Tôi Thấy Ánh Dương Trong Đêm Tối

Gần đây nhóm nam minh tinh đang nổi tức ngực bình bịch, bởi đâu ra nhảy bổ một Xa Thần(1) trở thành niềm ước ao của hàng tỉ cô gái, cướp sạch ánh hào quang thần tượng của bọn họ.

(1) Xa Thần: Nam thần giới đua xe

Mới đầu chỉ là một tấm ảnh chụp trêи mạng, một người đàn ông điển trai bất kham mặc jacket da tựa mình lên một con xế việt dã, phía sau gió cát phần phật đầy trời. Toàn thân sặc mùi sắt đá cứng cỏi, gương mặt dính vài vết máu, song ánh mắt vẫn kiên định, phảng phất hết thảy tuyệt cảnh không sao ngăn bước người đàn ông này.

Đây là ảnh bìa của một cuốn tạp chí nước ngoài được một người hâm mộ đua xe phát tán lên mạng, ngoài ý muốn bị chia sẻ điên cuồng, ai nấy cũng sing lòng tò mò về anh chàng này, mấy cô em tuổi teen trong nước thế mới biết mấy năm nay họ đã bỏ lỡ điều chi.

Nam thần đường đua mới hăm tám đã dẫn dắt đội đua riêng đoạt giải Grand Slam, đây tuyệt đối là nhân vật huyền thoại trong giới tốc độ. Năng lực chuyên môn miễn bàn, mẽ ngoài còn bô giai nhỏ dãi, tính tình lạnh lùng, mặt liệt kiệm lời biểu cảm cool ngầu, tích tắc đốn hạ hàng loạt idol non xanh miệng còn hôi sữa.

Dò la đào sâu mới biết ảnh đã từng làm trong Đội đặc cảnh tới ghế Trung đội trưởng, chấp hành nhiều nhiệm vụ vào sinh ra tử, đắp thêm mấy phần thần bí hoang dã.

Nhất thời trong nước nhấc lên cơn sốt mê đua xe, mọi người càng tìm hiểu sâu thêm về cuộc đời anh lại càng mê anh đắm đuối, nâng anh thành anh chồng quốc dân mới của chị em cô bác.

Có điều, điểm duy nhất làm mất lòng cánh chị em là vị Xa Thần có tin đồn bị bao nuôi.

Theo tin vỉa hè, hồi xưa Thần nghèo túng bị một bà chủ tịch để mắt, để tiếp tục sự nghiệp tốc độ, anh đành uất ức chịu thiệt, trao thân gửi phận cho bà cô già kia.

Bà cô đó mở hẳn đội đua cho anh, hơn nữa còn hỗ trợ theo suốt quá trình, duy trì nghiệp đua, giúp anh trèo lên đỉnh cao sự nghiệp.

Cơ số các em fan cuồng muốn vạch mặt mụ chủ tịch này trêи mạng, chạy tới đoàn xe vây kín dò la chân tướng, đòi đội ra mặt bác bỏ tin đồn.

Không thể nhịn được nữa, Xa Thần thay đổi tác phong ít lời bình thường, đứng ra lên tiếng.

“Đoàn xe do bà xã tôi mở, không có gì phải phản bác.”

Lời nam thần nói ra tan nát cõi lòng fangirl, ai nấy không khỏi xót xa thương thân dùm anh, nghĩ tới bo đì đẹp đẽ ấy phải bị một mụ sếp vừa già vừa xấu xơ múi là thấy phát sầu không thôi.

【 đau lòng chồng em 】

【 hức hức hức, em cũng muốn bao chồng 】

Song chưa tiếc thương xong, Xa Thần lại ló đầu vả mặt cả đám.

“Tôi yêu vợ mình siêu siêu nhiều, mọi người đừng kêu chồng bậy bạ, trùng hôn(2) là phạm pháp.”

(2) 重婚: kết hôn với một người khác trong khi mình đang có vợ hoặc có chồng); sự vi phạm chế độ hôn nhân một vợ một chồng

Dè đâu hành vi giãy đẫy trách hờn fans của Xa Thần chẳng những không mang tới hiệu quả, trái lại còn làm cánh chị em chớt mê chớt mệt, nam thần ngay thẳng quá xá, còn yêu chiều vợ dữ thần, đích thị là người đàn ông mẫu mực xịn xò.

Song có vẻ anh hoàng đua xe khá ơ hờ với cơn cuồng nhiệt của người hâm mộ, thời điểm nhận phỏng vấn với tạp chí thể thao còn hời hợt ra mặt.

Phóng viên: “Gần đây anh bỗng nổi lên thành hiện tượng mạng, có cảm nghĩ gì không?”

Xa Thần: “Không có cảm tưởng gì hết, có liên quan tới tôi sao?”

Phóng viên: “Mọi người thích anh nhiều như vậy, anh không quan tâm chút nào sao?”

Xa Thần: “Không để tâm.”

Phóng viên: “Anh không thấy theo đà bùng nổ này để thúc đẩy sự phát triển ngành công nghiệp đua xe sao?”

Xa Thần: “Không thấy, vợ tôi mở đội xe đồng thời rót tiền đầu tư nghiên cứu cải tiến chẳng phải cũng đang thúc đẩy phát triển ngành à?”

……

Xa Thần: “Anh có thể hỏi câu nào liên quan tới chuyên môn đua xe không?”

……

Tất cả bị đợt phản pháo thẳng thắn như ruột ngựa câm nín không trả lời được, fangirl nhất thời ngu ngơ, chỉ thấy idol mới khó theo đuổi vãi.

Diệp Thải Quỳ đi công tác nước ngoài nửa tháng, đợi máy bay đáp đất cô được trợ lý báo cáo, trong khoảng thời gian cô xuất ngoại chẳng hiểu cớ sao anh chồng nhà mình đã biến thành anh chồng của mọi nhà.

“Xa Thần nổi đình nổi đám!” Trợ lý không dằn nổi cảm thán: “Đủ sức chào sân giới giải trí.”


Diệp Thải Quỳ ngồi ở ghế sau, tò mò tìm kiếm tên chồng, hí hửng đọc tin giải trí và thể thao mới nhất.

Tin hành lang thứ chi cũng có, đặc biệt là về cô, khen chê tán loạn, cô không biết câu chuyện tình yêu của mình và Hứa Dịch Dương có thể hấp dẫn tới vậy, hệt như đọc ngôn tình.

“Sếp, chị không bực à?”

“Bực chi, thú vị mà.”

“Nhưng họ tả chị già khọm khó coi, chị xem ảnh lưu truyền kìa, người đâu đâu? Thế mà chắc mẩm là chị.”

Phải biết rằng Chủ tịch Diệp nhà họ là hoa khôi của giới sếp sòng, bao nhiêu đàn ông ngon nghẻ xuất sắc chạy theo đít cô còn tán không đổ, bọn họ dám nói cô ấy không xứng với Xa Thần, còn bịa gì mà trao đổi tình tiền, thiệt tình, chưa chắc ai không xứng với ai đâu à nha.

Diệp Thải Quỳ đọc đề tài nóng sốt về Hứa Dịch Dương đến là đã đời.

Trợ lý không nhịn được hỏi tiếp: “Sếp, Xa Thần giờ nổi tới vậy, quá trời em tươm tướp sán tới ảnh, chị không lo ạ?”

“Không hề.” Diệp Thải Quỳ không chút do dự.

Diệp Thải Quỳ tắt trang web, nhắn cho Hứa Dịch Dương, báo anh biết mình đã về nước.

Đầu dây bên kia hồi âm thoại ngay tức thì, phàn nàn tới tấp vào mặt.

“Sao em không báo trước với anh? Anh tới đón em được mà. Chẳng lẽ em không biết anh muốn gặp em đầu tiên à? Nửa tháng không gặp, nhớ em quá chừng.”

Trợ lý nghe thấy tiếng Xa Thần qua loa di động, đồng thời ngẫm lại cái kiểu dính người của anh, nhủ bụng, Chủ tịch Diệp đúng là khỏi nhọc lòng, Xa Thần tuyệt đối là ông chồng bám vợ nhất anh ta từng thấy……

Nhận được cuộc gọi từ Diệp Thải Quỳ, Hứa Dịch Dương lập tức vứt hết mọi việc ở đoàn xe ton tót về nhà.

Tiện đường Hứa Dịch Dương mua bó hoa hồng siêu lớn, về tới nhà lấy đá lạnh ướp sâm-panh, rải đầy cánh hoa lên giường, sau đó chờ Thải Thải về.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cuối cùng cũng truyền tới tiếng xe bên ngoài, Thải Thải về tới rồi.

Hứa Dịch Dương lập tức cởi áo, lộ ra tám múi cơ bụng Thải Thải mê nhất, một tay cầm ly có chân đế, một tay cầm sâm-panh sải bước xuống lầu, chuẩn bị nghênh đón Thải Thải.

Nửa tháng không gặp cô, Hứa Dịch Dương nhớ Thải Thải tới độ xót hết cả lòng mề.

Cửa mở, Diệp Thải Quỳ đi vào, dòm thấy Hứa Dịch Dương cởi trần mặc độc quần ngủ, đi chân không xuống lầu, vừa man vừa sếc xi, lom lom nhìn cô, gấp không chờ nổi muốn mần thịt cô ngay tại chỗ.

Ái dà……

Lúng túng quá đê.

Phía sau Diệp Thải Quỳ ló ra một người xách camera, thấy cảnh này mau gọn lẹ giơ máy chụp răng rắc một lọat ảnh Hứa Dịch Dương, sau đó cười hề hề ngó Diệp Thải Quỳ, giọng điệu mập mờ đáng khinh: “Tổng giám đốc Diệp, có phúc quá ta……”

Hứa Dịch Dương cứ tưởng chỉ có mỗi Thải Thải về, ai dè còn có đuôi theo sau.

Mặt mày vốn đang phơi phới nháy mắt sầm sì ngay tắp lự, chíu khọ nhìn Diệp Thải Quỳ hỏi tội: “Tên này là ai? Sao em đem trai về nhà.”

Diệp Thải Quỳ câm nín, Hứa Dịch Dương chú ý toàn chỗ đâu đâu.

“Đây là phóng viên của một kênh chính thống em chỉ định để làm cuộc phỏng vấn độc quyền cho anh.” Diệp Thải Quỳ nghĩ ngợi một hồi rồi đế thêm: “Khỏi lo, anh ta không có hứng với phụ nữ.”

Hứa Dịch Dương đích thị là vại dấm chua, trong bán kính ba mét xung quanh cô, chỉ cần có đàn ông xuất hiện, mặc kệ có lùn hói to béo đi chăng nữa anh cũng lẫy. Dưới cái nhìn của anh, sinh vật giống đực khắp trần gian đều sẽ thích Thải Thải, sẽ cướp đi bảo vật của anh.

Sắc mặt Hứa Dịch Dương bấy giờ mới khá lên tí, hỏi: “Phỏng vấn anh chi?”

“Chẳng phải giờ anh đang nổi sao? Em đương nhiên phải tận dụng độ nóng của anh để làm ăn phát tài chớ. Đội đua nhà mình mãi không kiếm lời, mà em là nhà tư bản gian ác, dĩ nhiên phải bóc lột sức lao động của anh tới giọt cuối cùng. Anh phát ngôn sai rồi, ai nói fangirl không thể quảng bá ngành đua xe? Fangirl chính là lực lượng nòng cốt luôn đó.”

……

Hứa Dịch Dương trần nửa người trêи, vẻ mặt bất đắc dĩ đứng giữa phòng khách.

Chị em cả nước thèm khát thân thể anh, thế mà vợ anh ngó lơ, một lòng lấy nó kiếm tiền……

Quả nhiên cưới hỏi lâu năm, vợ hết mặn mà với anh rồi.


