“Mộ mỹ nhân” một giọng nói lánh lót từ phía sau gọi khiến bước chân của Mộ Tư Chân dừng lại,cô quay đầu nhìn thân ảnh đang chạy đến.
“đã lâu không gặp,chị còn nhớ em chứ?” Cô bé còn thở gấp,sắc mặt trắng bạch nắm lấy cánh tay cô hỏi. Cô hơi mơ hồ nhìn cô bé một lúc lâu vẫn không trả lời,cảm giác quen mắt nhưng lại không nhớ rõ.
“em là…” Mộ Tư Chân sắc mặt hơi khó xử hỏi lại, cánh tay nhẹ nhàng tránh thoát thân mật.
“em là Tiểu Uyển,lần trước đã cùng chị nói chuyện” cô bé gấp gáp giới thiệu,khuôn mặt khả ái thoáng qua chút thất vọng.
“a Tiểu Uyển,em tìm chị?” cô tươi cười,thì ra là cô bé lần trước nói cho cô biết Quách Hàn là tra nam. Hơn hai tháng không gặp cô bé thay đổi không ít, cả người đã có sinh khí hơn rồi.
“không có,chỉ muốn cùng chị nói chuyện một chút thôi,gần đây chị có chuyện gì sao?” Uông Uyển có đến tìm cô vài lần nhưng cô đang trong thời gian nghĩ phép.
“không có,chị ra ngoài cho tâm trạng tốt lên thôi” cô vừa nói vừa bắt đầu bước đi,Uông Uyển như cái đuôi nhỏ đi theo phía sau.
“a chị và Quách công tử vẫn tốt chứ?” Uông Uyển hơi cúi đầu nhỏ giọng nói,bộ dạng đáng yêu như chú cún nhỏ nhỏ. Mộ Tư Chân bị câu hỏi này làm dừng bước chân,cô quay đầu nhìn chằm chằm đỉnh đầu của cô bé.
“sao vậy ạ?” Uông Uyển thấy cô dừng lại cũng ngẫn đầu nhìn cô,phát hiện cô cũng nhìn mình có chút chột dạ cắn môi.
“đã chia tay rồi,chị còn đang yêu người khác” Mộ Tư Chân cười tươi trả lời,vẻ mặt không nhịn được tràn đầy hạnh phúc.
“a vậy chị không buồn sao?” hai người tiếp tục đi về phía trước thu hút sự chú ý của người xung quanh, ánh nắng buổi chiều nhè nhẹ chiếu lên người hai cô gái như tôn lên thêm vẻ đẹp trời ban.
“tại sao? hiện tại bạn trai của chị tốt hơn nhiều” Mộ Tư Chân không hề nói quá,Cố Danh Quân so với Quách Hàn cái gì cũng tốt hơn,từ ngoại hình đến sự quan tâm đều hơn rất nhiều. Mỗi sở thích thói quen của cô anh đều nắm rõ trong lòng bàn tay, chỉ cần một cái nhăn mày anh đã biết cô suy nghĩ gì. Về thân phận của anh,cô không muốn nghĩ nhiều quá, Mộ Tư Chân hiện tại xác định mình thích anh chính là tiếp nhận mọi thứ về anh. Uông Uyển muốn cùng cô đi ăn nhưng bị cô từ chối,Cố Danh Quân còn đang đợi cô về nhà cùng ăn cơm. Nhưng Uông Uyển như chú chó đáng thương kéo lấy cô không buông,cô đành kết bạn wechat để cho cuộc hẹn lần sau. Mộ Tư Chân rất có thiện cảm với cô gái này,không có sự bài xích gì cùng cô bé kết bạn. Nhìn Mộ Tư Chân lên xe rời đi Uông Uyển lúc này mới thu lại nụ cười ngây thơ,trở lại khuôn mặt bình tĩnh lạnh nhạt. Cô quay đầu đi về phía góc khuất bên kia đường,ngồi vào chiếc xe bentley màu đen hòa nhập vào dòng xe tấp nập.
Buổi tối Mộ Tư Chân nằm trên giường viết luận văn, Cố Danh Quân tắm xong đứng ở cửa phòng lau tóc. Thân trên để trần lộ cơ bụng săn chắc,bên dưới dùng khăn tắm quấn ngang cả người mang yheo hương bạc hà thanh mát. Nước trên tóc nhỏ giọt trên ngực chảy xuống da thịt,miêu tả đường nét cơ bụng rồi biến mất nơi đường nhân ngư của anh cực kì quyến rũ. Trên giường lớn màu xám làm nổi bật thân thể trắng nõn,cô mặc chiếc váy hai dây màu tím nhạt. Vì động tác nằm sắp mà lộ ra hai luồn tuyết nhũ,mông vểnh cao lên lộ ra mép quần lót trắng bên trong. Ở cùng nhau thời gian này Mộ Tư Chân đã không ngại khoe thân thể trước mặt anh,dù sao anh cũng đã nhìn thấy hết,cũng đã chạm qua sớm không còn gì để giấu. Nhưng hình ảnh này chính là đang đòi mạng Cố Danh Quân,anh vứt khăn tắm lên bàn nhỏ đầu giường từ phía sau đè lên thân thể mềm mại của cô.
“em đang viết luận văn,anh không được làm bậy” Cô quay đầu dùng ánh mắt cảnh cáo anh,hành động này cô rất quen thuộc. Con quỷ háo sắc Cố Danh Quân lại đến rồi,anh cười như mặt trời nhỏ tiếp tục nằm đó. Đầu tựa trên vai cô nhìn máy tính,tay lại không an phận luồn vào váy ngủ kéo ra quần lót, nhẹ nhàng xoa lên mông tròn. Một tay vươn đến phía trước nắm lấy ngực nhũ,ngón tay tìm nhũ hoa cách lớp áo ngủ bằng lụa bắt đầu ấn xoa.
“ưmm…” Mộ Tư Chân không nhịn được rên rỉ,thân thể cô bị anh dạy đến hư rồi. Chỉ cần anh chạm vào cô liền có phản ứng,đừng nói đến xoa nắn kích thích. Huyệt nhỏ đã bắt đầu ngứa xuân thủy chảy ra khiến nơi tư mật ẩm ướt,anh ở bên tai cô thở nhẹ ngậm lấy thùy tai đỏ ửng cắn gặm.
“ân em cứ viết,anh bồi em” giọng anh trầm thấp có chút cợt nhã trêu đùa,tay vẫn không ngừng hoạt động theo nhịp điệu.
“con khỉ” cô mắng một câu, không tiếp tục gõ máy tính nữa mà trực tiếp dùng lực xoay người đối mặt với anh. Cô ôm ghì cổ Cố Danh Quân hôn lên môi anh,dùng kỉ thuật không mấy thuần thục trút trắc mà mời gọi.
“yêu tinh nhỏ…” anh cười khẽ hai tay ôm lấy cô đổi tư thế ngồi thẳng dậy,để cô ngồi trên đùi mình đổi khách thành chủ cuốn lấy lưỡi cô.
Cố Danh Quân điêu luyện dẫn dắt cô,hút hết mật ngọt lại đào sâu khoan miệng mềm mại. Tay nhanh chóng tìm đến huyệt động ẩm ướt,một lần cho vào hai ngón tay. Thân thể bị căng ra khiến Mộ Tư Chân run lên,hai tay đặt trên vai anh bấu chặt,cảm giác toàn thân đều căng thẳng. Những lần trước anh rất chậm rãi từ từ đưa một ngón sau đó mới bắt đầu thêm ngón thứ hai,hiện tại đưa vào cùng lúc cô có chút không tiếp nhận được.
“a…căng quá” Cô tách khỏi nụ hôn câu hồn của anh than thở,hai chân dùng lực muốn đứng lên lại bị anh chặt chẽ giữ lấy.
“trướng…anh lui ra…một chút…a” cô khó khăn nói,tay vỗ trên vai anh muốn anh ra ngoài nhưng anh một chút cũng không động.
“ráng chịu một chút” anh cắn chặt răng hôn loạn trên mặt cô,ngón tay bên dưới hơi động cố gắng làm cô thả lỏng.
“không…Quân chịu không nổi” cô lắc đầu hơi thở dồn dập,ánh mắt như tan rã không có tiêu cự. Anh cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa dùng sức hút,muốn dời sự chú ý của cô. Tay bên dưới tìm thấy hạt châu ẩn nấp ấn xuống,vừa ấn vừa xoa tăng thêm khoái cảm, mà Mộ Tư Chân bị loại kích thích vừa thoải mái vừa trướng căng này làm cao trào.
“như vậy đã cao trào,Tiểu Chân Nhi rốt cuộc em có bao nhiêu mẫn cảm” Anh yêu thương hôn lên má cô, dùng lưỡi liếm nhẹ lên da thịt mịn màn. Tay phía dưới vẫn không ngừng xoa nắn,nhờ mật dịch cô vừa tiết ra hai ngón tay anh dể dàng di động. Dư vị sau cao trào khiến từng lớp thịt bên trong như trăm cái miệng nhỏ điên cuồng mút chặt tay anh. Cố Danh Quân cười khẽ đúng là vưu vật,chặt như vậy lại mẫn cảm chết người.
“em còn phải viết luận văn” cô dựa trong lòng anh thở gấp,tay nhỏ vuốt lấy chấm đỏ trên ngực đã cứng. Cố Danh Quân căng chặt người tay ôm eo cô có chút siết chặt hơn,hơi thở cũng có chút thô,anh hôn cái miệng nhỏ đang luyên thuyên về luận văn của cô. Tay phải vẫn gắt gao ra vào huyệt động,tay trái nhanh chóng thoát váy ngủ mỏng manh,nắm lấy ngực trái xoa nắn đủ loại hình dáng.Hôn đến khi cô sắp ngạt anh mới dời đến cổ nhỏ thon dài,gặm cắn để lại đầy vết đỏ ái muội. Lại đến xương quai xanh tinh tế cuối cùng vùi đầu vào khe ngực sâu thẳm, liếm cắn tay trái vừa xoa nắn vừa miết lấy nhũ hoa hồng nhạt. Khiến nó từ màu hồng nhạt trở nên đỏ tươi,từ mềm mại trở nên cương cứng cọ trong lòng bàn tay. Anh hút lấy nhũ hoa bên phải dùng lưỡi chơi đùa lại nhây cắn như có thể hút ra sữa,làm Mộ Tư Chân không kiềm nén được hét lớn một tiếng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...