Editor: Sn
Bên kia đầu dây bỗng im lặng vài giây.
Rồi mới lại vang lên giọng nói cao vút của Tạ Nam Quân: "Chẳng phải mới cho anh cách đây nửa năm sao?!
"Tổng cộng sáu ống, trước đây anh có thể dùng cả năm! Thậm chí lúc đầu, mỗi năm một ống là đủ cho anh!"
Thẩm Đình Dục cúi đầu nhìn vào ống thuốc trong lòng bàn tay.
Màu vàng kim, lấp lánh những hạt bụi vàng.
Không nhận được hồi âm, Tạ Nam Quân lại tiếp tục lải nhải: "Nói thật, hồi đó ở Ác Tháp, anh đúng là quá điên rồi. Rõ ràng có những cách ôn hòa hơn để kết thúc sớm hơn, nhưng anh lại cố chấp muốn làm điên lên, dẫn đến việc mang căn bệnh này đến tận bây giờ."
"Họ đã nhốt tôi vào Tháp 1 rồi, cậu còn muốn tôi bình tĩnh sao?" Thẩm Đình Dục cười một cách vô cảm, "Hay là cậu cũng muốn vào trải nghiệm một lần?"
Tháp 1 trong Ác Tháp là tòa tháp nhỏ nhất trong số năm tòa tháp.
Về cơ bản, chỉ những kẻ phạm tội nặng nề đến mức khiến cả thần và người đều căm phẫn, và một số người loại E đặc biệt cực kỳ khó thuần hóa mới bị đưa đến đó. Ở bên trong, những hình phạt khắc nghiệt đang chờ đợi họ, đặc biệt là hình phạt điện có thể gây ra đau đớn và tổn thương cực lớn cho tinh thần của họ.
Thẩm Đình Dục bị đưa vào đó năm 12 tuổi. ( wattpad: pod1803)
Lịch sử đế quốc từng ghi nhận một vụ thảm sát người loại E vô cùng nổi tiếng, người loại E năm xưa cũng được định hình ở độ tuổi như anh. Do đó, khi một người loại E có thiên phú tương tự xuất hiện, đế quốc không khỏi lo lắng, muốn mài mòn ý chí của anh trước khi anh có hành động điên cuồng.
Anh đã trải qua ba năm đen tối trong đó, trải qua gần như tất cả các hình phạt trong Tháp 1.
Sau đó, anh dùng cách "thương tổn địch một nghìn, tự tổn hại tám trăm" để rời khỏi Tháp 1 trước thời hạn.
Năng lượng từ việc tự sát từ tinh thần lực của người loại E đủ sức mạnh để gây trọng thương cho những người trong cùng không gian, thậm chí còn làm bị thương một mắt của vị Đại hoàng tử đế quốc.
Đại hoàng tử từ trước đến nay luôn thích lợi dụng thân phận và quyền lực để đích thân tra tấn anh.
Vì vậy, anh cố ý, cố ý chọn ngày hắn ta đến để ra tay.
Sau sự việc đó, anh yêu cầu gặp đại diện Hoàng gia Đế quốc, bình tĩnh và lý trí ngồi xuống đàm phán với đối phương. Điều kiện rất đơn giản, anh sẽ tham gia quân đội, sử dụng sức mạnh của mình cho Đế quốc để đổi lấy tự do.
Kết quả khá suôn sẻ, sau đó anh được đưa đến Tháp Ngoài, trải qua quá trình trị liệu tâm lý do Ác Tháp cung cấp và giáo dục lập trường tam quan chính xác, v.v., sau khi trải qua tất cả các bài kiểm tra đánh giá, anh đã tốt nghiệp Ác Tháp một cách suôn sẻ và trở thành 'học sinh xuất sắc' trong miệng nhân viên Ác Tháp.
Nghe vậy, Tạ Nam Quân lập tức từ chối: "Không được không được, tôi rút lại lời nói trước."
