Tiết Thanh cũng quan tâm mình.
Phát hiện này nảy lên trong đầu Kỳ Dục Dương, khiến hắn vui sướng đến nỗi không kìm nén được cảm xúc, hắn mở cửa xe rồi nhanh chóng đi xuống, chẳng bao lâu sau đã đứng trước mặt Tiết Thanh.
Nhưng khi thực sự đối mặt với Tiết Thanh, Kỳ Dục Dương lại nhận thấy biểu cảm của Tiết Thanh khôi phục như thường ngày, tựa như tất cả những điều hắn trông thấy đều là ảo giác. Bởi vậy, những lời sắp nói ra lại bị Kỳ Dục Dương nén lại, hắn im lặng nhìn Tiết Thanh, yết hầu như ứ đọng không nói nổi một chữ.
Lát sau, hắn dần dần nở nụ cười rồi nói: “Tôi tới đón cậu về nhà.”
Trì Chiếu không tự lái xe, vậy nên cùng về với Kỳ Dục Dương.
Nhìn sườn mặt Kỳ Dục Dương, Trì Chiếu nhíu mày.
Cậu cứ có cảm giác bệnh tình của Kỳ Dục Dương đang ngày càng nặng thêm, lúc mới tới thế giới này, trạng thái của Kỳ Dục Dương không giống hiện tại, lúc ấy hắn cũng hay bám dính cậu nhưng tuyệt đối không hèn mọn như bây giờ, lúc đó hắn đặt địa vị của hai người ngang nhau, thậm chí, hắn còn cao hơn một bậc, không hề giống lúc này, hoàn toàn xem nhẹ bản thân như cát bụi.
Tình trạng này không đúng, đây cũng là nguyên nhân khiến Trì Chiếu lo lắng, trong cốt truyện không đề cập đến việc bệnh tình Kỳ Dục Dương sẽ chuyển biến xấu, nếu đây cũng là một hệ quả của hiệu ứng cánh bướm, cậu phải nghĩ cách loại bỏ.
Bệnh tâm lý có lớn có nhỏ, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, nếu chuyển biến đến mức xấu nhất, sinh ra hậu quả không đoán trước được thì có muốn khắc phục cũng không kịp rồi.
Hệ thống hỏi Trì Chiếu có hậu quả gì không đoán trước được, Trì Chiếu nghĩ ngợi, kết luận có hai loại
Một, Kỳ Dục Dương phát điên, giết cậu.
……
Hai, Kỳ Dục Dương vẫn phát điên, nhưng tự giết bản thân.
……
Tối nằm trên giường, Trì Chiếu thảo luận với hệ thống về chuyện nên làm gì tiếp theo.
“Ở thế giới thứ nhất mi dùng cách đẩy nhanh tiến độ của mạch truyện, bây giờ ta tự ra tay đẩy nhanh tiến độ được không?”
【 Có ý gì? Cậu định làm thế nào?】
“Dù sao Trình Nhiên cũng xuất hiện rồi, hay là để Trình Nhiên trị liệu cho Kỳ Dục Dương trước, bệnh tình của Kỳ Dục Dương được khống chế, thân phận của ta cũng bị lật tẩy, cả nhà đều vui.”
【 Ở giữa còn tình tiết khác, đừng quên, cậu phải ở bên Kỳ Dục Dương, sau đó tình cảm chín muồi, Trình Nhiên chữa khỏi bệnh cho Kỳ Dục Dương, rồi kế đến Kỳ Dục Dương mới bốc cậu vào nhà tù. 】
Trì Chiếu vò đầu, “Trước khác nay khác, còn nữa, mi đã nói rồi còn gì, ở thế giới này không làm mà cũng có ăn, bỏ qua hai tình tiết chắc cũng không sao đâu.”
Vừa nghe cái giọng điệu này xong, hệ thống bắt đầu quạu.
【 Thế giới trước cậu cũng nói mà có làm được đâu! Thế giới dễ nhất mà vào tay cậu lại thành chẳng ra gì! Kết quả thế nào, nhìn kết quả thử xem? Ô ô ô, phần thưởng của tôi, bị ngâm nước nóng cả rồi! 】
Trì Chiếu: “Mi đừng có mà đổ hết lên đầu ta, lần nào cũng do nam chính động tay động chân cả……”
Hệ thống thấy cũng khá đúng lý hợp tình.
【 Không trách cậu thì trách ai? Tôi không ở trong đầu nam chính! 】
Trì Chiếu: “……”
Đạo lý quá tam ba bận Trì Chiếu cũng hiểu, tục ngữ nói cấm có sai, một tiếng trống tăng lòng dũng cảm, hai tiếng trống tinh thần suy sụp, ba tiếng trống lòng dũng cảm cạn kiệt, nếu thất bại tiếp, Trì Chiếu thật sự sẽ lâm vào tuyệt vọng.
Tâm trạng không tốt nên giọng điệu cũng kém, “Mi muốn thế nào nữa, nam chính cứ khăng khăng thích ta, ta cũng không thể bịt miệng người ta, hay móc tim người ta ra, bảo người ta đừng có rung động. Không hoàn thành nhiệm vụ chẳng lẽ ta không sốt ruột? Mi chỉ mất mỗi phần thưởng, nhưng ta thất bại thì mất tất cả!”
【 Nên cậu không thể cứ thế mãi được! Giống hôm nay, cậu loạn lên làm gì, nam chính đau đầu nhiều năm rồi, đau thêm một buổi sáng cũng không chết được, nam chính ở thế giới này phải trải qua đắng cay ngọt bùi mới nên cơ đồ được. Nhớ không lầm thì thế giới của cậu cũng có chuyện này, ví dụ nổi tiếng nhất, Jesus, cuộc đời ông ấy ban đầu là khổ cực, cuối cùng xuất chúng bao nhiêu, trở thành chúa cứu thế! Cậu để nam chính chịu khổ thêm một chút, có khi hắn cũng thành chúa cứu thế được! 】
……Nghìn năm văn vở.
Trì Chiếu: “Ta chỉ không hiểu tại sao mỗi nam chính đều khổ đến thế, càng so sánh càng thấy thảm, mi nói thật đi, thật ra mi không phải hệ thống sắm vai tra thụ mà là hệ thống hóng hớt cuộc đời bi thảm của nam chính phải không?”
Hệ thống nổi giận.
【 Cậu có thể không tôn trọng sự logic của tôi, nhưng tên thì không thể không tôn trọng! 】
Trì Chiếu: “……”
Cũng không biết Trì Chiếu chọc phải chỗ nào của hệ thống, hệ thống vốn tốt tính cũng đột nhiên nổi cáu, âm thanh tràn ngập phẫn nộ, trong cơn phẫn nộ còn chứa mấy phần tủi thân.
【 Sứ mệnh của tôi là hướng dẫn ký chủ sắm vai nhân vật cho đúng nhất để cuối cùng đạt được giá trị thành công tương đương, đây là mục tiêu cao cả thần thánh mà vĩ đại! Tôi không cho phép cậu sỉ nhục nó! Đừng nghĩ rằng mình là ký chủ thì chửi tôi sao cũng được, hệ thống chúng tôi cũng biết giận! Không giận thì thôi, đã giận rồi thì đừng có trách! ——】
Trì Chiếu đau đầu nghe hệ thống buông lời hung ác, cậu đợi nó nói xong rồi đi dỗ, nhưng bỗng dưng âm thanh hệ thống im bặt, động tác xoa huyệt thái dương chợt khựng lại, cậu gọi một tiếng, “Hệ thống?”
“Mi còn đó không?”
Hệ thống vẫn còn ở đó, nhưng cơn sợ hãi khiến nó chết máy ba giây.
【 ôi, ôi giời ơi——】
Trì Chiếu khẩn trương ngồi dậy, “Làm sao, xảy ra chuyện gì?”
【 sao lại thế được, đây không phải sự thật, không được, tôi phải xem lại lần nữa——】
Tim Trì Chiếu đập bình bịch, “Thế cuối cùng là làm sao?!”
【 omg, là thật kìa. Tôi tôi tôi tôi tôi——】
“Đm nhà mi làm sao đấy?! Nói nhanh lên, không nói thì ta đi xem phim ma!”
…… Trì Chiếu sốt ruột đến mức chửi tục.
Giọng hệ thống xen lẫn sự mừng vui
【 Tôi nhận được giá trị thành công hai thế giới trước phát bổ sung!!!! 】
Trì Chiếu cũng hoảng, “Cái gì?! Đâu đâu, mau cho ta xem với!”
Hệ thống rất nhanh, nó lôi một giao diện trong đầu Trì Chiếu ra, trên giao diện đó hiện tên Trì Chiếu, số tuổi, ở dưới chỉ có một mục hiện giá trị thành công đã tích lũy, dưới nữa là hai hàng số, hàng một là 6, hàng hai là 2, dưới cùng là tổng cộng, hiện lên số 8 chói lọi đậm nét.
Mỗi giá trị thành công là giá trị lần lượt của hai thế giới trước, Trì Chiếu cũng lại học hệ thống nói lắp "Đây đây đây đây, sao lại…… Ta thất bại mà?”
【 Để tôi đi hỏi chủ hệ thống, tín hiệu của thế giới bên trong không tốt, liên lạc tương đối khó, cậu đừng chờ tôi, ngủ trước đi. 】
Nói xong hệ thống biến mất hút, Trì Chiếu đờ mặt ngồi ở trên giường.
“……”
Đùa gì thế, nghe xong tin này còn ngủ nghê gì nữa?!
Hệ thống đi hơn hai tiếng, lúc nó quay lại đã là hơn nửa đêm, Trì Chiếu chợp mắt trên giường, nôn nóng cuống cuồng gần chết, mãi mới nghe tiếng hệ thống lần thứ hai vang lên, Trì Chiếu gấp gáp hỏi: “Thế nào, chuyện thế nào rồi, họ nhầm à?”
Đây là điều Trì Chiếu quan tâm nhất, vậy nên cậu không mừng vội, sợ mừng hụt rồi bị thu lại giá trị thành công.
【 không nhầm không nhầm, chủ hệ thống bảo đây là giá trị thành công cậu tự kiếm được, nhưng lúc đó phát sinh chuyện ngoài ý muốn nên trả chậm một chút. 】
Trì Chiếu trợn mắt há hốc mồm, âm thanh đầy hưng phấn, không biết chính xác nó đang làm gì, Trì Chiếu chỉ loáng thoáng nhận ra hệ thống đang ăn mừng theo kiểu riêng của số liệu trong đầu cậu.
【 Tuy kết cục cuối cùng của cậu là thất bại, nhưng trước đó đã hoàn thành mấy tình tiết truyện, từng đó tình tiết cộng với mức độ khổ sở của nam chính, tính tổng lại thì thế giới đầu được 6, thế giới thứ hai được 2 điểm. Thế giới thứ hai thấp như vậy là vì cốt truyện lệch ngay từ đầu, nam chính cũng quá thuận buồm xuôi gió, không khó chịu bao nhiêu nên giá trị thành công rất thấp. 】
【 Nhưng thế giới thứ nhất lại khác, chủ hệ thống nói cậu đã ngược nam chính chết đi sống lại, lúc đó nỗi khổ và áp lực trong lòng nam chính còn vượt cả cốt truyện gốc! Đây là tình huống chưa từng có bao giờ! Bởi vậy nên cậu tuy thất bại nhưng bên tôi cũng muốn thưởng cậu chút giá trị thành công! 】
Trì Chiếu nghe không hiểu lắm, cậu ngắt lời hệ thống đang nói liến thoắng “Từ từ, sao giá trị thành công lại liên quan đến độ khổ sở của nam chính, chẳng lẽ nam chính càng thảm hại thì giá trị thành công của ta càng cao?”
【 Đại khái thế, nhưng cũng không hẳn thế. Phải để anh ta khổ sở đến mức nhận ra được đạo lý, hơn nữa sự đau khổ này phải là đau khổ trên tinh thần và tâm lý chứ không phải đau trên cơ thể. Trước kia chưa từng thấy trường hợp này, bên tổng bộ cũng cân nhắc rất lâu mới quyết định cho phép cậu thay đổi cách tính điểm. Tuy cậu không đi sát cốt truyện nhưng ở kết thúc nào nam chính cũng có đột phá về nội tâm, nên cậu cũng coi như đã thành công, chỉ lệch khỏi hướng đi ban đầu thôi. 】
Rắc rối thế.
