-Vớ vẩn, tôi thích mặc thế thì có sao? Áo sơ mi và váy ngắn, anh không thấy là nó rất hợp với tôi à?
Tôi lấy lại sự bình tĩnh và tính chất mặt dày thường ngày.
-Thế “tôi sẽ chứng minh” có nghĩa là gì? Không phải là muốn tôi làm thịt sao?
-Bậy bạ, tôi muốn chứng minh bằng lời nói chứ không phải hành động.
-Thế cô đã nói được gì?
-Thì anh có cho nói đâu, tôi đang muốn nói thì lại định tát tôi, tát cái nỗi gì mà lại bịt miệng người ta lại.
-Thấy cô hẫp dẫn quá.
Tôi biết mà. ^-^
-Cô rất biết chọn đồ, mặc như thế không chỉ đẹp mà còn rất thuận lợi. ^_^
Hắn xuống giường và nói một câu thật kinh khủng, cùng với một nụ cười hàng độc, không chỉ độc nhất vô nhị mà còn cực độc hại.
Bây giờ thì tôi đã không còn trong trắng nữa rồi, thật tồi tệ, tôi đã tự mình cho đi và sẽ không bao giờ lấy lại được, lẽ ra tôi không nên nóng ruột và vội vàng như thế, nếu tôi không muốn thế hắn cũng sẽ bị tôi làm cho lung lay, thế mà tôi lại lỡ đánh mất mình, giờ thì tôi và hắn đã bị gắn với nhau, dù có muốn kết thúc cũng không được phép.
Trời ơi, tôi và hắn mới chỉ có năm thứ hai, ba mẹ cả hai lại đều mới mất, thế mà chúng tôi đã hành động thiếu suy nghĩ như thế.
Giờ thấy thật hối hận.
-Sao còn nằm đấy hả? Không dậy mà thay đồ đi, nằm đó kích thích lắm đấy.
Grừhhhhhhh... >”<
-Anh cứ thay đồ trước đi, lát nữa tôi thay sau.
-Còn mắc cỡ, cứ làm như tối qua tôi đui không bằng.
Kích thích, những lời nói quá kích thích. Kích thích cái gì? Kích thích máu bò tót trong tôi. >”<
Cười cái con khỉ, đồ đáng ghét.
Đợi hắn vô phòng tắm tôi mới ngồi dậy cuốn mền quanh mình và xuống giường.
ACKK!!! Nhìn cái mỡ hỗn độn trên sàn kìa. +_+
Không lẽ tôi lại mặc lại bộ đồ hôm qua. Thật là điên, nếu biết trước thế này tôi đã mang theo đồ dự phòng để thay. Một suy nghĩ thật chu đáo và…điên rồ.
Cạch!
Giật mình.
Hắn ló đầu ra từ phòng tắm nhìn tôi.
Tên này…
-Trong tủ có đồ cho cô đấy.
-Sao có?
-Chuẩn bị phòng khi có ngày này.
+_+ *_* =_= #_#
-Tôi nghĩ thể nào rồi cô cũng đến đây để chứng minh nên chuẩn bị đồ cho cô trước.
-Sao anh biết?
-Vì cô yêu tôi.
Tên khốn, anh ta nghĩ mình là ai chứ, lại còn đoán trước được tôi sẽ đến thế mà còn bày đặt giở trò đuổi tôi về, chắc muốn tôi chủ động chứ gì? Đồ tồi tệ, đồ tồi.
Tôi đứng như một con điên giữa phòng với chiếc mền trên người.
Thì ra hắn lừa tôi, biến tôi thành một con nhỏ xấu xa dám cả gan làm chuyện người lớn, tôi còn trẻ, tôi vẫn còn là con nít, hắn dám lừa tôi. Con người trong sáng thuần khiết là thế như tôi mà lại thành ra thế này, đồ mất dạy. Huhuhu…
Tôi và hắn ra khỏi phòng, thật là xấu hổ thay.
-Tự mình muốn thế giờ lại thấy xấu hổ như vậy là sao nhỉ?
Còn nói được hả tên lừa đảo họ Trương kia?
Tôi không nói gì chỉ thấy mây đen kéo đến đầy ruột.
Chợt tôi phát hiện ra tôi và hắn như thể đang bị ai đó theo đuôi. Chắc chắn mà, giác quan thứ sáu của con gái nhạy lắm.
Tôi liền lén quay ra sau coi có ai không thì…một cô gái trẻ xinh đẹp đang đi theo sau chúng tôi. Hắn mới tuyển vệ sĩ mới sao, là con gái ấy à, lại rất xinh đẹp. Thấy khó chịu trong lòng. Đang ghen chăng, điên mới ghen. Thật vớ vẩn. Xìiiiiiii!
-Kẻ bám đuôi thật dai như đỉa.
Hắn có vẻ hơi khó chịu.
Kẻ bám đuôi? Là sao?
Ah, không lẽ lại là…cô công tố viên đã liền một lúc sau một đêm làm gia đình hắn tan nát, cô nàng kinh khủng khiếp đó.
-Lúc nào cũng bám theo anh à?
-Muốn tôi vô nhà đá đây mà, đợi kiếp sau nhé, giờ tôi còn gì nữa đâu mà bằng chứng phạm tội.
Lúc nào cũng bám theo hắn, không bao giờ rời mắt khỏi hả?
-Cô ấy đóng cọc luôn ở đây hả?
-Phòng cạnh đối diện phòng tôi.
Phòng cạnh đối diện sao? Vậy thì cũng tiện lợi nhỉ? Mọi nhất cử nhất động của hắn đều được quan sát kĩ càng.
Mà sao? Phòng cạnh đối diện??? Không phải là…cái hôm tôi hôn hắn ngay trước cửa cô công tố viên đó cũng…nhìn thấy? Và việc tôi không dưng đâu sáng nay lại ra khỏi phòng cùng với hắn…cũng…. Ôi không, tôi sẽ bị nghĩ là cô gái tuỳ tiện và xấu xa mất, thực sự tôi không có như thế, xin đừng nghĩ xấu về tôi.
Tôi quay lại đúng lúc cô ấy cũng đang nhìn tôi. Tôi giật mình còn cô ấy thì...☻
Thật khủng khiếp, không thể như thế được. TT_________TT
……………
-Thế nào rùi, ổn cả chứ. À mà…ổn thật rồi.
-Sao?
-Tối qua mày mặc gì tao chẳng biết, hôm nay lại còn đi học cùng hắn…☻
Lại là cái điệu cười man rợ ấy, một người cười như thế là đủ lắm rồi.
-Sau vụ đó thì đảm bảo thách hắn dám đá mày nữa.
-Tao bị hắn đá hồi nào?
-Vâng, không bị hắn đá, là mày chán hắn rồi. Chán rồi sao còn đêm hôm đến chỗ hắn chi?
Mày có tin tao đánh ày bay đầu không hả? Đồ bạn bè quá đáng.
-Mày ghét mấy việc sống chung nhưng cuối cùng vì mấy cái thẻ lại lùa tao đến nhà hắn, mày lại ghét đặc cái mối quan hệ xa đà không đúng tuổi thế mà cuối cùng cũng lại ép tao đi hiến thân trao tặng. Thực ra mày có mục đích gì, có phải mày với hắn lại thông đồng giăng bẫy tao? Hắn ày cái gì? Chủ ý của hắn đúng không?
-Không phải thế.
-Thế là gì?
-Mày thật điên rồ, giờ mọi chuyện cũng đã qua, nhắc lại chi? Chủ ý của ai thì cũng làm mọi việc trở nên tốt đẹp hơn.
Con nhỏ này thật đáng nghi.
……………
Công viên giải trí, tôi và hắn đều thích nơi này, ở đây vừa vui vẻ vừa thoải mái, tôi và hắn khi ở đây sẽ không còn là đại thiếu gia hay thiên kim tiểu thư gì nữa sất, ở đây mọi thứ đều bình đẳng, ở đây tôi và hắn là một cặp tình nhân. Chúng tôi yêu nhau. ^_^
Một điểm đặc biệt của chúng tôi là tuy yêu nhau nhưng cách xưng hô thì chẳng khác nào những người bình thường, tôi – cô, tôi – anh. Có sao, thấy vẫn dễ nghe là được, chứ bình thường xưng hô như thế thành thói quen rồi, tự nhiên chuyển sang xưng hô anh – em thấy thật chẳng ra sao.
-Cô muốn thay đổi cách xưng hô ko?
-Anh?
-Bình thường nghe người khác gọi anh nhiều quá rồi, không muốn cô cũng giống như những người đó.
-Tôi cũng không thích gọi anh là anh, khó chịu lắm.
-Đừng có khó chịu vì một ngày nào đó chúng ta cũng sẽ phải gọi nhau như thế thôi, chứ không lẽ lấy nhau sinh con vẫn cứ xưng hô như trước thì không có hay.
Lại còn lấy nhau sinh con, suy nghĩ xa xôi quá nhỉ?
Ơ nhưng mà…có thể kế hoạch sẽ bị rút ngắn lại rất nhanh…
Suy nghĩ vớ vẩn, cho qua.
-Nhìn ai giống như bạn cô.
-Đâu?
Tôi quay lại phía hắn đang chỉ tay. Bạn tôi à? Chỉ có Bảo Chi là hắn biết thôi. Con nhỏ này đến đây chi? Đi chơi một mình ấy à?
O_O O_o O_o O_o O_o O_O ???
Không tin nổi, nó không đi một mình, đi với một người con trai, nhưng lại không phải một tên con trai bình thường mà là…
-Nhìn người đi cùng giống trợ lí của cô nhỉ?
Giống cái gì? Là anh ta, là cái anh chàng hiền như cục đất đó, tôi cứ nghĩ chỉ khi làm việc anh ta mới thành đất nung ai dè gặp cô gái mình thích anh ta cũng biến hoá khôn lường, thật shock, bạn tôi và anh trợ lí, anh trợ lí và bạn tôi.
Thật không thể tin được.
Hai người đó mới gặp nhau một lần ở buổi họp báo, và một vài lần nhỏ giúp tôi tại công ty, sao hai người đó có thế tiến nhanh đến như thế. Bảo Chi mà tôi biết ngoài chuyện học hành ra thì không bao giờ bỏ học chiều để đi chơi hay làm việc gì đó. Mới đây thôi thì tôi còn biết cùng với việc học hành của nó là chuyện của tôi. Nhưng giờ tôi lại khai quật được thêm một việc với nó là quan trọng nữa đó là…date with my personal assistant.
Nó đã giấu nhẹm tôi chuyện nó có bạn trai. Tôi cảm thấy mình bị phản bội. T___T
-Hai người đó là một đôi sao? Nhanh hơn chúng ta cơ đấy.
Nhanh hơn? Chỉ nhanh hơn thôi sao? Là cực kì nhanh. Thế mà mấy ngày trước tôi còn nghĩ nó sẽ ế cơ đấy.
Thật là một con nhỏ đáng ghét, bạn bè gì loại ấy hả?
Hai người này…được lắm, giờ thì đến việc của hai người, tôi sẽ xử đẹp với hai người, my close friend and my personal assistant.
……………
Tôi, anh trợ lí và nhỏ Bảo Chi. Chúng tôi có thể đang ở đâu khi tôi phát hiện ra họ đang giấu tôi một bí mật. Hôm ở công viên giải trí họ có vẻ rất tình cảm và vui vẻ.
Chúng tôi đang ở công ty. ^-^
Tôi đã nói là sẽ xử đẹp họ mà, không nên đánh rắn động cỏ, cứ phải bình tĩnh mà xử tội.
-À, anh Trung, anh có bạn gái chưa?
Tôi làm ra vẻ vô tình nghĩ ra việc đó. Rất tài năng. ^_^
Vẻ mặt anh chàng có vẻ đã thay đổi.
-À…tôi…tôi…chưa có…Tổng giám đốc hỏi có chuyện gì sao?
-Đừng căng thẳng quá như thế, tôi chỉ là muốn giới thiệu anh với một người, người bạn này của tôi đang muốn có một người bạn trai nhưng chưa có tìm được, tôi thấy anh cũng rất hợp với cô ấy nên có ý…anh không thấy khó xử hay phiền gì chứ?
-À…tôi…không cần đâu ạ…tôi muốn tự mình…
-Có gì đâu cứ thử gặp coi sao? Biết đâu được lại hợp ý cô ấy mà cũng hợp ý anh luôn, anh sẽ đi?
-Tôi…
-Tự tin nên chút coi.
Thực sự hiền lành quá đáng. Thế mà lại cưa đổ con bạn thân của mình.
-Tôi…sẽ đi thử coi sao.
-OK, mấy nữa tôi hẹn với cô ấy và báo với anh địa điểm gặp mặt nhé.
Kế hoạch đã được một phần ba.
Trên đường về nhà.
-Tính cho anh Trung đi coi mắt hả?
-Cũng gần giống thế.
-Liệu anh ấy có thích không?
-Chắc là thích rồi, con bạn này của tao rất được, nó có thể khiến anh chàng hiền như đất đó đổ rụi.
-Bạn nào của mày mà tao không biết?
-Bồ cũ của hắn.
-Cái gì? Bồ cũ của hắn ta thì có con nhỏ nào lên hồn, toàn một lũ…nhìn đã ghét.
-Thì thế mới nói sẽ làm anh trợ lí kia đổ cái rầm. Mà anh ta đi coi mắt chứ có phải bạn trai mày đâu sao sốt sắng thế làm gì?
Vẻ mặt nó trở lại bình thường.
Khả năng diễn xuất tốt, cả tôi và nó.
Kế hoạch đã được hai phần ba.
................
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...