"Ôi, vốn tưởng rằng thuốc ức chế có thể giúp anh kiểm soát tốt, không ngờ anh đã bắt đầu miễn dịch với nó rồi."
Lần bùng nổ đó, rốt cuộc đã để lại những tổn thương nghiêm trọng cho tinh thần của Thẩm Đình Dục. Mặc dù không ảnh hưởng đến việc sử dụng tinh thần lực lúc bình thường, nhưng cứ cách một thời gian, các triệu chứng rối loạn sức mạnh tinh thần lại xuất hiện. Khi các triệu chứng xảy ra, anh cần phải dành nhiều nỗ lực hơn để kìm nén bản tính hung bạo loại E, không để sức mạnh tinh thần mất kiểm soát, đồng thời sự đau đớn mà tinh thần phải chịu đựng cũng tăng gấp đôi.
Theo ghi chép lịch sử của đế quốc, tất cả những người bị thương ở biển tinh thần đều trở thành kẻ điên và bị ném vào Ác Tháp. Trường hợp của anh vẫn còn may mắn, anh thường xuyên phải dựa vào chị gái của Tạ Nam Quân và cha của họ để giúp anh nghiên cứu ra loại thuốc đặc biệt để kìm hãm.
Nhưng như Tạ Nam Quân đã nói, hiệu quả kìm hãm của thuốc đối với anh ngày càng giảm. Đây là thành quả sau hơn một năm nghiên cứu của họ, nguyên liệu hiếm có, mỗi năm chỉ có thể chuẩn bị cho anh một lượng hạn chế.
Tạ Nam Quân ở đối diện ấp úng mãi, thử dò hỏi: "Vậy, anh thực sự không nghĩ đến việc tìm một người loại D cao cấp để ký kết khế ước linh hồn sao?"
Mặc dù lĩnh vực y tế vẫn chưa có phương pháp phục hồi hoàn toàn biển tinh thần bị tổn thương, nhưng đối với những người loại D cấp S trở lên, sau khi kết đôi, họ có khả năng thông qua tương tác tinh thần để từ từ phục hồi chấn thương biển tinh thần của đối phương.
Lịch sử y học đã ghi nhận nhiều trường hợp kỳ diệu như vậy, vì vậy D cũng là kiểu tinh thần linh hồn được các bác sĩ yêu thích nhất.
Thẩm Đình Dục trả lời: "Không có người phù hợp."
"Cũng đã đến lúc này rồi mà còn quan tâm đến độ tương thích sao? Chữa bệnh mới là quan trọng! Với điều kiện của anh, cho dù độ tương thích không cao thì chắc chắn cũng có người sẵn sàng ở bên anh mà." - Tạ Nam Quân hối hả nói.
Thẩm Đình Dục khẽ cười, rồi nói tiếp: "Ý của tôi là, không có ai khiến tôi ưng ý."
Tạ Nam Quân: "... Người loại E như các anh thật phiền phức, tìm đối tượng vốn đã khó khăn, còn kén chọn nữa."
Cơn khó chịu trong người Thẩm Đình Dục lại lên đến đỉnh điểm trong lúc trò chuyện ngắn ngủi. Cơn đau đầu dữ dội khiến anh không muốn nói thêm gì nữa. Sau khi dặn dò Tạ Nam Quân dặn chị gái chuẩn bị lô thuốc mới, anh cúp máy.
Tiêm thuốc ức chế đặc biệt, anh tựa vào bàn thư giãn một lúc, các triệu chứng khó chịu mới dần thuyên giảm.
Trên bàn, quả cầu bảo toàn động lượng va đập liên tục.
Thẩm Đình Dục nhìn chằm chằm vào những con chip mẫu, suy nghĩ miên man.
Mọi người đều nói rằng, người loại D là người bạn đời phù hợp nhất với người loại E, là đối tượng mơ ước của nhiều người, nhưng anh lại không đặc biệt thích. Tính cách của người loại D quá mềm yếu, những năm qua đế quốc cũng đã sắp xếp cho anh nhiều cuộc hẹn hò, nhưng thực tế chứng minh rằng linh hồn anh thực sự bài xích, tỷ lệ hợp tác cao nhất giữa họ thậm chí không quá 10%.
