến những món ăn ngon kì lạ.Vào ban đêm, cô ấy ngủ thiếp đi khi đôi tay nắm chặt lấy tay Thái tử.
Cô ấy cũng sẽ giúp Thái tử tắm rửa và không để ý đến sự tán tỉnh trắng trợn của Hoàng tử Richard.Hans, Melissa và Edon đã nhìn thấy điều đó và thề một lần nữa sẽ trung thành với cô."Nhưng tôi không nghĩ cô ấy sẽ từ chối" Hơi thở của nàng tiên cá "."Tôi không thể tin rằng cô ấy thậm chí còn không thèm nhìn vào món châu báu.
Ngay cả khi mọi người tìm kiếm nó trên toàn thế giới thì cũng chỉ tìm thấy cần ba mươi chiếc mà thôi.Hans chuẩn bị đồ uống giải khát cho Thái tử với trái tim đang vô cùng xúc động.Anh nở một nụ cười ngay khi nhìn thấy cậu bé."Điện hạ, sao Người lại tới nhà bếp?"Thái tử hiếm khi ra khỏi phòng ngủ của mình.
Hoàng đế không quan tâm đến Blake và các cận thần coi thường cậu vì cậu là một con quái vật.Nhưng Blake không bao giờ tức giận.
Cậu cũng không oán hận số phận đáng nguyền rủa của mình.
Cậu chỉ ở trong phòng ngủ một mình với đôi mắt trống rỗng, giống như một người không thể cảm nhận được nỗi buồn, sự tức giận, cô đơn hay thậm chí là đau đớn.Cậu ấy trải qua mỗi ngày một cách vô cảm, như thể cậu ấy sẽ không hề quan tâm ngay cả khi cậu ấy chết dưới lời nguyền.Dù đã che giấu, nhưng tâm trí cậu dường như đã chết lặng.
Thế nhưng bây giờ, Thái tử đã thay đổi.
Tiếng cười, những giọt nước mắt, sự ngạc nhiên, bối rối… cậu ấy bắt đầu bộc lộ cảm xúc của mình.
Đôi mắt của cậu đã từng mờ đi và bị bao phủ bởi sự tuyệt vọng, không giống như một cậu bé tám tuổi bình thường."Hans.""Vâng, thưa Điện hạ."Sau khi kết hôn với Ancia, Blake bắt đầu gọi các cận thần bằng tên của họ.
Trước đó, cậu bé đã từng ra lệnh nhưng lại không gọi tên họ hay có sự liên hệ với bất kỳ ai.Blake đã tách mình ra khỏi những người xung quanh như thể cậu sẽ biến mất bất cứ lúc nào.
Nhưng bây giờ, nó đã khác."Khi nào thì Ancia đến?"Blake do dự và mở miệng.
Hans nở một nụ cười ấm áp trên môi.“Ngài ấy đến tiệm rèn.
Thần nghĩ ngài ấy sẽ sớm quay lại thôi.
"Ancia đến tiệm rèn, nói rằng cô ấy muốn làm một cái ‘vạc’.Đó là chuyến đi chơi đầu tiên của cô ấy kể từ khi lấy chồng." Đã được hai giờ rồi, …"“Cô ấy đã ở bên ngoài khá lâu rồi.
Ta nghĩ rằng cô ấy đã dừng chân ở một nơi khác trong niềm vui sướng.
""Có rất nhiều kẻ nguy hiểm trên quảng trường ..".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...