Trong khu chợ tấp nập người qua lại vừa ồn ào vừa hỗn tạp, một cô gái ăn mặc xinh đẹp,trang điểm diễm lệ ngồi một góc hơi khuất tầm nhìn tay cầm ba bốn cây xiên, miệng nhai đến phồng to.Ánh mắt cô nhìn xa xăm không có tiêu cự, hôm nay cô vốn định cùng mọi người liên hoan cuối tháng.
Mộ Tư Chân đi làm đã được một tháng vì cô có nhan sắc làm việc hiệu xuất tốt,được khen thưởng nhiều, tính cách lạnh nhạt khiến người khác xa cách. Nên thường bị đem ra làm chủ đề nói chuyện phiếm của các cô nàng khác,mà bọn họ cũng không ai thích cô. Buổi chiều khi tan tầm,đồng nghiệp nói hôm nay tổ chức liên hoan tháng, mừng thành tích của phòng làm việc và chúc mừng cô trở thành nhân viên chính thức. Địa chỉ ban đầu gữi cho cô là là nhà hàng sang trọng, bảo cô ăn mặc đẹp để phù hợp không khí. Nhưng đến khi cô đến nhà hàng mới nhận được tin nhắn thay đổi địa điểm,nơi tụ tập thật ra chỉ là một bửa tiệc rượu của cô ấy cùng vài đồng nghiệp nữ khác. Cô đứng trước quán rượu nhỏ trong lòng thầm chữi bậy,phong cách của cô và nơi này một chút cũng không phù hợp.Mộ Tư Chân nhìn bọn họ cười nhạo châm chọc mình,tâm tư của cô sinh viên năm cuối đơn thuần thật sự bị tổn thương.
Mộ Tư Chân không ngồi lại mà yên lặng rời đi, cô không phải yếu đuối mà không muốn quan tâm bọn họ. Càng để ý sẽ càng khiến họ muốn bắt nạn cô, nhưng một cô gái lớn lên trong sự bao bọc của gia đình làm sao chịu được sự kinh thường như vậy. Cô nhớ lại ánh mắt bọn đàn ông nhìn thân hình mình, lời nói đồng nghiệp châm chọc,lại có bọn người động tay chân muốn chạm cô.Cảm giác ghê tởm khiến cô buồn nôn,mà cô thực sự nôn ra,uất ức khiến nước mắt cô không kiềm được mà rơi xuống. Cô nhìn màn hình điện thoại qua đôi mắt hơi nhòe,ấn vào dãy số có phần quen thuộc.Điện thoại đổ chuông nhưng không có người bắt máy,lần nữa ấn gọi thì đầu dây bên kia đã tắt máy bận. Mộ Tư Chân ngẫn người nhìn màn hình điện thoại,nước mắt đang rơi lại ngừng. Cô lau nước mắt, có chút tự giễu bản thân lại suy nghĩ không tháu đáo,cô cười để lấy thêm tinh thần trở về nhà.
Quách Hàn sau khi xong việc mới mở điện thoại,nhìn hai cuộc gọi nhỡ từ Mộ Tư Chân có chút bất ngờ. Cô là bạn gái anh nhưng bình thường đều là anh gọi cho cô,nếu cô tìm anh thì có chuyện gì đó rất cần. Mộ Tư Chân đối với anh không phải không yêu,anh biết đều đó nhưng tình cảm của cô thật sự rất thầm kín. Tay Quách Hàn có chút run nhẹ nhanh chóng ấn gọi lại, nhưng đợi được là tiếng thông báo điện thoại không liên lạc được,anh có chút nôn nóng cầm chìa khóa xe trên bàn đi ra ngoài.
Từ xa Quách Hàn nhìn thấy Mộ Tư Chân đi về cổng chung cư,trên người mặc váy dài hơi rộng màu xanh nhạt,cả người đều mang hơi thở lành lạnh,nhưng nhìn vào lại vô cùng thoải mái. Anh hơi nhăn mày, có chút nghi ngờ cô gọi cho anh cách đây đã hơn một tiếng, nhưng hiện tại cô mới trở về nhà. Mộ Tư Chân bị đèn xe chiếu vào có chút chói mắt mà dừng lại,cô dùng tay che mắt để tránh ánh sáng,qua kẽ tay cô thấy chiếc ferrari màu đỏ quen thuộc.Từ trên xe bước xuống một đôi chân dài, trên người mặc áo phông trắng rộng rãi cùng quần jean, cả người toát lên vẻ năng động phóng kháng. Khuôn mặt đẹp của anh mang theo lo lắng,đôi mắt có chút ấm áp lại có vài phần cao ngạo, dáng vẻ rất đúng với khí chất con cháu thế gia giàu có.Quách Hàn chính là rất đẹp trai lại có chiều cao tốt,gia thế lại là thứ không cần bàn thêm,là một nam nhân mà mọi cô gái điều muốn có được. Nhưng lần đầu gặp anh Mộ Tư Chân chỉ lướt qua,một ánh mắt cũng không nhìn đến khiến người luôn cao ngạo như anh muốn chinh phục cô,có cảm giác muốn mạnh mẽ áp đảo khiến cô trở thành của mình.
Anh bước nhanh đến trước mặt Mộ Tư Chân,hai tay giữ lấy vai cô lo lắng nhìn từ trên xuống. T𝙧𝙪𝓎ệ𝗻 cop 𝒕ừ 𝒕𝙧a𝗻g ﹟ 𝒕𝙧 ùm𝒕𝙧𝙪𝓎ệ𝗻.VN ﹟
"em có chuyện gì sao? điện thoại hết pin sao? anh gọi em không được?" sau khi xác nhận cô không có gì bị thương cũng không khác thường mới nhẹ nhàng thở ra,ánh mắt trở nên ôn nhu mà nhìn cô.
"ừm,không sao,em muốn lên ngủ,có chút mệt" Mộ Tư Chân nhẹ nhàng vỗ bàn tay anh,khuôn mặt tươi cười không nhìn thấy sự khác biệt.
"được" Quách Hàn cũng không hỏi nhiều mà buông tay,anh muốn đưa cô lên phòng nhưng cô nhất định từ chối.Mà anh cũng không quá ép buộc cô,hai người họ trước nay đều dùng loại gần gũi lạnh nhạt này yêu nhau.
Cô không hỏi anh tại sao không nghe máy,cũng không giải thích bản thân gọi cho anh có việc gì.Quách Hàn vốn nhìn quen sự lạnh nhạt này của cô,cũng cảm thấy có lỗi với cô,càng không thể làm gì khác mà đối tốt với cô hơn.
Đến khi nhìn thấy tầng 30 sáng đèn,anh mới lên xe rời đi,đó là căn hộ anh dỳng hai tháng thuyết phục cô chuyển đến.An ninh ở đây tốt cùng các dịch vụ quét dọn và vệ sinh cũng rất tốt nhưng giá cả không nhỏ nên cô không muốn nhận.Chỉ là Quách Hàn chính là nhắc mãi nói mãi Mộ Tư Chân mới lắc đầu gật đầu miễn cưỡng đồng ý.
Đến khi Quách Hàn rời đi cũng không phát hiện một nam nhân toàn thân tây trang đen,trên tay lập lòe đốm lửa nhỏ,cả thân hình chìm trong bóng tối.Anh dựa người vào thân xe ngước nhìn tầng 30 vẫn sáng đèn,môi mỏng lạnh lùng mím chặt điếu thuốc trên tay rơi xuống,kế tiếp liền bị giày da đen bóng dẫm đạp. Nam nhân mang theo vẻ mặt không vui rời đi, trong đêm tối yên tĩnh,chiếc bugatti màu đen bản giới hạn từ từ rời khu chung cư hạng sang hòa mình vào đường phố ồn ào.
Buổi sáng khi thức dậy việc đầu tiên Mộ Tư Chân làm là soi gương thật kĩ từ trên xuống dưới. khuôn mặt xinh đẹp nhăn thành bộ dạng khó coi, bàn tay mảnh khảnh chạm theo từng dấu vết nhàn nhạt trên phần ngực nhũ trắng tuyết có chút chói mắt.Cô lựa chọn quần áo kĩ lưỡng đến khi ngắm bản thân trong gương thật nhiều lần,chắc chắn mọi dấu vết đã được che chắn rất ổn cô mới ra ngoài. Ở trước cổng chung cư một chiếc ferrari màu đỏ nổi bật đổ bên đường, Quách Hàn sáng nay muốn chuộc lỗi vì không nghe điện thoại của cô,mà đặc biệt đến sớm chờ cô. Quách Hàn nhìn cô gái vừa ngồi xuống ghế phụ bên cạnh có chút khó hiểu,bình thường ngày hè cô rất ít khi mặt đồ quá kín. Vậy mà hôm nay lại mặc áo cao cổ,váy công sở chạm gối, nhìn có vẻ kín đáo lại rất gợi cảm khiến người khác càng muốn nhìn nhiều hơn bộ phận được che chắn kia. Thu lại tầm mắt Quách Hàn tự nhiên nhìn cô cười như hoa mùa xuân nở rộ, khuôn mặt toàn nhu tình mật ý.
"em có muốn ăn sáng trước?" Anh vừa lái xe vừa quay đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp, như muốn từ trong biểu cảm của cô tìm ra điểm gì đó khác thường.
"em sẽ ăn ở tòa soạn" Mộ Tư Chân không quay đầu mà nhìn thẳng,ánh mắt khóa chặt vào gương chiếu hậu.Anh theo tầm mắt của cô mà nhìn,phát hiện phía sau có một chiếc xe màu xám.
"em thích sao? Rolls Royce không tồi" Quách Hàn hỏi cô nhưng trong đầu lại nảy mầm ý định muốn mua cho cô một chiếc xe để cô tiện đi lại.
"không,chỉ tùy tiện nhìn" cô nghe anh hỏi cũng không nhanh không chậm thu hồi tầm mắt,thật sự cô cũng chỉ tùy tiện nhìn mà thôi những thứ đó thật sự quá xa hoa rồi.Khoảng cách từ chung cư đến toàn soạn không mấy xa,hai người cũng yên lặng tận hưởng không gian riêng,đó vẫn luôn là cách họ ở cùng nhau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...