Trong lúc suy tư, hình ảnh Từ Thanh Nhiên ở chi nhánh trường trung học Grandis cách đây vài ngày thoáng hiện trong tâm trí anh.
Anh bỗng nhiên bật cười.
Nếu có loại D như vậy, cũng không phải là không thể xem xét.
Thẩm Đình Dục vừa vứt bỏ vỏ thuốc đã qua sử dụng, thì cánh cửa phòng ngủ thông với thư phòng bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Anh xoa xoa mi tâm, đi qua mở cửa.
Ngoài cửa, người đó mặc một bộ đồ ngủ màu trắng sữa, rộng thùng thình trên cơ thể gầy gò của cậu, lộ ra một mảng da lớn ở cổ. Tóc cũng có chút rối bời, hai mắt còn đọng lại chút sương mù mơ màng, hơi đỏ, rõ ràng là vừa mới chui ra khỏi chăn.
Thẩm Đình Dục hơi khó hình dung ra lý do Từ Thanh Nhiên xuất hiện trước cửa phòng mình vào thời điểm này, nên chủ động hỏi: "Tìm tôi có chuyện gì sao?"
Rồi anh thấy người kia mềm nhũn người, với vẻ mặt lạnh lùng, trả lời bằng giọng điệu như muốn trả thù: "Bò, lên, giường."
wattpad: pod1803
Từ Thanh Nhiên ngồi ở mép chiếc giường lớn trong phòng ngủ, người hơi khom, hai tay chụm lại chống cằm, suy nghĩ miên man.
Nhìn kỹ lại, chủ nhân căn phòng ngủ đang ngồi trong thư phòng thông với căn phòng, cúi đầu xử lý công việc một cách bình thản.
Từ Thanh Nhiên không ngờ rằng mình lại dễ dàng được vào như vậy.
Lúc đó, Thẩm Đình Dục nghe xong, có lẽ hơi ngỡ ngàng trong một giây, sau đó rất hiền hoà mỉm cười mời cậu vào phòng, khiến cho người thanh niên như đến gây rắc rối kia lại do dự vài giây, lo lắng có âm mưu gì đó.
Thẩm Đình Dục trong thư phòng từ xa nhận ra tầm nhìn của cậu, còn ngước mắt lên dịu dàng nhắc nhở: "Cậu ngủ đi, vừa khéo hôm nay tôi không có ý định ngủ, cậu có thể bò lên giường đó bất cứ lúc nào."
"..."
Từ Thanh Nhiên thầm nghĩ, hóa ra "bò lên giường" là ý này, là cậu hiểu lầm hệ thống rồi.
Hệ thống: "..."
Là hai người hiểu sai á!!!
Từ Thanh Nhiên sau khi hiểu ra, tạm thời hết buồn ngủ.
Điều quan trọng là cậu chú ý đến căn phòng của Thẩm Đình Dục, đặc biệt là khu vực gần thư phòng, có rất nhiều thứ thú vị. Đầu tiên thu hút sự chú ý của cậu là những mô hình màu đỏ không đều đặn, trông rất giống những sinh vật kỳ lạ mà cậu từng thấy trên bản tin truyền hình.
"Nếu cậu quan tâm, cậu có thể thoải mái xem hoặc lấy ra chơi."
Thẩm Đình Dục là một người chu đáo, ngay cả khi cử chỉ của cậu rất nhỏ, anh vẫn có thể nhận ra.
Từ Thanh Nhiên không phải là người hay e dè, sau khi được chủ nhân cho phép, cậu lập tức đứng dậy đi về phía những mô hình kia. Vừa mới đến gần bục trưng bày, dưới bục đột nhiên sáng lên những tia sáng nhạt, giọng nam hệ thống không cảm xúc vang lên:
[Ma Quỷ (The Devil), là chủng tộc ngoài hành tinh hoạt động ở khu vực xung quanh đế quốc từ giữa thế kỷ trước.]
[Nhà nghiên cứu sinh vật ngoài hành tinh nổi tiếng của đế quốc, ngài Tạ Văn Tài đã sử dụng dữ liệu từ nhiều nguồn để mô phỏng và tính toán ra khu vực sinh sống chính của chúng, nằm cách hệ mặt trời 30 triệu năm ánh sáng trong chòm sao Phi Mã. Hai thế kỷ trước, nhóm vật lý và hàng không của đế quốc đã dự đoán rằng một vụ nổ sao băng sẽ xảy ra trong hệ thống sao này trong tương lai gần. Mặc dù đài thiên văn của đế quốc vẫn chưa ghi nhận được hình ảnh của vụ nổ, nhưng sự di cư của chủng tộc Ma quỷ dường như đã gián tiếp xác nhận dự đoán này.]
Từ Thanh Nhiên đưa tay chạm vào mô hình màu nâu đỏ quen thuộc, phát hiện ra chúng được tạo thành từ nhiều mảnh vụn nhỏ. Không chỉ có thể xoay, phóng to thu nhỏ tùy ý bằng ngón tay, mà còn có thể nặn cơ thể linh hoạt đa dạng của chúng thành nhiều hình dạng khác nhau.
【Quỷ loại I, là quỷ đầu tiên được quan sát thấy ở nước ta, là sinh vật kết hợp theo nhóm, kích thước đơn lẻ nằm trong khoảng 0,5-1 cm, độ dày cơ thể không quá 2 mm.】 ( wattpad: pod1803)
Những sinh vật màu nâu đỏ khổng lồ mà chúng ta thường thấy thực ra được tạo thành từ vô số Quỷ Loại I di chuyển cùng nhau, nhìn từ xa trông giống như những vảy nhỏ li ti. Da của chúng nhẵn mịn và khô ráo, nhưng bên dưới lại có một vòng răng nanh sắc nhọn, thông qua việc gặm nhấm theo nhóm để nuốt chửng hoàn toàn những con mồi mà chúng bắt được.
Trước khi nuốt chửng con mồi, miệng của chúng sẽ mọc ra những thứ mảnh mai như kim, sử dụng nó để hút hết tinh thần và năng lượng của con mồi.
Hình dạng dẹt khi được ghép lại là hình dạng khi chúng nghỉ ngơi và di chuyển.
Khi đã bao vây con mồi, chuẩn bị tấn công hoặc ăn thịt, những "vảy" nối liền nhau sẽ bắt đầu dựng đứng.
Chu kỳ hoạt động của những sinh vật này cũng rất đặc biệt, chỉ khi mặt trời lặn chúng mới trở nên năng động. Ban ngày, chúng sẽ biến thành những mảng rỉ sét, bám chặt vào các vật thể chết. Không thể bóc tách trực tiếp, nhưng dù làm thế nào thì chúng cũng ở trạng thái ngủ và vô hại.
Đến đêm, chúng sẽ bắt đầu phình to, có thể cao tới hàng trăm tầng nhà.
Từ Thanh Nhiên ở bên cạnh mô hình loại I, nhìn thấy một mô hình nhỏ màu xanh đen khác.
Chính là màu sắc cậu nhìn thấy bên cạnh lối vào cống rãnh vào ngày hôm đó.
Hệ thống màn hình gọi nó là Quỷ Loại IV, là nhóm quỷ thứ tư mà Đế quốc phát hiện ra.
Về cấu trúc cơ bản, nó không khác nhiều so với Quỷ Loại I, cũng là sinh vật tổng hợp. Tuy nhiên, các cá thể mảnh mai hơn và cũng chỉ hoạt động sau khi mặt trời lặn. Độ dẻo dai và đàn hồi của cơ thể chúng cao hơn nhiều so với Quỷ Loại I và chúng có thể hòa tan trong nước, xâm nhập vào thị trấn qua nguồn nước đục ngầu, khiến việc phòng chống trở nên vô cùng khó khăn.
May mắn thay, người ta phát hiện ra rằng sức mạnh sát thương, khả năng hành động và khả năng phòng thủ của Quỷ Loại IV trên bờ không bằng Quỷ Loại I, yếu đến mức chúng không dám đến gần những nơi có đèn điện, chỉ dám sinh trưởng trong những góc tối an toàn của thành phố và lấy sương đêm làm thức ăn.
Nhưng để tránh những sự cố bất ngờ, đế quốc vẫn sẽ kiểm soát chặt chẽ các khu vực bị xâm nhập bởi loại Quỷ này, nghiêm cấm người dân ra ngoài sau khi trời tối, nếu không sẽ tự chịu trách nhiệm về hậu quả.
Từ Thanh Nhiên đặt mô hình thu nhỏ Quỷ Loại IV trở lại chỗ cũ, hỏi Thẩm Đình Dục: "Những thứ này là thứ mà quân đội của các anh thường xuyên chiến đấu sao?"
"Ừm, Ma quỷ là loài xâm lấn nguy hiểm nhất hiện nay của Đế quốc Kian."
Thẩm Đình Dục vừa nói, vừa cầm lấy một vật trang trí khác được khảm trên một viên sỏi nhỏ trên bàn, đưa về phía Từ Thanh Nhiên, người vừa quay lại khi nghe tiếng động.
"Cho dù hành động đơn lẻ hay hành động tập thể, Ma quỷ đều có thứ gọi là 'Nguồn tinh' trong cơ thể, đó là nguồn năng lượng duy nhất của chúng. Mất đi 'Nguồn tinh', cơ thể chúng sẽ hoại tử trong vòng một giờ và không thể hồi sinh."
Từ Thanh Nhiên tiến đến, nhận lấy món đồ trang trí nhỏ, một tay chống người dựa vào bàn đọc sách, cẩn thận ngắm nhìn.
Viên tinh thể nguồn năng lượng bên trong tảng đá vô cùng lộng lẫy, như những vì sao được hòa quyện trong viên pha lê trong suốt.
"Vậy, món đồ này dễ xác định vị trí không?" Từ Thanh Nhiên tò mò hỏi.
"Khó xác định lắm." Thẩm Đình Dục trả lời, tầm nhìn vô thức chuyển sang bàn tay trái của Từ Thanh Nhiên đang đặt trên bàn anh.
Có thể vì đã chuẩn bị nghỉ ngơi, khi cậu lên tìm anh, cậu không hề che giấu dấu ấn linh hồn màu xanh như yêu tinh hở hang phơi bày trước mặt anh. Mà chủ nhân của dấu ấn dường như không nhận ra có gì không ổn, toàn bộ sự chú ý đều đổ dồn vào viên tinh thể nguồn, ánh mắt đầy hứng thú.
Thẩm Đình Dục kìm nén ý muốn xâm lược dâng trào khi nhìn thấy dấu ấn, lặng lẽ dời mắt đi.
Cuối cùng, không thể nhịn được nữa, anh ngắt lời cuộc trò chuyện nghiêm túc của họ: "Từ Thanh Nhiên, cậu muốn ngủ trên giường của tôi thì được thôi, nhưng có thể đeo găng tay trước được không?"
Từ Thanh Nhiên nghe vậy, nhớ lại chuyện bị trêu chọc về việc này ở trường, lại có chút bực bội.
Cậu không nhận ra ánh mắt cố ý né tránh của Thẩm Đình Dục, trực tiếp đưa mu bàn tay ra trước mặt anh, giọng nói lạnh lùng và hung hăng: "Tôi đã muốn hỏi từ lâu rồi, thứ này có gì mà không thể cho người ta nhìn thấy?"
=========
Hàng chưa qua beta, check lỗi hộ tui nhé, thank you ❣️.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...