……

Sau làn sóng quảng bá trêи các phương tiện truyền thông, Hứa Dịch Dương càng nóng bỏng tay.

Diệp Thải Quỳ buộc anh nhận không ít các cuộc phỏng vấn, ra chiều không vắt hết độ nóng là không dừng. Dẫu Hứa Dịch Dương miễn cưỡng lắm thay, nhưng lời vợ nói là thánh chỉ, có không tình nguyện cũng phải lết đi làm hết.

Có điều Hứa Dịch Dương đâu phải người có duyên đi show(3), trai thẳng bê tông cốt thép như anh thực sự không biết cách ăn nói đẩy đưa, nhưng chính vì lẽ đó, sự thẳng đuột ấy đã để MC khai quật ra biết bao trò vui.

(3) 综艺咖: Từ này xuất phát từ làng giải trí Đài Loan với 咖 /ka/ là từ viết tắt của Cast, nghệ sĩ tham gia show và 综艺 là các show giải trí, 综艺咖 để chỉ nghệ sĩ tham gia tạp kỹ, có cách thể hiện pha trò thu hút sự yêu thích của khán giả. 

“Tại sao anh mãi không bằng lòng nhận phỏng vấn, bây giờ lại thường xuyên xuất hiện trước giới truyền thông?”

“Bà xã kêu.”

……

“Ngoại trừ đua xe, anh còn sở thích gì không?”

“Ờm…… Không có.”

“Phải có việc mình thích chứ?”

“Ở bên bà xã có tính không?”

……

Sau đó mọi người phát hiện, Xa Thần vốn không ưa phiếm chuyện nhưng hễ có ai nhắc tới bà xã là liên miên không dứt. Nhằm tăng thời lượng phát sóng người ta bắt đầu xoáy sâu về vợ anh.

Vốn Hứa Dịch Dương đang cụt hứng trò chuyện với người dẫn chương trình, nhưng không ngờ chỉ cần nhắc tới đến Diệp Thải Quỳ là không dằn nổi ra rả khoe khoang.

Nào vợ tôi siêu cấp thông minh, chỉ số IQ cao dã man.

Bà xã tài năng xuất chúng giỏi hơn tôi nhiều.

Mong vợ có thể bớt chú tâm vào công việc, ngó ngàng tôi nhiều hơn.

Bà xã đẹp vô đối, trong mắt anh ấy vợ là người đẹp nhất trần đời, mỗi lần cô ấy ra cửa ảnh không yên tâm.

Đặc biệt là câu chuyện định mệnh gặp gỡ giữa hai người,“Bữa cơm ơn nghĩa” y chang truyện ngôn tình, bị bạn bè trong giới điên cuồng chia sẻ, người dân cả nước biết hết trơn.

Chẳng qua, ai nấy biết tuốt Xa Thần cuồng vợ, song không ai hay người ấy dáng vẻ mần răng, không phải không có nguồn tin tiết lộ, nhưng tất cả những tin rò rỉ đều bị giấu nhẹm trước khi dư luận lan truyền.

Thế nên ai ai cũng hoài nghi tính xác thực những lời Hứa Dịch Dương ca ngợi vợ, đinh ninh cô chủ tịch này chắc là người kém bản lĩnh không dám gặp ai, dẫu chuyện xưa có diễn biến ly kỳ gây cấn, nhưng vai chính e là chẳng mấy đẹp mắt.

Đối với chuyện này, Hứa Diệu Dương hết sức khó hiểu, cậu hỏi chị dâu mắc gì từ chối xuất hiện trước công chúng.

“Chị không muốn quá bày vẽ, càng hạnh phúc càng phải khiêm nhường, ung dung thản nhiên mới có thể bền vững dài lâu.”

“Vậy sao chị lại muốn anh em chường mặt khắp nơi?”

“Sợ gì, chờ tin nóng khác ra lò thì anh em tắt nhiệt thôi.”

“Em không hiểu nỗi, nếu chị đã không muốn kéo dài cơn sốt, mắc mớ gì quảng bá cho ảnh dữ vậy?”

“Tại chị thù dai.”

“Hở?”

“Ba năm trước, có người phán anh em vô công rỗi nghề chỉ biết hầu hạ chị, là tên đàn ông không có tương lai. Anh trai em lại là người để hành động lên tiếng, nhưng chị luôn ghét người khác hạ thấp anh ấy, tất nhiên phải đáp trả cho bõ.” Diệp Thải Quỳ cười cười, khép văn kiện: “Thế nên, dĩ nhiên chị phải đưa anh em mỗi ngày lắc lư trước giới truyền thông, để y không né được, mỗi ngày xốn mắt anh ta.”

……


Hứa Diệu Dương trăm triệu lần không ngờ chị dâu mình thù dai đến vậy, hơn nữa còn y chang anh Hai, bênh vực người mình không hề nhân nhượng, cách trả thù lại còn ngoằn ngoèo lắt léo……

Diệp Thải Quỳ không sai, qua một đoạn thời gian, sức nóng Hứa Dịch Dương dần hạ nhiệt, anh chuyên tâm chuẩn bị cho giải đấu mới, cuộc sống hai người từ từ quay về quỹ đạo cũ.

Hiện tại chưa có lịch thi đấu, sắp tới năm mới, Diệp Thải Quỳ thả bớt việc, ru rú ở nhà với Hứa Dịch Dương nghỉ lấy sức.

Nhà họ Hứa mấy năm nay ăn tết toàn ở nhà Diệp Thải Quỳ và Hứa Dịch Dương, ba mẹ anh vẫn không ly hôn, nhưng hai năm trước đã ly thân, hàng năm Tết đến gặp nhau một lần, bình thường cơ hồ không chạm mặt.

Hứa Vân Thiên chẳng ở bên Đinh Cát Lị bao lâu đã chia tay, Diệp Thải Quỳ bận rộn, dần dà đứt liên hệ với con bé, ngẫu nhiên lướt vòng bạn bè của nó thì tiện tay bấm like.

Những năm này Hứa Vân Thiên suy yếu hẳn, già đi nhanh chóng, lưng hơi còng, không còn hay lên lớp người khác như trước, lúc nào cũng im hơi lặng tiếng, nhưng ông hay hối thúc Hứa Diệu Dương và bạn gái nhanh cưới mau đẻ, có lẽ cuộc đời ông ấy chẳng còn mong đợi gì khác nữa.

“Đang ăn cơm nói chuyện này chi ạ?” Hứa Diệu Dương đang giỡn hớt sốt ruột trả lời ba, thậm thụt ngó sang anh Hai chị dâu như thể lo đề tài này khiến họ mất vui.

Chẳng qua cả hai hình như không để bụng, vẻ mặt như thường.

Đợi tới tối, cha mẹ đi hết, Hứa Diệu Dương mới hỏi riêng anh mình: “Anh chị ngừng tìm cách thật ạ?”

Hứa Dịch Dương lắc đầu: “Ban đầu xác suất thấp lắm, anh không nỡ để chị em chịu giày vò.”

“Nhưng anh không thấy đời mình thiếu thiếu gì hả?”

“Không thấy, tại sao phải có con mới được coi là trọn vẹn? Nếu một người không biết cách giữ sự nhất quán trong nội tại, không thể hoàn thiện bản thân, thế cho dù là tình yêu, hôn nhân, con cái đi chẳng nữa cũng không tài nào thấy đủ đầy.”

Hứa Diệu Dương ngỡ ngàng: “Anh, không ngờ nha, anh biết nói chuyện ghê.”

“Chị dâu bây nói đó.”

……

“Hèn chi, em nhủ anh làm gì biết thở ra mấy câu văn hoa đó được?” Hứa Diệu Dương cười hềnh hệch hai tiếng: “Thế cũng ổn, em thấy không sinh con khá tốt, anh nghĩ coi, nhỡ có thật thì chẳng phải thời giờ chị dâu ngó ngàng tới anh càng ít đi à?”

Điểm này Hứa Dịch Dương chưa nghĩ tới thật, tức tốc thấy có lý ghê gớm, gật gù ra chiều đúng ý: “Bây nói đúng ghê, may thật……”

“Ừa ừa!” Hứa Diệu Dương hếch mặt lên trời: “Thêm cái nữa, anh chị không có lứa sau thì tới lúc đó gia sản con em hưởng hết, há há há.”

……

“Biến.”

Hứa Dịch Dương sầm sì đá Hứa Diệu Dương ra cửa.

Hứa Diệu Dương bị Hứa Dịch Dương đuổi đi, Hứa Dịch Dương đóng cửa, quay đầu thì thấy Diệp Thải Quỳ cười toe toét nhìn anh.

“Em nhìn anh chi?” Hứa Dịch Dương hỏi.

“Dù mình không sinh con nhưng vẫn thực hiện được quá trình tạo con nha.”

Diệp Thải Quỳ mỉm cười, vừa cởi nút áo vừa bước lên lầu.

Ánh mặt Hứa Dịch Dương rực lửa dán theo từng động tác Diệp Thải Quỳ, đi theo cô lên gác.

Nghiêng ngả lảo đảo vào phòng, thời khắc lứa đôi chạm vào là nổ, di động Hứa Dịch Dương réo gọi, bực bội tắt máy nó vang lên tiếp.

“Có việc mau nói! Đang bận đây.”

“Đội trưởng Hứa, em mới nhận được tin Giải thể thao Quốc gia Lawrence sẽ trao anh giải Vận động viên thể thao của năm đó.”

Hứa Dịch Dương nổi quạu, có vậy thôi mà cũng phiền tới anh hả?

Anh cộc cằn cúp máy, quăng điện thoại sang bên, ngay lập tức dốc toàn lực cho sự kiện trọng đại nhất đời mình……

……

Những năm gần đây Văn hoá và Thể thao ngày càng độc lập, độ chú ý vào Giải thường Lawrence cũng càng được nâng lên, tuy nhiên năm nay tất cả tít báo đều gọi tên một người không thuộc giới Thể thao.

Nhìn vào sóng comment, so sánh với việc bàn tán ai lấy giải Nhân vật thể thao của năm, người ta càng quan tâm hơn người phụ nữ bước lên thảm đỏ cùng Xa Thần Hứa Dịch Dương.

Trêи màn hình livestream, Hứa Dịch Dương nắm tay một người con gái xinh đẹp bước lên thảm đỏ.

Đó là một người phụ nữ diễm lệ xuân sắc tựa hoa, chín muồi như một trái mật đào mọng nước, quả thực cô ấy không còn trẻ, song tuổi tác vừa vặn đạt tới độ chín, đúng thời điểm tươi ngon mọng nước nhất. Vì vậy, từng khắc từng giây đều đặc biệt quý giá, bởi trái đào chín là ngon ngọt nhất, là lúc thích hợp nhất để nhấm nháp, mời gọi người ta nóng lòng tiến lên âu yếm.

Nét mặt cô ung dung điềm tĩnh, thờ ơ trước náo nhiệt chung quanh, dáng vẻ cô rõ ràng nữ tính mềm mại, nhưng biểu cảm lại cao ngạo lạnh lùng, có phần bí ẩn, gợi cảm tới độ nguy hiểm. Rành rành đường nét mặt mày không hoàn hảo nhưng nét nào nét nấy kết hợp trêи khuôn mặt thật thần bí quyến rũ.

Thơ ngây trong sáng cộng vẻ thành thục gợi cảm chẳng gây mâu thuẫn, tạc thành một sức hấp dẫn kì lạ.


Làn sóng bình luận và trêи mạng bùng nổ.

“Đừng nói đây là vợ Hứa Dịch Dương á?”

“Ai nói cổ xấu xí béo ú vậy?”

“Đây là nữ chủ tịch á? Bộ mấy đại gia giờ toàn đẹp vầy không hả?”

……

Hứa Dịch Dương nắm tay Diệp Thải Quỳ bước tới khu vực phỏng vấn phía cuối thảm đỏ.

Sự phấn khích của MC thảm đỏ không hề kém cạnh cư dân mạng và khán giả xem truyền hình trực tiếp.

“Chào mừng Xa Thần, mời đến bên này.”

Hứa Dịch Dương nắm tay Diệp Thải Quỳ, cẩn thận xách đuôi váy hộ cô đi lên bậc thang tới bên người chủ trì.

“Quao, Xa Thần săn sóc qúa? Đây nhất định là nửa kia của anh nhỉ?”

“Không phải.” Hứa Dịch Dương phủ nhận chắc nịch.

Nói rồi mà, nhìn là biết không phải!

Trêи đời này nào có gì hoàn hảo, đã nói Hứa Dịch Dương không dám đưa bà vợ chủ tịch ra đường mà.

Song mọi người còn chưa kịp cảm thán xong, Hứa Dịch Dương đã nói trọn: “Cô ấy không phải nửa kia của tôi, cô ấy là tất cả đối với tôi.”

……

“Cô ấy là vợ tôi.”

……

“Mặt trời bé con của tôi.”

Đờ mờ……

Tâm trạng cư dân mạng và khán giả xem đài như đi tàu lượn siêu tốc, tự dưng không kịp đề phòng bị Xa Thần thồn một họng cơm tó.

Trong màn ảnh livestream, Diệp Thải Quỳ hãy mang biểu cảm lạnh nhạt rốt cuộc không nhịn nổi nhoẻn môi cười.

Khi cô ấy cười vẽ nên những đường mờ nhạt nơi khoé mắt, nhưng chúng không cản trở vẻ đẹp của cô mà ngược lại khiến nụ cười ấy trở nên sinh động hơn, hệt như móng vuốt mèo con cào nhẹ vào tim bạn, khều tới độ cõi lòng xốn xang.

Hứa Dịch Dương xoay đầu ngó sang vợ mình, hai người đan xen gắt gao bàn tay đối phương, nhìn nhau mỉm cười.

Xung quanh rõ ràng nhao nhao ầm ĩ, cơ số ánh đèn flash chớp nháy, song Hứa Dịch Dương và Diệp Thải Quỳ lại thấy như thể cả thế giới trôi vụt về hư vô.

Hết thảy chìm vào u tối, hết thảy rồi sẽ lụi tàn.

Duy chỉ có tất thảy về người mãi óng ánh trong sinh mệnh tôi.

Nước của tôi, thuốc của tối, muối của tôi, ánh sáng của tôi.

Đi cùng tôi, cứu rỗi tôi, sưởi ấm tôi.

Tại đêm tối thẳm sâu hun hút, trong vũ trụ vô biên, chỉ có người là tình yêu vĩnh hằng.

Người có từng nhìn thấy ánh mặt trời trong đêm tối chưa?

Đó là người trong mắt tôi, rực rỡ và bất tử.

(Toàn văn hoàn)

Cố Từ Vi

Vũ Hán, ngày 4 tháng 1 năm 2018Tác giả có lời muốn nói: Cuối cùng cũng kết thúc, áng văn này viết nhấp nhô lắm, thay đổi không biết bao nhiêu lần giữa chừng, cuối cùng viết lại hoàn toàn mới lấy lại cảm giác……

Cám ơn mọi người đọc trọn tới đây, không rời không bỏ tôi, truyện sắp tới sẽ nỗ lực hơn!

Thị Cúc có lời muốn nói: Đây là tập truyện thứ 3 mình bắt tay vào edit và là truyện đầu tiên đã hoàn. Vụng về bắt đầu, còn lủng củng ngắc ngứ nhiều chỗ chưa ưng lắm nhưng mà khá hài lòng khi đã hoàn tất một cuốn truyện hẳn hỏi tới nơi tới chốn.

Cám ơn các bạn đã đọc tới đây, hẹn mọi người ở bộ truyện kế tiếp 

Sài Gòn, ngày 30 tháng 1 năm 2021


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận