Tôi Trở Thành Thím Của Bạn Trai Cũ


Mấy ngày sau đó, Lạc Dao Dao ở LT vô cùng yên bình, Dương Nhi cũng không kiếm chuyện đùn đẩy trách nhiệm cho cô nữa! Còn lâu lâu bắt chuyện với cô, buổi trưa sẽ tiện tay mua cho cô thức uống.

Cứ thế hòa đồng cùng mọi người xung quanh.
Hôm nay trời rất đẹp, nhưng chuyện xui xẻo lại tìm đến Lạc Dao Dao.

Bạch Tự Nhiên hình như không nghe lời cảnh cáo hôm trước của Lăng Triệt hay sao! Hôm nay lại tự tiện đến chỗ làm việc của Lạc Dao Dao.
Dương Nhi vừa thấy người đi từ xa, giả vờ như không nhìn thầy, cầm theo tài liệu đi đến bàn của cô trao đổi.

Lạc Dao Dao thấy vậy cũng vui vẻ nói chuyện.
_ Lạc Dao Dao.
Vừa nghe nhắc đến tên mình, cô quay người lại, nhìn thấy người phụ nữ hôm trước vào văn phòng anh làm loạn.

Lạc Dao Dao đứng lên định hỏi chuyện, nhưng lại bị Dương Nhi ngăn lại.

Cô ta quay người nhìn Bạch Tự Nhiên, hỏi:
_ Bạch tiểu thư, bây giờ là giờ làm việc, cô tìm nhân viên của LT làm gì?
_ Tôi muốn nói chuyện với thực tập sinh, chỉ dạy một chút thôi mà!
_ Đây là Tập đoàn LT, chứ không phải Bạch thị.

Cô đâu có quyền dạy bảo người dưới trướng của Lăng tổng?
Bạch Tự Nhiên không cảm thấy tức giận mà còn tiến sát hơn.


Nhìn hai người trước mặt với ánh mắt sắc bén, cứ như muốn ăn tươi nuốt sống luôn vào bụng.
Thấy tình hình không ổn, cô vội đứng lên, nhìn Bạch Tự Nhiên hỏi:
_ Bạch tiểu thư tìm tôi có chuyện gì sao?
_ Chúng ta ra ngoài nói chuyện.
_ Thành thật xin lỗi.

Gần cuối tháng rồi, nên tôi phải hoàn thành xong bản thiết kế.

Nếu không chưa đến ngày hết thực tập, tôi sẽ bị sa thải đấy!
Bạch Tự Nhiên quan sát cô một lúc, chẳng biết cô ta lấy đâu ra can đảm mà nói ngay trước mặt tất cả mọi người, rằng:
_ Lăng Triệt, ngay từ đầu đã là của tôi.

Cô không có tư cách giành anh ấy với tôi.

Càng không có tư cách làm con dâu của Lăng gia.

Tốt nhất là giữ khoảng cách, hoặc là tránh càng xa càng tốt.
_ Bạch tiểu thư, tôi chưa từng nói mình là của cô, cũng chưa từng nói sẽ lấy cô làm vợ.
Lăng Triệt chẳng biết xuất hiện từ bao giờ, hùng hổ đi vào.

Đến đứng cạnh Lạc Dao Dao, anh kéo nhẹ một cái đã khiến cô nằm trọn trong lòng.

Tất cả đều ngạc nhiên trước hành động của anh.

Bạch Tự Nhiên thì mở to mắt nhìn cả hai ôm nhau mà chẳng thể làm gì!
Lăng Triệt đưa tay vuốt nhẹ đường sóng mũi của cô, mỉm cười một cái rồi nhìn Bạch Tự Nhiên, nói:
_ Bạch tiểu thư, Dao Dao không có tư cách làm con dâu nhà họ Lăng, thì cô càng không có tư cách bước chân vào nhà lớn.

Đừng nghĩ những chuyện mình làm, người khác sẽ không biết.

Sau này không được đến tìm bảo bối nhà tôi nữa! Nếu không, Bạch gia là lịch sử bị chôn vùi.
_ Lăng...!Lăng Triệt, anh vì con hồ ly tinh này mà uy hiếp em? Anh vì một người mới xuất hiện mà nhẫn tâm với em như vậy sao?
Lăng Triệt nhìn Dương Nhi, như hiểu ý liền đi đến tát mạnh vào mặt cô ta một cái.

Tiếng vang khắp căn phòng, mọi người có mặt đều giật mình khiếp sợ.


Chẳng ai dám có ý định đụng vào Lạc Dao Dao.
Bạch Tự Nhiên như hóa đá, lần đầu tiên cô ta bị mất mặt đến như vậy! Lại còn bị một nhân viên đánh mới đau chứ! Đưa ánh mắt căm phẫn nhìn Lạc Dao Dao, hận không thể ngay lập tức giết chết cô.

Cô ta quay người bỏ đi, nước mắt rơi lã chã.

Mọi người nhìn theo mà cảm thấy đáng thương, đã biết sẽ có kết quả thế này mà còn đâm đầu vào kiếm chuyện.

Thật là...
Ra khỏi Tập đoàn, cô ta còn quay người lại nhìn, nhẹ giọng nói nhỏ:
_ Lạc Dao Dao, mày đợi đó cho tao.

Tao không tin, mày có thể hết lần này đến lần khác thoát nạn được!
Xoa xoa mặt mình, cảm giác đau rát lẫn mất mặt đều dồn vào đây! Sau đó lên xe rời đi mất.
...
Thấy người đã đi, nhưng vì cái tát vừa rồi mà Lạc Dao Dao vẫn chưa thể hoàn hồn được! Nó đến quá nhanh, quá bất ngờ đi! Khiến cô như vừa tham quan cả vùng Châu á, mà chưa thể về.
Lăng Triệt nhéo nhẹ vào eo cô, kéo cô về với thực tại.

Anh ghé sát vào tai cô, hơi thở ấm nóng phả vào khiến tai cô đỏ lên.
_ Dao Dao, tôi vừa cứu em một mạng đấy!
_ Nhưng...!nhưng tôi đâu có bảo chú đến.
_ Hửm? Mặc kệ em có bảo hay không? Tôi cũng đã đến rồi! Em nợ tôi một ân tình, hợp đồng hôn nhân vẫn còn hiệu lực.

Chờ em.
Lăng Triệt nói xong liền rời đi.

Lạc Dao Dao nhìn theo mà lòng rối bời, chẳng biết cô có cái gì khiến anh phải hao tâm giành lấy như vậy! Cô quay sang, vừa hay bắt gặp ánh mắt của Dương Nhi.


Tiện miệng hỏi luôn:
_ Chị Nhi, chị nhìn em có đẹp hay không? Có phải rất bình thường không?
_ Hả? Dao Dao, em thật sự không nhìn ra vẻ đẹp của bản thân mình sao?
Lạc Dao Dao nhẹ nhàng gật đầu, rõ ràng cô nhìn chính mình trong gương, rất bình thường mà! Người đẹp hơn cô còn đầy ra đó! Tại sao nhất định phải là cô chứ?
_ Dao Dao, em có thể ăn đứt những cô người mẫu diễn viên, trước kia luôn vây quanh Lăng tổng đấy! Em mà thay đổi bản thân, đàn ông không lác mắt mới lạ đấy!
_ Chị cứ đùa.

Mau về làm việc đi! Thật mệt mỏi mới đồng ý lời anh ta.
_ Đồng ý cái gì?
Lạc Dao Dao lắc đầu, bắt tay vào bản thiết kế.

Dương Nhi nhún vai khó hiểu, không hỏi thêm nữa, cô ấy đi về bàn làm việc.
Lăng Triệt bất ngờ xuất hiện ở đây cũng do Dương Nhi ấn vào nút dưới bàn làm việc của cô.

Vừa rồi cấp bách, lại sờ trúng vào nút lạ dưới bàn, tiện tay ấn vào ngay.

Thế mà chưa đến hai phút, Lăng Triệt đã xuất hiện.

Đúng là ưu ái riêng cho Lạc Dao Dao mà!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui