Cuộc thi F1 lần này có ba vòng luyện tập, một trận đấu loại và một cuộc thi chính thức cuối cùng, được truyền hình trực tiếp trên các trang mạng thể thao lớn.
Thu Thanh Duy sau khi tỉnh lại đều nghiêm khắc yêu cầu bản thân thực hiện phục hồi chức năng và luyện tập, nỗ lực để cơ thể quay trở lại trạng thái ban đầu như trước khi bị hôn mê.
Với chiều cao 1m70, làn da bánh mật khỏe khoắn, thân hình nóng bỏng cùng với đường nét tinh tế, Thu Thanh Duy vừa bước vào trường đua đã hấp dẫn ánh mắt của vô số người.
Trên khán đài không ít đàn ông xuýt xoa khen ngợi cô, người đẹp không phân biệt quốc gia, đã thế lại còn là một người tranh cúp vô địch đua xe cùng với nam giới, khán giả không khỏi có những kỳ vọng không giống với người khác.
Tuy nhiên, sau thời gian dài chưa đυ.ng đến xe, vòng luyện tập đầu tiên thành tích của Thu Thanh Duy không mấy lý tưởng.
Sau khi kết thúc vòng đua, những tay đua nam cùng thi với cô vừa đánh giá body của cô vừa đưa ngón tay cái chỉ xuống dưới ra vẻ khinh miệt.
Thu Thanh Duy tháo mũ bảo hiểm, đáp lại bằng cách giơ ra ngón tay giữa mặc kệ sự phân biệt giới tính rõ ràng nơi trường đua.
Dám coi thường phụ nữ? Cuộc đua chính thức vào ngày kia sẽ khiến anh phải khóc mà chạy khỏi đường đua!
Nhìn thấy cô bị bắt nạt, Bạc Nguyên Triệt lập tức xông đến, kéo cô ra đằng sau lưng bảo vệ, lớn giọng cảnh cáo nam tuyển thủ kia: “Tôn trọng một chút!”
Nam tuyển thủ cười hihi haha, không coi anh ra gì, cầm chiếc mũ bảo hiểm kiêu ngạo rời đi.
Nếu như không phải sợ gây sự ảnh hưởng đến Tiểu Duy thi đấu, Bạc Nguyên Triệt sớm đã nhặt viên gạch lên mà ném người rồi!
Những kẻ thua cuộc như thế này cô gặp nhiều rồi, vốn không hề tức giận, thấy Bạc Nguyên Triệt tức đến phồng má trợn mắt, cô đưa tay đội mũ bảo hiểm lên đầu anh, chặn lại ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác của anh.
Trước mặt đột nhiên tối sầm lại, Bạc Nguyên Triệt giơ tay tháo mũ ra: “Em làm cái gì thế?”
Thu Thanh Duy đặt tay vào giữa hai lông mày của anh, vuốt phẳng đôi lông mày đang cau có lại vì tức giận: “Có gì đâu mà phải tức giận?”
Bạc Nguyên Triệt phẫn nộ: “Không phải chỉ là thắng một trận luyện tập thôi sao? Anh ta dựa vào cái gì mà coi thường em?”
Thu Thanh Duy chống cằm lên vai anh, mắt nhìn lên màn hình led lớn trước mặt: “Lần thi này em xếp cuối cùng, không trách người khác coi thường em.”
Đối với những con số kia, Bạc Nguyên Triệt coi như không thấy, chỉ nói: “Dù gì trong tim anh, em chính là tay đua lợi hại nhất!”
Thu Thanh Duy cười cười tiếp nhận lời khen của Bạc Nguyên Triệt: “Ừ, em sẽ khiến cho mọi người trên toàn thế giới cũng sẽ thừa nhận là như thế.”
Những người trong đội vừa đi đến bên cạnh: “….”
Đôi tình nhân này, làm mù mắt người ta rồi.
Qua hai lần đua luyện tập, cảm giác tay của Thu Thanh Duy đã quay lại, ở cuộc đua lần thứ ba đã vượt từ hạng cuối lên hạng giữa.
Trước khi rời đi, nam tuyển thủ lần trước chế giễu cô lại đến kɧıêυ ҡɧí©ɧ: “Hôm nay chỉ là một trận giải trí, mọi người thả lỏng hết mức mà cô chỉ có thể chơi đến mức này, vẫn nên gói ghém hành lý về nước đi, đừng ở lại càng thêm mất mặt.”
Thu Thanh Duy uể oải nhấc mắt lên nhìn: “Nói nhảm sao mà nói lắm thế.”
Thấy Bạc Nguyên Triệt đang từ xa nhìn về phía này, cô không thèm để ý đến nam tuyển thủ kia nữa, sải bước đi.
Vẫn còn 2,3 mét Bạc Nguyên Triệt đã không đợi được mà chạy qua hỏi với ngữ khí như sắp gϊếŧ người: “Anh ta lại nói gì với em rồi?”
“Nói anh ta ăn quá nhiều c*t rồi, đến mức mắc nghẹn.”
Câu này vừa nghe đã biết là để lừa anh, khóe miệng Bạc Nguyên Triệt trùng xuống không vui.
Thu Thanh Duy giơ hai ngón tay hình cái kéo đặt lên cằm anh rồi kéo hai khóe miệng của anh lên: “Em cho anh theo cùng phải là để anh không vui, đừng để những người không liên quan phá hỏng tâm tình.”
Sau khi nhìn chằm chằm cô một lúc, Bạc Nguyên Triệt cuối cùng cũng thở dài ra một hơi, kéo đôi tay đang trên cằm của mình xuống, chủ động nhấc khóe môi, nở một nụ cười rạng rỡ: “Ừ, chúng ta không tức giận.”
Bức ảnh hai người nhìn nhau cười đã bị các kí giả chụp lại rồi đăng lên với tiêu đề sự thật thú vị về cuộc đua.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...