Trì Chiếu nhíu nhíu mày, “Nói cách khác……”
Giọng hệ thống lại hăng máu.
【 nói cách khác! Nhiệm vụ thất bại cũng không sao, cậu chỉ cần ngược chết nam chính là được! Khiến anh ta đau lòng khổ sở, khiến anh ta muốn mà không được, ngược ngược ngược! gogo!! 】
Trì Chiếu: “……”
Trì Chiếu vẫn thấy vi diệu kiểu gì, cậu nhìn giao diện giá trị thành công trong đầu, cứ đà này cậu cũng có thể từ từ tích góp đến một trăm, mỗi tội thời gian cần bỏ ra rất dài, không biết có thể hoàn thành trước khi thân xác bị hoại tử hay không.
Nghĩ thật lâu, mãi sau Trì Chiếu mới nói: “Ta biết rồi.”
【 Gì? 】
“Quả nhiên hệ thống bọn mi có thù sâu hận đậm với nam chính.”
Hệ thống: “……”
Mọi thứ thay đổi quá nhanh tựa như gió lốc, Trì Chiếu lăn long lóc bò dậy lập phương án tác chiến lần hai cùng hệ thống, “Nếu đã vậy, ta cũng không nương tay nữa.”
“Kế hoạch cũ không thay đổi, nhưng do cốt truyện đã bị tác động đẩy nhanh tiến độ, tình tiết ở bên nhau khúc giữa đã bị lược bớt, để bổ sung tình tiết này, chúng ta chỉ có thể bù kiểu khác.”
Nói xong Trì Chiếu cười đầy mưu mô, cười đến độ tim hệ thống lạnh buốt.
【 Cậu muốn làm thế nào? 】
Trì Chiếu lời ít ý nhiều, “Rất đơn giản, bỏ rơi cậu ta.”
Hệ thống tỏ vẻ hoài nghi.
【 Cậu để anh ta tự lực cánh sinh chịu cơn đau đầu mỗi buổi sáng còn không nỡ, bỏ rơi anh ta, khiến anh ta buồn bực, nhẫn tâm không? 】
“Có cái gì mà không nỡ” Trì Chiếu thản nhiên trả lời, “Vốn dĩ ta không thích cậu ta, cũng không yêu đương với cậu ta được. Yêu đương xong, tương lai cậu ta nhớ lại có khi còn kinh tởm nôn đầy đất. Đau dài không bằng đau ngắn, trước không nói là vì ta không thể quá căng với cậu ta, bây giờ cốt truyện đẩy nhanh tiến độ, căng hay không cũng chả sao.”
Trì Chiếu mềm lòng, nhưng chỉ mềm lòng khi vô duyên vô cớ làm tổn thương người khác, bây giờ không phải vô duyên vô cớ nữa rồi, không quy định nào nói rằng một người thích một người thì sẽ được đáp trả tương ứng, được đối xử tốt.
Làm thế nào là việc của mình, không ai ép được.
Làm việc tốt là đúng, nhưng không làm cũng không sai. Trì Chiếu không phải đức cha đức mẹ, thấy người khác đổ máu rơi lệ là nhất quyết phải đi chịu thay.
Hơn nữa, biết rõ đối phương thích mình mà không đáp lại cũng không cự tuyệt, treo tấm lòng người khác rồi nướng trên bếp than hồng, đó mới là hành vi của kẻ đê tiện.
Nghĩ vậy, Trì Chiếu kiên định, “Ngày mai ta nói rõ với cậu ta, khuyên cậu ta gặp bác sĩ luôn.”
【 Cậu bảo người ta khám thì người ta xem ngay chắc? Bây giờ Trình Nhiên muốn nói chuyện với cậu, nhưng với Kỳ Dục Dương còn chẳng buồn chào một câu. 】
“Sợ gì, có ta ở đây,” Trì Chiếu mười phần tin tưởng vỗ vỗ ngực, “Có ta ra tay, bảo đảm cốt truyện trở về như cũ.”
Tác giả có lời muốn nói:
Hệ thống: 【 Mắt đong đầy lệ nóng nắm chặt tay 】Tui biết tui vẫn cứu vớt được chút gì đó mà!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...