Đối với sự tự luyến của cô, Nghê Dịch cảm thấy cậu ta không còn điều gì để nói cả.
Tự động bỏ qua.
"Nói tin xấu trước đi.”
"Tin xấu chính là, có lẽ một khoảng thời gian dài sắp tới chị đều sẽ phải cực khổ đi giảm cân rồi!”
Dư Dao Dao nghe thấy thế thì trợn trừng mắt, lấy tay ôm lấy vòng eo của mình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Không có. Chị không hề lén ăn vụng khoai tây chiên, bánh pudding, tối qua chị cũng không có ăn thêm một miếng beefsteak. Sáng nay cũng không hề ăn bánh bao và bún tiết vịt...”
Nghê Dịch nhìn cô một cái, cảm thấy cực kỳ bất lực.
“Chị... chị lại ăn vụng rồi...”
“Chị không có, chị thật sự... làm sao mà cậu biết?”
“...”
Nghê Dịch cảm thấy tóc trên đầu cậu ta lại ít đi thêm một nắm.
"Được rồi, nói điểm mấu chốt đi. Chị cần phải giảm cân, bởi vì tin tốt là... sau khi xem được video của hôm trước, hãng bánh pudding mà chị thích ăn nhất đã tìm chị làm người đại diện.”
Cậu ấy vừa nói vừa lấy ra một tập công văn giấy tờ bên trong túi ra.
“Đây là hợp đồng đại điện do đối phương gửi tới. Em đã đưa cho bộ phận pháp luật xem qua rồi, số tiền của hợp đồng này là 10 tỷ.”
“Sau đó cần chị nhanh chóng quay một đoạn quảng cáo ăn pudding.”
Dư Dao Dao nghe thấy thế thì cực kỳ vui mừng.
Ha, bản thân cô còn tăng giá trị rồi này.
Nghê Dịch còn mở kịch bản quảng cáo ra cho cô xem.
“Bên trong kịch bản yêu cầu chị phải ăn các loại khẩu vị pudding khác nhau.”
“Ngoài ra, số tiền 10 tỷ này đã bao gồm cả đồ uống và đồ ăn nhẹ khác của họ nữa.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Có lẽ sẽ phải quay từ 3 đến 5 đoạn quảng cáo, còn phải chụp ảnh poster. Hơn nữa đối phương còn yêu cầu, trong một năm tới chị phải đăng ít nhất 50 dòng trạng thái weibo về việc ở nhà ăn đồ ăn vặt của bọn họ. Trong đó số lượng ảnh và video ngắn phải chiếm trên 50 %.”
Nghê Dịch nhanh chóng nói một lèo xong hết tất cả các vấn đề.
Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt của Dư Dao Dao càng ngày càng sáng lên, trái tim của cậu ta cũng trở nên lạnh lẽo.
"Chị, chị đừng quên mất việc phải khống chế cân nặng. Nếu như trong lúc quay quảng cáo, chị ăn nhiều đồ ăn vặt quá... vậy thì lúc vào video sẽ không đẹp đâu, nó sẽ làm ảnh hưởng đến hình tượng của chị, còn cả các công việc sau này nữa.”
“Hiểu rồi hiểu rồi, không phải chỉ là vận động thôi hay sao?”
Dư Dao Dao xua tay.
Cô ngồi xé hoa thì cũng là một kiểu vận động.
Cô còn có thể trêu chọc chồng nữa, vận động nhiều thế còn gì.
Lúc nói chuyện, cô còn mải nghĩ đến việc bản thân có thể được ăn pudding đủ các loại vị khác nhau mà nuốt nước bọt.
Đôi mắt ngập nước tỏ ra cực kì mong đợi mà nhìn về phía Nghê Dịch.
“Lúc nãy cậu nói cần nhanh chóng quay quảng cáo mà, nhanh là bao giờ?”
“Hôm nay à?”
Nghê Dịch ho khan một tiếng: “Em hẹn họ vào ngày mai.”
“A, thế là còn phải đợi hẳn một ngày...”
“...”
Nghê Dịch trực tiếp quay đầu lại, cậu ta không muốn nhìn thấy gương mặt chỉ viết đầy chữ ăn ăn ăn kia của cô nữa, sau đó tiếp tục nói.
“Ngoài ra, tuần sau đạo diễn Chu mời chị đến chỗ ông ấy để chụp ảnh định trang. Ông ấy bảo rằng có thể miễn casting, chị có thể trực tiếp đến đó để diễn một vai trong bộ phim mới của ông ấy, là vai một người đẹp đến mức hại quốc.”
Dư Dao Dao nghe vậy thì cực kì sung sướng.
"Vai diễn này hợp với chị này!”
Nghê Dịch thở dài. Lúc cậu đang định nghiêm túc nói chuyện chính thì Thẩm Nghị Sùng đẩy cửa bước vào phòng, sắc mặt đen kịt.
Nghê Dịch đang định nói chuyện, thấy anh thì lập tức nuốt lại vào bụng.
Mấy ngày nay Dư Dao Dao bị ốm, không khí lạnh trên người ông chủ cũng vì thế mà giảm đi, thậm chí ngữ điệu khi anh nói chuyện cũng không lạnh như vậy nữa.
Hơn nữa, từ sau khi nick weibo [Bà xã nhà tôi gần đây không tệ] đăng bài thanh minh giúp cho Dư Dao Dao, rõ ràng tâm trạng của ông chủ đã trở nên tốt đẹp hơn nhiều rồi, kể cả số lần mà anh dùng ánh mắt như giết người nhìn người khác cũng ít đi hẳn.
Trước đây cậu ta còn tưởng rằng ông chủ sẽ tức giận, sẽ ghen vì tên ID của nick weibo kia, nhưng ông chủ lại không hề có biểu hiện gì cả.
Nghê Dịch càng nghĩ càng thấy khó hiểu, thế tại sao bây giờ sắc mặt ông chủ lại kém thế?
“Đây là cái gì?”
Thẩm Nghị Sùng lấy điện thoại ra, giọng anh rõ ràng tỏ ra khó chịu.
Nghê Dịch ngó trộm qua xem, cậu ta liền nhìn thấy bên dướu ID của chị hai có một bức ảnh mới ra lò!
[Dư Dao Dao: Tất cả những người nghĩ tôi nói dối đều qua đây mà xem! Tôi không cần bất cứ chứng cứ gì cả. Vì bản thân tôi chính là cỗ máy thép đánh bại cái ác!]
Đính kèm theo bài đăng là hai bức ảnh. Một bức chính là ảnh toàn thân của cô gái dính tin đồn trong quán rượu. Bức còn lại chính là ảnh khi nãy cô chụp bên cạnh quầy bếp lúc đang nói chuyện với anh ta!
Trong bức ảnh này cô còn cố ý siết chặt eo của chiếc áo ngủ rộng thùng thình vào, để lộ ra dáng người hình chữ S, còn có cả... một đôi chân dài miên man bên dưới nữa!
Trên tấm ảnh còn có edit thêm chữ.
Tấm đầu tiên, trên chân của cô gái trong quán rượu, cô vẽ một dấu X to đùng.
Ở tấm thứ hai, cô tự vẽ một cái ngoặc lên đôi chân dài của mình, còn đặc biệt ghi chú bên cạnh: “1.1 mét!”
Nghê Dịch há to miệng.
Cậu ta vội vàng lấy điện thoại của mình ra xem, cái hotsearch đen tối khi nãy vừa mới chìm xuống một lát, bây giờ lại bị đẩy lên rồi!
Có vài vị đại V nhìn thấy weibo của Dư Dao Dao, bọn họ nhanh chóng chia sẻ về, dưới bài đăng đó nhanh chóng xuất hiện cả trăm bình luận.
*Đại V: nick weibo có tick V, được weibo cấp.
[Không hổ danh là nữ vương YY nhà tôi, mẹ nó chứ, cách làm sáng tỏ mọi chuyện của cô ấy vẫn luôn rõ ràng và mới mẻ như thế!]
[Mẹ nó, máu mũi tôi chảy không ngừng được! Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, đôi chân này... dài thật sự ấy!]
[Bông hoa đen Mạnh Hân Nhiễm chắc chưa bao giờ nghĩ tới chuyện cuối cùng cô ta lại bại dưới một đôi chân!]
[Lưu lại, lấy làm hình nền điện thoại!]
“Lập tức xóa đi ngay.”
Thẩm Nghị Sùng lập tức mở miệng.
Cô mặc cái quần ngắn như vậy, sau đó lại còn kéo áo vào để lộ vòng eo thon nhỏ ra nữa!
Cay mắt!
Dư Dao Dao a một tiếng: “Đẹp như vậy mà...”
Thẩm Nghị Sùng cau mày lại: “Vị trí của đại diện bánh pudding là ở đâu? Vị trí của ảnh chụp lộ chân là ở đâu? Hai cái này có xung đột, xóa liền đi.”
Nghê Dịch nghiêng đầu tỏ vẻ nghi hoặc. Hai cái này thì có xung đột gì?
Gợi cảm quá nên ảnh hưởng tới hình tượng của tiệm bánh pudding nhà người ta hay sao?
Dư Dao Dao sụp đổ, khóc rưng rức: "Ăn bánh pudding thì không được mặc quần đùi hay sao!?”
Cô bối rối nhìn tủ đầu giường ở trong phòng. Trên đó còn dư một cái bánh pudding. Đây là miếng bánh mà bánh bao nhỏ phần cho cô.
Ầy.
Còn ít hàng tồn cũng đáng lo thật đấy!
Bây giờ mà ăn nốt là hết sạch rồi.
Lần này cô ốm, bị quản rất chặt, đến cơ hội ra khỏi khách sạn để đi chơi một chút cũng không có.
Ầy, thôi được rồi, tôi xóa.”
Dư Dao Dao đau khổ chấp nhận khuất phục.
Suy cho cùng thì chuyện khoe nhan sắc cũng không phải là chuyện cần làm trong một sớm một chiều. Chỉ cần người đẹp, thì lúc nào mà chẳng được?
Cô xóa đi, sau đó còn ngoan ngoãn đưa cho Thẩm Nghị Sùng xem.
Sau khi nhìn một lượt, đôi mắt lạnh lùng của anh cuối cùng cũng có dấu hiệu tan chảy. Anh hài lòng gật đầu.
“Sau này công việc của em sẽ càng ngày càng nhiều, thế nên những bài đăng công khai sẽ cần suy nghĩ thật kỹ càng, xem xem liệu có phù hợp với hình tượng của bản thân hay không.”
"Ừm, anh đã xem qua vài tập của [Sân Khấu], biểu hiện của em ở trong đó cũng được tính là không tồi rồi.”
Thẩm Nghị Sùng thấy cô tỏ ra buồn bã đau lòng, anh mím môi, hiếm khi khen được cô một câu.
Ánh mắt Dư Dao Dao lóe lên, lúc Thẩm Nghị Sùng khen cô thì cô mới ngộ ra.
Mấy tập gần đây, cô đều đang tỏ tình với anh.
Anh thấy rồi, còn kêu cảm thấy không tệ, vậy có nghĩa là anh thích cô rồi~
Trên mặt cô nở một nụ cười kiêu ngạo.
Thẩm Nghị Sùng nhìn Nghê Dịch, không chú ý tới biểu cảm của cô.
“Buổi quay chụp quảng cáo pudding ngày mai tôi sẽ đi cùng.”
“A?”
Thẩm Nghị Sùng nhìn biểu cảm ngẩn ra của cô, đột nhiên cảm thấy tâm trạng tốt lên: “Ông chủ của đối phương là bạn lâu năm của tôi.”
Quả nhiên giây tiếp theo, anh liền thấy sắc mặt Dư Dao Dao biến đổi.
Cô lập tức thoát ra khỏi sự chán nản khi phải xóa weibo vừa rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn như sáng bừng lên.
Ngay cả gò má trắng nõn của cô cũng phồng lên như một con sóc nhỏ đang cố tích trữ thức ăn.
Vài sợi tóc mái của cô cũng hơi chổng lên. Giống y chang mấy lọn tóc tơ của con trai, lúc nào cũng dựng đứng hết cả.
Thẩm Nghị Sùng vô thức giơ tay vuốt xuống.
Lòng bàn tay ấm áp sờ vào mái tóc mềm mại của cô. Nhìn thấy đôi mắt ngập nước kia, trái tim anh bỗng nhiên mềm hẳn ra.
“Ngày mai nhìn thấy cái mình thích thì chúng ta chuyển về nhà.”
“Oh ye! Dư Dao Dao bỗng nhảy lên, hôn vào cằm anh: “Chồng yêu quả nhiên là người lợi hại nhất, em yêu anh nhất đời!”
Thẩm Nghị Sùng đang định quay người bước đi thì bỗng khựng lại.
Quay đầu, anh liền nhìn thấy khuôn mặt sáng bừng của cô.
Khóe môi của anh bất giác nhếch lên.
“Anh qua phòng khách làm việc. Em ngủ một lát đi. Quay quảng cáo không giống như thi đấu mà chỉ cần 50 phút. Em sẽ cần phải quay đến khi đạo diễn hài lòng mới được dừng.
"Thế nên hôm nay nhắm mắt nghỉ ngơi nhiều một chút.”
Trước khi ra cửa, anh còn không quên dặn dò.
Dư Dao Dao ậm ừ, nhưng cô lại xoay người, cơ thể mềm nhũn nằm trên lưng anh, cánh tay tinh xảo sáng như ngọc, vòng qua eo và bụng anh dưới bộ vest.
Anh quay người, cô cũng dựa theo đó mà quay một vòng, giống như một con gấu túi vậy.
Thẩm Nghị Sùng nhếch miệng cười.
Anh dừng lại vài giây, giống như đang muốn cảm nhận sự mềm mại trên lưng, lúc này mới vỗ vào tay cô.
“Đi nghỉ ngơi đi.”
"Ừm, chồng ơi, em đợi anh quay về~”
Giọng nói mềm mại dịu dàng của cô vang lên, giống như một mùi thơm thoang thoảng lướt qua tai anh, hơi tê tê.
Đôi mắt của Thẩm Nghị Sùng tối lại, anh bị cô quyến rũ đến mức cơ thể trở nên căng chặt.
Cô thật sự cho rằng anh là hòa thượng à?
Cứ ghẹo xong là xong hay sao?
“Đợi một chút.”
Giọng của anh trở nên trầm thấp. Anh quay đầu, nhìn người phụ nữ yêu kiều sau lưng.
Nghê Dịch tự giác đứng nép vào tường, giả bộ như không nghe thấy gì cả.
Nhưng Dư Dao Dao lại vui vẻ mở tủ lấy ra một bộ đồ ngủ rất thú vị.
Lần này, cô nhất định phải để cho vị ông chủ cuối cùng có chút buông thả này hoàn toàn gục ngã trước sự quyến rũ của mình, hi hi!
Buổi tối, khi cô đang mặc một lớp áo ngủ bằng lụa đen có dây treo cực kỳ gợi cảm nằm trên giường, thì Thẩm Nghị Sùng mới quay lại. Khó khăn lắm anh mới dỗ được bánh bao nhỏ đi ngủ.
“Chồng ơi ...”
Cô đè thấp giọng, gọi một câu cực kỳ quyến rũ.
“Cục cưng nhỏ ngủ rồi, lát nữa anh nhớ... nhẹ nhàng một chút, đừng để giường phát ra tiếng động...”
Đúng lúc cô vừa nói xong, đất trời trước mặt bỗng nhiên như bị đảo lộn.
Ầy!
Tư thế này!
“Bốp!”
Một tiếng đánh vang vọng khắp căn phòng.
Dư Dao Dao kêu lên một tiếng đau đớn.
Thẩm Nghị Sùng đánh vào... mông cô!
“Bảo em xóa weibo đi, thế mà em lại làm cho anh lên hot search mới!”
Lúc nãy khi anh mới kết thúc công việc, đang nghỉ ngơi, mới có thời gian rảnh rỗi theo dõi động thái của nghệ sĩ trong công ty.
Nhưng vừa vào, anh liền thấy mình bị vô số người tag.
[Dư Dao Dao V: Xin lỗi, chồng tôi bảo tôi xóa bài đăng trước đó đi! Kèm theo là tác phẩm mới, chồng tôi đo chân giúp tôi, tuyệt quá đi!]
Tiếp theo đính kèm là một ảnh góc nghiêng, cô bò lên lưng anh lén lút chụp lại.
Một đám cư dân mạng cười như điên.
Bây giờ anh có thêm không ít biệt danh mới, như ông chủ Thẩm hay ghen, fans vợ nhất định muốn chụp ảnh với vợ ..!
"Chồng ơi... hic hic, không phải chính anh bảo là phải phù hợp với phong cách của bánh pudding hay sao? Em có cả anh thì chính là một nhà tương thân tương ái ăn pudding rồi!”
Cánh tay Thẩm Nghị Sùng bỗng dừng giữa không trung.
Người ta...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...