Nhưng cảnh sát không cho bọn họ đến gần, bọn họ đành phải đứng ở ngoài nhìn, mắt thì nhìn chằm chằm lên lầu.
Chợt có người hô lớn: “Bắt được rồi! Bắt được rồi!”
“Có người ra rồi kìa!”
Khoảng 10 phút sau, những cảnh sát đầu tiên đã bắt được người ra hết.
Trong lúc quần chúng đang nghị luận luận ầm ĩ, hoặc nhảy cẫng lên hoan hô, bạn học của Lý Minh nhìn chằm chằm vào người bị cảnh sát khống chế đầu tiên, mắt nheo lại vì sợ hãi: “Hả? Đây chẳng phải là Giang Hải sao?”
“Giang Hải à? Sao cậu ta ở đây?”
“Người mặc quần áo trắng kìa, nhìn y hệt Giang Hải.
”
“Để tớ xem nào… Má ơi, chắc chắn là cùng một người, Giang Hải là tội phạm đúng không?”
“Chờ chút, chẳng lẽ Lý Minh muốn chúng ta xem thứ này?”
“Đúng vậy.
” Lý Minh thản nhiên cười.
Các bạn học: “! ”
Hình như thấy tận mắt bạn học của mình bị bắt thật sự rất kích thích.
Giang Hải là người đầu tiên bị bắt, phía sau còn có rất nhiều người cậu ta thuê đang “quảng cáo cho khách hàng”, những người đang làm nhiệm vụ mà Giang Hải giao cho không hiểu tại sao cảnh sát đột nhiên xông vào, cậu ta bị bắt ngay tại trận, bằng chứng vô cùng xác thực, đợi đến khi bị tròng tay vào còng số 8 rồi đi xuống lầu, chợt mắt cậu ta nhìn thấy bạn học quen thuộc, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ… Hóa ra là bọn họ.
Sau đó cậu ta cắn chặt răng, trừng to muốn rách cả mắt, muốn phủi sạch quá khứ, không muốn bất kỳ ai thấy bộ dạng chật vật này của mình.
Cậu ta rất sĩ diện, nếu không thì sẽ không đến nỗi ghen tị khi bạn cùng ký túc xá xuất sắc hơn bản thân.
Chuyện bị cảnh sát bắt diễn ra trước bao nhiêu người dân và bạn học khiến cậu ta như bị dao chém thành hai nửa, cả thế giới sụp đổ.
Trước đó Lý Minh nghe An Như Cố phân tích về Giang Hải, cộng thêm cách nhìn của cậu ấy về Giang Hải nên đã cố tình gọi số lượng lớn bạn học đến đây xem.
Cho dù sau khi chuyện này phơi bày ra ánh sáng, cậu ấy và bạn cùng phòng sẽ càng thấy xấu hổ hơn, nhưng có thể để cho bạn học hiểu rõ chuyện này thì bọn họ nguyện ý làm thế.
Tên biến thái nam giả nữ để lừa gạt tình cảm phải trả giá đắt.
Trước đó khi An Như Cố nhìn thấy ba người Lý Minh thì cô đã báo cảnh sát, nhìn tướng mạo, có thể thấy quỹ đạo vận mệnh của bọn họ đã lệch đi rồi, cô biết sự việc đã được giải quyết, cô muốn cúp điện thoại.
Nhưng khán giả phòng live stream muốn nhìn thấy diễn biến của sự việc, bọn họ không ngừng năn nỉ trong phần bình luận nói cô đừng cúp máy.
Chuyện này còn sao nữa, cô chỉ đành thỏa mãn sự hiếu kỳ của người xem.
Thế là khán giả được xem live stream miễn phí cảnh tượng cảnh sát vây bắt phạm nhân.
[Live stream lần này còn kích thích hơn so với chuyện của Tự Thủy Lưu Niên, còn có cảnh sát xuất động nữa, 666666.
]
[Người hữu duyên không ngốc như tôi nghĩ, lại có thể nghĩ đến chuyện gọi bạn học trong trường đến để bọn họ chứng kiến cảnh tượng kẻ lừa đảo bị bắt.
Thật hung ác, tôi thích!]
[Tội phạm lừa đảo: Tôi muốn giết người moi tim!]
Một lát sau, An Như Cố phát hiện live stream của người hữu duyên này kéo dài cũng có chỗ tốt.
Lý Minh và đám bạn cùng phòng dùng ánh mắt hung tợn trào phúng Giang Hải, sau đó mở điện thoại ra nạp tiền tặng quà cho cô.
Lý Minh lắm tiền nhất tặng cho cô mấy cái Ngọc Trai Hải Nam, gia cảnh bậc trung như Trương Trạch Vũ không muốn thua kém, Lỗ Khải cũng cảm kích An Như Cố, lấy tiền cơm hàng tháng của mình nạp vào tặng quà cho cô.
Cuối cùng, An Như Cố ngăn cản bọn họ: “Mấy cậu đã thanh toán tiền quẻ, không cần tặng nhiều, xài tiền hợp lý đi.
”
[Thấy sao nói vậy, đây là một trong số ít những chủ phòng ngăn cản người xem tặng quà, rất hiếm gặp.
]
[+1, bình thường khi tôi xem live stream, mấy chủ phòng đều mong người xem tặng quà, chỉ có chủ phòng không quan tâm chuyện này.
]
[Mấy cậu nghĩ xem, những chuyện trong live stream rất chân thật, chủ phòng rất thần kỳ, cô ấy không cần quà tặng, chỉ muốn phòng live nổi tiếng.
]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...