Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên


Đến lúc đó, dùng tháp Hư Không trấn áp những điều không rõ ràng kia, thì bản thân có thể dần dần hợp nhất với cơ thể của lão tổ tông, ha ha ha, nghĩ thôi mà đã thấy thoải mái rồi.

Còn nữa.

Advertisement
Linh hồn của lão tổ tông cũng ở trong tháp Hư Không, nếu có tháp Hư Không trong tay, chắc chắn sẽ không tùy tiện thả ông ta ra ngoài.

Đến lúc đó, sẽ tra tấn một trận trước, sau đó sẽ tìm cơ hội nuốt chửng luôn linh hồn Tô Ma, khiến cho Tô Ma mất hết trí nhớ, vậy không phải là mình sẽ trở thành kẻ siêu mạnh rồi hay sao?   
Advertisement
Nghĩ đến đây, Lâm Uyên liền nhìn về phía Tô Thương, thản nhiên nói: “Ha ha, Tô thiếu gia, cậu nói ra ra danh hiệu của lão tổ tông nhà tôi, xem ra cậu cũng đã từng nói chuyện qua với ông ấy rồi phải chứ.

”   
“Nhưng cơ thể này, chính là Tô Ma, nhưng tôi thì không phải là Tô Ma.

”  
“Ông là Lão Độc Vật à?” Tô Thương ngạc nhiên tỉnh ngộ, mang máng nhận ra khí tức của Lão Độc Vật.


“Không sai.

”  
Lâm Uyên để lộ ra một nụ cười, nói tiếp: “So với cái tên Lão Độc Vật, tôi càng thích người khác gọi tôi là Tuyệt Tuyệt Tử hơn.

”  
“Hừ!”  
Tô Thương đón nhận ánh mắt của Lâm Uyên, mặt trầm tư như nước, tra hỏi: “Ông lấy được cơ thể này từ đâu, còn nữa, ông và Tô Ma, có quan hệ như thế nào?”   
“Ha ha, cái này còn phải xem sự may mắn của cậu đã.

”   
Lâm Uyên nhếch miệng lên, cười giễu cợt nói: “Chiều hôm nay cậu mở ra trận pháp kia, không chỉ có liên quan đến việc cải cách giới luyện võ, mà còn trấn áp được cơ thể này.

”  
“Sau khi trận pháp được mở ra, cơ thể này, không hề bị bất kì điều gì ràng buộc nữa, tôi làm theo chỉ dẫn của Tô Ma, tự nhiên tìm được đến nơi này.


”  
Lâm Uyên nói tiếp: “Còn về quan hệ của tôi và Tô Ma, ha ha, lạ thật, nơi thâm sâu vân vụ của bọn tôi, chính là do Tô Ma thành lập, cho nên, ông ta cũng coi như là lão tổ tông của nhà tôi rồi.

”   
“Tôi đến núi Võ Đang lần này, chính là để cậu mở thế trận cải biến giới luyện võ, rồi phóng thích cơ thể lão tổ tông, lúc đó tôi sẽ nhân cơ hội náo loạn ấy để khống chế cơ thể này.

”  
Lâm Uyên khẽ cười nói: “Bây giờ, dưới sự gia tăng thêm cơ thể của lão tổ tiên, tôi đã có thể so sánh với kết đan đỉnh phong rồi, trong thiên hạ, sẽ chẳng đối thủ nữa đâu!”  
“Thì ra là thế.

”  
Tô Thương nghe vậy, biểu cảm thờ ơ nói: “Chẳng trách ông hẹn tôi ra ngoài, chủ động lấy lòng tôi, tất cả là vì muốn thế trận cải biến giới luyện võ thuận lợi mở ra.

”   
“Ha ha, bây giờ mới hiểu được, quá muộn rồi.

”  
Lâm Uyên cười nói, sau đó nghiêm mặt nói: “Tô Thương, nể mặt Tô Vô Kỵ,  tôi cho cậu một cơ hội, nếu cậu giao tháp Hư Không ra, thì tôi sẽ tha chết cho cậu, đừng bắt tôi phải khó xử.

”   
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui