Tôi Ở Thú Nhân Tộc

Chương 29:
Ngồi gặm nhấm hoa quả một mình trong rừng đêm càng làm bản thân có thêm khoảng lặng để suy nghĩ.
Nếu tôi bị tên hắc nhân sư kia đưa đi thì sẽ như thế nào?
Hắn sẽ dẫn tôi đến một cái hang để bắt tôi trị thương cho hắn rồi thủ tiêu tôi hoặc mang tôi đi một nơi thật xa và tôi làm nô lệ cho hắn đến hết đời.
Còn Kahe thì sẽ vẫn đi tìm tôi.
Ơ. Nhưng nếu không tìm thấy tôi thì anh ấy có bỏ cuộc không?

Điều đó làm tôi băn khoăn.
Nếu một ngày tôi đột nhiên biến mất thì anh ấy có kiên định tìm tôi không hay rồi sẽ bỏ cuộc và bắt đầu một cuộc sống mới?
Gương mặt anh ta lúc nào cũng như vậy, luôn luôn lạnh lùng, kiên định, âm trầm. Tôi muốn biết anh ta quan tâm tôi đến mức nào.
Kahe mãi không thấy tìm ra tôi càng làm tôi bất an. Mùi máu thú nồng như vậy rồi mà giờ vẫn chưa thấy anh ta đâu.
Cuối cùng tôi nảy ra một ý định mà mãi về sau tôi mới biết là ngu xuẩn và đáng hối hận cỡ nào.
Bỏ trốn cùng tên hắc nhân sư kia.

Cứ coi như là anh ta bắt tôi đi rồi đi.
Có lẽ tôi sẽ ở một nơi gần gần đây và trốn đi. Xem lúc anh ta tìm tôi có sốt sắng không.
Tôi bẻ một lá cây to như lá chuối, lá cây này vừa to, bề mặt lại vừa trơn mượt đủ để kéo rê được tên hắc nhân sư kia đi.
Tôi với một lòng tâm sự tò mò mãnh liệt dồn hết sức lăn tên hắc sư kia đi đè lên tàu lá.
Do quá hưng phấn cùng với sự tò mò mà kế hoạch được thực hiện hết sức thuận lợi.
Tìm kiếm dây để kéo cũng khá dễ dàng. Buộc dây vào tàu lá cũng rất thuận lợi.
Kake xem anh có gì sau khuôn mặt lạnh lùng đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui