-Anh phóng chậm thôi, tôi thấy lạnh đó.
Hắn chỉ cười một cái mà khiến cho lượng đường huyết trong tôi tăng cao đến nỗi có thể thu hút cả bầy kiến. +_+
-Bắt tôi ăn mặc thế này đi đâu hả?
-Cô muốn đi đâu?
-Tôi thấy đói.
- +_+
-Tôi đói anh hỏi thì tôi nói thế. >_<
-Khi cô nổi cáu hay bối rối rất hấp dẫn.
ACKK!!!
Anh uống lộn thuốc mới thấy một người như tôi khi nổi cáu hẫp dẫn. Khi bối rối thì chắc trông tôi rất đáng yêu. ^-^
-Đi ăn vậy.
Oh yeah!
Nhà hàng TQ, đúng là gia đình hắn có quan hệ với TQ rồi, ngay cả thói quen cũng gắn với TQ. Tôi đang dây dưa với đại thiếu gia của dòng họ mafia.
Phục vụ ở đây đều là người TQ à, thấy ghê. Lại còn mặc áo truyền thống nữa.
Hắn nói tiếng Trung một cách trôi chảy, càng chắc chắn về gia thế nhà hắn.
Nói một hồi với cô phục vụ xinh đẹp, cả hai cứ vừa nói vừa nhìn tôi và cười, ý gì?
Họ nói gì thì họ hiểu. Tò mò.
Lát sau, cô phục vụ đi, tôi mới hỏi hắn.
-Hai người nói cái gì mà cứ nhìn tôi thế hả? Đừng tưởng biết tiếng Trung mà muốn nói xấu gì tôi thì nói nhé.
-Nói xấu gì? Cô ấy hỏi sao ban ngày mà cô cũng làm việc.
-Làm việc gì?
Hắn lại cười. Hình như tôi đã hiểu ý hắn.
>”< Grừhhhhhh…
-Thế anh nói sao hả?
-Tôi nói là cô yêu tôi quá nên không thể đợi đến giờ hành chính.
- >”<
-Rất hấp dẫn! ^_^
-Đồ dê non kia, sao dê non mà anh dê thế hả? Dám sỉ nhục tôi trước mặt người khác hả?
-Cô càng thế tôi càng thấy cô rất hấp dẫn đấy, hay là cô đang cố tình như thế hả?
-Đúng thế, tôi đang hấp dẫn anh đấy.
Tôi quyết định không nên nổi cáu nữa, chỉ khiến cho chỉ số DE của hắn tăng lên mà thôi.
Đồ ăn được mang lên, cô phục vụ khi nãy cứ nhìn tôi cười. Trời ơi, cô không nghĩ xấu gì về tôi đấy chứ? Tôi không như tên khốn kia nói đâu. T_______T
Hai người họ lại nói tiếng Trung với nhau, nhưng lần này rất nhanh và cô phục vụ đó khom người rồi bước ra khỏi phòng.
Tôi khá là đói, vì phải tranh cãi và chiến đấu với hắn suốt một buổi sáng nay rồi.
Món TQ kể ra cũng rất ngon, mặc dù tôi chưa khi nào được ăn những món đó.
Đang ăn thấy mắc tè quá à.
-Tôi phải đi vệ sinh, WC ở đâu vậy nhỉ?
-Cuối hành lang này.
-OK, thế anh cứ ăn đi nhé.
-Không ăn thế chẳng lẽ đợi cô?
Thế không lẽ anh ăn mà không đợi tôi, cái gọi là gallant của con trai của anh đi đâu hết vậy?
Tôi vô WC, lúc đi tất cả cứ nhìn tôi không ngừng. Tất cả là tại cái váy kinh tởm của hắn ta.
Vừa vô WC đã thấy cô phục vụ khi nãy của bàn chúng tôi, à mà chúng tôi gì chứ, bàn tôi và hắn.
-Quý khách thật may mắn. ^_^
-Vâng. ^_^
Mà ớ, cô ấy nói tiếng Việt, lại còn may mắn gì?
-Thiếu gia Hoàng Nam đã kêu tôi nói tiếng Trung để quý khách tò mò về cuộc nói chuyện giữa tôi và thiếu gia.
-Để làm gì? Mà cô với hắn ta đã nói gì thế?
-Tôi hỏi quý khách có phải bạn gái mới của thiếu gia.
-Thế hắn ta nói sao?
-Có lẽ tôi không nên nói ra.
-Cứ nói ra đi.
-Thiếu gia nói…quý khách…cũng giống như bộ đồ quý khách đang mặc vậy.
Không còn một từ nào có thể diễn tả ðýợc tâm trạng tôi lúc này.
Giống bộ đồ mà tôi đang mặc, không phải có ư nói tôi là gái (…) sao?
Anh ta là loại ǵ chứ? Đồ đáng ghét, thì ra tôi cũng vẫn chỉ là con tốt cho trò chơi của anh.
Tốt thôi, vậy thì chơi, tôi sẽ lừa lại anh.
Hey, love me and I will tease you.
-Sao lâu thế hả?
-Thì cũng phải trang điểm lại chứ.
- O_o ???
-Anh không thích bạn gái mình xinh đẹp à?
-Tôi không nghĩ là trong WC cũng có thuốc để cô uống lộn đâu.
-Có chứ.
Tôi cười nửa miệng, nụ cười mà luôn là tâm điểm của sự bí hiểm.
Tôi tiếp tục ăn tiếp một cách ngon lành, phải ăn mà lấy sức chiến đấu tiếp với hắn và tease hắn chứ. Không thể vì chuyện vừa nãy mà đánh rắn động rừng được. Ít nhất là bây giờ tôi đã biết hắn không hề thích tôi, vì thế phải đề cao cảnh giác, không để bị hắn quyến rũ. Coi như kế hoạch tôi và hắn yêu nhau sống hạnh phúc với tiền bạc lúc trước đã phá sản, giờ thì tập trung vào chuyện môn lừa đảo tình yêu.
-À quên, cho tôi số phone đi.
-Làm chi?
-Bạn trai mà không có số phone của bạn gái, coi được không?
Hắn móc ra phone của mình, wa, Iphone à? Bắt mắt thế.
-Đọc đi.
-Không có.
-Gì? O_O ???
-Không có.
-Cô bao nhiêu tuổi rồi mà không có phone.
-Xin lỗi, tôi là trẻ mồ côi, tiền học còn không có lấy đâu ra tiền mua phone và nuôi dưỡng nó.
-OK, ăn xong đi mua phone cho cô.
Tôi cười vẻ cảm kích.
Sau đây là thời kì đào mỏ. ^o^
……………
-Lấy cho tôi loại mới nhất hiện nay, giá cả không thành vấn đề.
-Vâng thưa quý khách.
Nhân viên mang ra một chiếc Iphone đợi mới nhất hiện nay, ha, nó sẽ là của ta.
-Thế nào?
-Thế nào là thế nào?
-Cưng có thích cái này không?
Cưng??? Được lắm anh dám hạ nhục tôi tại nơi công cộng hả?
-Rất đẹp ạ. ^_^
Cái anh nhân viên kia từ nãy nhìn tôi hoài, chắc vì chiếc váy này đây, lại là bộ váy, sự hạ nhục tăng gấp đôi. >”<
Hắn lấy ví ra và rút ra một chiếc thẻ đưa cho anh nhân viên.
Đã đến lúc đào mỏ và hạ nhục hắn luôn đây. Chỉnh giọng cái đã.
-Nam Nam à, cho em một cái thẻ Bạch Kim đi, em còn phải nuôi dế của mình mà.
Anh nhân viên suýt chết sặc, còn hắn thì…lửa trào đến tận màng mắt.
Kế hoạch đã thành công một nửa.
-Cưng à, còn gọi thế lát nữa ra ngoài cô biết tay.
Hắn nghiến răng nói nhỏ với tôi, không quên giữ trên môi một nụ cười ấm áp. Anh thích cười lắm mà. Hahaha!!!
-Nam Nam à, cho em đi, anh nhiều lắm mà, Nam Nam…
Có cảm giác như lúc này hắn không còn gì nhục hơn nổi nữa, vì bây giờ tất cả những người mua hàng quanh đó đều nhìn hai đứa tôi, mà thực ra là nhìn hắn nhiều hơn, và cười một cách…^o^
-Nam…
-OK, OK, đừng gọi anh như thế nữa.
-Nam Nam, nghe đáng yêu mà, đúng không anh?
Tôi quay sang phía anh nhân viên hỏi. Anh ta nhìn tôi và hắn cười cười gật đầu.
Nhìn bản mặt tên Nam Nam lúc này thật là thú vị.
Kế hoạch đã thành công.
Tôi cầm lấy cái thẻ Bạch Kim và lấy hết lòng tự trọng vứt tạm ở đâu đó để hôn lên má hắn. Hắn quay sang nhìn tôi như không dám tin.
Nhìn gì, chỉ là hôn vào má thôi mà, ý nghĩa của nụ hôn lên má là…tôi chỉ coi anh là em trai thôi. ^0^
Ra ngoài xe, hắn mới bới bèo ra bọ, à mà không tôi đâu thể là bọ được, hắn bới lông tìm vết, mà không tôi cũng không thể là vết được, lông gì thì lông chứ vẫn sẽ có rận, tóm lại là hắn xử tội tôi.
-Sao cô dám làm thế với tôi tại nơi công cộng hả?
-Câu đó tôi phải hỏi anh trước mới đúng.
-Đưa thẻ cho tôi.
-Gì?
-Đưa thẻ cho tôi, bộ cô điếc hả?
-Bộ anh điên hả? Sao cho rồi đòi lấy lại? Hèn thế hả?
-Đấy là tôi cho cưng của tôi, đâu có cho cô, muốn lấy nó thì ngoan ngoãn làm cưng của tôi đi.
-OK. Dù nào thì tôi cũng chủ động hôn anh rồi đấy.
-Đó là hôn hả? Cô có hôn vì yêu tôi không?
-Thế anh thì yêu tôi chắc.
-Không, tôi chỉ thích cô thôi.
Thích tôi à? Đồ lừa đảo, có ngu thì tin anh.
-Giờ về nhà tôi.
-Về làm gì?
-Ngủ.
- O_O ???
-Bộ cô không ngủ trưa bao giờ hả?
Tôi mới là người hỏi câu đó.
……………
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...