Tối "Manh" Xuyên Qua

Tử Điền
thành nha môn tri phủ đều bị Cố Trường Minh cho binh lính trông giữ sâm
nghiêm, Linh Đang nâng Cổ Tiếu Tiếu đi vào đại môn tri phủ, Cổ Tiếu Tiếu
liền bất động thanh sắc nghiêng tai lắng nghe, Cố Trương Minh đi đến đâu
liền được bọn lính ủng hộ cùng kính yêu, tựa hồ đã đối với hắn một lòng
tin phục.

Cố Trường
Minh sau khi an bài nàng ở trong phòng chờ, còn lệnh thủ hạ làm cơm cho nàng
ăn xong, mới một mình rời đi.

Cổ Tiếu Tiếu
vội vàng đứng dậy kéo lấy góc áo Cố Trường Minh, “Ngươi muốn đi đâu?”

Cố Trường
Minh không giận ngược lại còn cười, “Cố mỗ mới rồi không phải đã nói rõ
rồi sao, cô nương vẫn còn đang hoài nghi thành ý của Cố mỗ?”

Cổ Tiếu
Tiếu liền giở công phu đeo bám nói, “Ta đang nghĩ a… Chính là muốn đi theo
ngươi! Ta cảm thấy âm thanh nói chuyện của ngươi thực dễ nghe, hắc hắc…”

Không đợi Cố
Trường Minh cự tuyệt, Linh Đang vội vàng tiếp nhận nói, “Cố đại hiệp đừng khẩn
trương, muội muội ta từ nhỏ liền có tật xấu này, hết thảy thanh âm dễ nghe
đều yêu thích, nàng vừa rồi còn thì thầm với ta, nói ngài thanh âm mạnh mẽ
nam tính rất dễ nghe”

Cổ Tiếu
Tiếu kẻ xướng người hoạ nói, “Tỷ, ngươi nói sai rồi! Này quả thực là âm thanh
của tự nhiên nha!”

“…” Cố
Trường Minh khó có thể tin hơi hé miệng, cô nương này mặc dù hai mắt mù, nhưng
tính cách hình như cũng sáng sủa, cũng coi như là chuyện tốt đi.

Cố Trường
Minh rơi vào đường cùng, đành phải mang theo Cổ Tiếu Tiếu đi trước, nhưng
trong lúc thẩm vấn người khác không nên có nhiều người cho nên để Linh
Đang ở lại trong sảnh chờ.

Cổ Tiếu
Tiếu cảm thấy đã đi theo Cố Trường Minh một đoạn đường rất dài, âm thanh
vọng lại càng lúc càng lớn, giống như bọn họ đang đi vào một gian mật thất,
nàng len theo vách đá lạnh như băng mò mẫm về phía trước, không nghĩ
tới lòng bàn chân lại bị trượt về phía trước, Cố Trường Minh nhạy bén xoay
người đỡ lấy hai vai nàng, sau lại làm ra vẻ nam nữ thụ thụ bất thân rất
nhanh liền thu tay về, “Đã nói đừng theo tới…”

“Ta tò mò
a, rất muốn nhìn xem này quan viên ngày thường tác oai tác quái hiện tại
thành cái dạng gì, hắc hắc…”

Cố Trường
Minh bất đắc dĩ lắc đầu, “Can đảm của ngươi thực không nhỏ a”

“Ai, dù sao
ta cũng mù, được chăng hay chớ đi” mấy lời này của Cổ Tiếu Tiếu thật ra
cũng là nói thật, nàng còn sống đến hiện tại giống như là đang ăn trộm
thời gian, Diêm Vương gia nếu muốn nhận lại hồn phách của nàng tùy thời đều
có thể ra tay.

“Đừng tiêu
cực như vậy, ngươi có một vị đại tỷ hiền dịu chiếu cố, cũng tính thực may mắn
” Cố Trường Minh cũng chú ý điểm ấy, dọc theo đường đi, vị cô nương kia đối
nàng này có chút chiếu cố.

Cổ Tiếu
Tiếu vụng trộm cười, vừa muốn mở miệng đã nghe thấy tiếng cầu xin tha thứ
nhỏ vụn của bọn quan viên trong mật thất, Cố Trường Minh tươi cười chợt tắt,
“Chư vị quan viên mấy ngày nay tốt lắm?”


Tri phủ đại
nhân nhất thời vỗ bàn đứng lên, “Cố Trường Minh! Ngươi giam giữ quan viên triều
đình đã là khi quân phạm thượng, cư nhiên còn dám ăn nói bừa bãi vu oan giá
họa bản quan thu nhận hối lộ, ngươi có chứng cớ gì không? Cho dù bản quan có
tội cũng nên giao cho triều đình xét xử, ngươi này tự tung tự tác còn không
phải là loạn thần tặc tử!”

Cố Trường
Minh mặt không đổi sắc, bình tĩnh nói, “Tri phủ đại nhân ở Tử Điền thành làm
quan đã hơn mười năm, cho dù ngài nhịn ăn nhịn mặc, thì mười năm bổng lộc
liệu có đủ để ngài năm lần bảy lượt xây dựng tu bổ rầm rộ phủ đệ cùng ngã
tư đường không? Nếu thực sự có dư, Tri phủ đại nhân ngài luôn mồm nói thương
dân như con, ngài vì sao không đem ban phát cho dân chúng cùng tu bổ đê
điều? Vì sao đang trong mùa hạn hán, thuế má lại vẫn như trước không ngừng
gia tăng?”

Tri phủ đại
nhân bị hỏi á khẩu không trả lời được, phẫn hận ngồi xuống nguyên vị, “Bản
quan tiêu dùng ngân lượng như thế nào chẳng lẽ cũng cần xin chỉ thị của
ngươi cái phản tặc sao?”

Cổ Tiếu
Tiếu từ phía sau Cố Trường Minh ló ra, “Đã là chính thì sẽ không sợ tà,
Tri phủ đại nhân ngài nói có phải không”

Tri phủ đại
nhân vừa thấy Cổ Tiếu Tiếu quần áo rách tả tơi, giận không thể át chỉ tay
nói, “Làm càn! Phản phản ! Thế nào ngay cả một tên tiểu khất cái cũng dám
chất vấn bản quan? ! Mau cút đi —— “

Cổ Tiếu
Tiếu vừa nghe lời này cũng phát hỏa, liền đứng chắn ở trước người Cố
Trường Minh, khởi binh vấn tội nói, “Ăn công lương lấy bổng lộc, làm quan
không vì dân làm chủ ngươi còn không thấy thẹn sao? Vì sao trong thành lại
có nhiều khất cái như vậy? Vì sao trong Vân thành thì lại không có? Trước
tiên tự hỏi lại lương tâm chính mình đi rồi hãy chỉ trích người khác”

Tri phủ đại
nhân khinh thường hừ một cái, kích động nói, “Vân thành chính là đích thân
nhi tử của Hoàng Thượng trấn thủ, kia có thể giống nhau sao? Bên này nặng bên
kia nhẹ đạo lý dễ hiểu như vậy ngươi cái tên tiểu khất cái còn không hiểu?
Đúng là không đáng để nói …” Lời còn chưa dứt, các quan viên khác vội
vàng đi lên vội vàng ngăn cản Tri phủ đại nhân nói ra mấy lời quá khích,
hiển nhiên đã mạo phạm Thánh Thượng.

Cổ Tiếu
Tiếu thổi thổi đầu ngón tay, “Phải không? Nguyên lai Trấn Nam Vương lấy bổng lộc
nhiều hơn so với ngươi, Hoàng Thượng hóa ra đã thiên vị a…”

Cố Trường
Minh đứng ở phía sau nàng yên lặng nhìn chăm chú, tựa hồ dần dần phát hiện thân
phận nàng này có chút khả nghi.

Tri phủ đại
nhân không chịu nổi nỗi nhục này, cả vú lấp miệng em nói, “Bản quan nói như
thế lúc nào? Ngươi cùng Cố Trường Minh, một cái phản tặc một cái đồng lõa, rắn
chuột một ổ toàn bộ đều đáng bị trảm! Lại nói ngươi cái xú nha đầu một chữ
bẻ đôi cũng không thấy lại còn đòi khó dễ ta? Có bản lĩnh ngươi mau đi
cáo trạng lên trên đi a!”

Cổ Tiếu
Tiếu phản cảm nhăn lại mi, “Tri phủ đại nhân, ngươi làm người rất không phúc hậu
, nhất định sẽ vì lời nói hôm nay mà phải trả một cái giá thực đắt” nói
xong, Cổ Tiếu Tiếu quay lại nói với Cố Trường Minh, “Nơi này một chút
cũng không hảo ngoạn, ngươi dẫn ta đi ra ngoài đi “

Cố Trường
Minh trầm mặc không nói, lặng lẽ đưa Cổ Tiếu Tiếu rời khỏi mật thất, Cổ
Tiếu Tiếu tức giận bất bình một đường lẩm bẩm làu bàu, Cố Trường Minh đi
được vài bước liền đột nhiên dừng lại, Cổ Tiếu Tiếu cái trán nhất thời

đập vào lưng hắn, “Làm sao vậy?”

Cố Trường
Minh trầm tư một lát, hai tay ôm quyền tạ lỗi, “Cố mỗ đắc tội …” Lời còn chưa dứt,
hắn một phen kéo hạ miếng vải bịt trước mắt Cổ Tiếu Tiếu, nàng kinh hô
một tiếng che hai mắt, chất vấn nói, “Ngươi nghĩ rằng ta bị mù là lừa
ngươi?”

“Ngươi
cũng không phải là tiểu khất cái bình thường, Cũng không phải bị đao kiếm
làm bị thương” Cố Trường Minh tiến lên từng bước, “Vì sao tiếp cận ta “

Cổ Tiếu
Tiếu nuốt nuốt nước miếng buông tay, một đôi mắt to vô hồn hướng thẳng Cố
Trường Minh, già mồm át lẽ phải nói, “Ta quả thật không phải vừa mới bị mù,
chỉ là muốn mồm miệng đỡ tay chân, thuận tiện kiếm miếng cơm mà
thôi…”

Cố Trường
Minh nhìn nhìn chăm chú hai tròng mắt nàng, xác thực không có chút ánh sáng
nào, nàng thực đúng là người mù, nhưng vẫn bình tĩnh nói, “Mặc dù
ngươi thật sự là bị mù, nhưng cũng không chứng minh được ngươi tiếp cận ta
là không có dã tâm”

Cổ Tiếu
Tiếu thong thả nháy mắt mấy cái, “Nghe dân chúng trong thành nói Cố đại hiệp
văn võ song toàn, tuấn tú nhã nhặn, ta chỉ là có chút ý tứ tìm sao, hắc
hắc…”

“Tìm sao?
…” Cố Trường Minh có điểm mờ mịt lặp lại, hắn chưa nghe ai nói qua muốn tìm
sao ban ngày a.

Cổ Tiếu
Tiếu đương nhiên gật gật đầu, ” ý tứ của ta là nói, Cố đại hiệp ngài giống
sao trên trời lòe lòe loá mắt như vậy! Làm tiểu nữ tử… Vô cùng sùng bái,
ngưỡng mộ!”

Cố Trường
Minh bán tín bán nghi hơi hơi nhíu mi, “Cô nương chớ nói đùa, vẫn nên nói ra
sự thật trả lời nghi vấn của Cố mỗ thì hơn “

“…” Cổ
Tiếu Tiếu khóe miệng khẽ nhếch, này bạn hữu không thích người ta nịnh
nọt sao, kia, nàng sao có thể nói ra a, nghĩ vậy, Cổ Tiếu Tiếu vội ho một
tiếng trịnh trọng nói, “Kỳ thật… Ta chính là thầm mến ngươi, thực không phải
hay nói giỡn…” (*lôi điện thoại ra bấm, tạch tạch, làm ơn nối máy cho
Đố phu ở Đông Thấm Quốc)

Cố Trường
Minh khó có thể tiêu hóa nháy mắt mấy cái, bất quá, hắn thật đúng là cảm thấy
khó xử một chút, đành nặn ra mấy lời nói dịu dàng cự tuyệt nói, “… Cô
nương, Cố mỗ sống chết còn chưa rõ, càng không có tâm tình đàm luận tới
chuyện yêu đương nhi nữ thường tình…”

Nha! Thực
mất mặt, tỏ tình không thành, thông báo thất bại! … Cổ Tiếu Tiếu ra vẻ
đau xót quay đầu qua một bên, “Cố đại hiệp ghét bỏ ta là người mù, không có việc
gì không có việc gì, ta tiếp tục thầm mến ngươi là tốt rồi, sẽ không trở
thành gánh nặng…”

Cố Trường
Minh áy náy ứng thanh, “Cô nương nếu thật sự là không có nơi nương tựa, tạm
thời cứ ở lại trong nhà Cố mỗ, mặc dù đơn sơ, nhưng ít ra có cái mái hiên có
thể che mưa che gió “

Cổ Tiếu

Tiếu ngẩn người, trong lòng không khỏi ấm áp, tâm địa bạn hữu này cũng thực
thiện lương, cũng thực dễ bị lừa, nàng giờ phút này cảm thấy may mắn khi
tự mình đi tìm tòi chân tướng, nếu không một khi đại quân kéo đến, Cố Trường
Minh khẳng định sẽ bị loạn côn đánh chết.

Nên tra nên
hỏi nàng đều đã rõ hết, tiếp tục ở lại Tử Điền thành cũng không có ý
nghĩa, nàng trở lại trong sảnh, mượn cơ hội gãi gãi lòng bàn tay Linh Đang, ý bảo:
chúng ta trở về.

Linh Đang vừa
nhận được mệnh lệnh, nhất thời che ngực hốt hoảng kêu, Cổ Tiếu Tiếu ra vẻ
thất kinh tiến lên nâng, nâng giọng tới tận quãng tám hô lớn, ” Tỷ tỷ,
ngươi làm sao vậy làm sao vậy? Chẳng lẽ là bệnh cũ lại tái phát sao? ! —— “

Cố Trường
Minh ở phía sau viện vừa nghe được tiếng gào, vội vàng đi vào trong sảnh, “Cô
nương làm sao không khoẻ?”

“Bệnh tim
tái phát, ta phải ra khỏi thành đi tìm thảo dược cho nàng ” Cổ Tiếu Tiếu cố
hết sức túm lấy Linh Đang, đè lên huyệt vị xuất mồ hôi trên vai nàng, ra vẻ
khẩn trương nói, “Tỷ tỷ, ngươi nhất định phải kiên trì, không thể chết được!
Chúng ta lập tức đi —— “

Cố Trường
Minh thấy Linh Đang đầu đổ đầy mồ hôi, sắc mặt cực kém, tin là thật liền ôm lấy
Linh Đang hướng cửa lớn nha môn tri phủ chạy đi, “Ta đưa các ngươi đi tìm thảo
dược “

“…” Cổ
Tiếu Tiếu kéo lấy góc áo hắn thở hồng hộc chạy theo, này bạn hữu thật sự…
cũng không cần nhiệt tình như vậy đi.

Cố Trường
Minh cấp bách đem hai người lên ngựa, sau đó nhảy lên theo giơ roi giục ngựa,
Cổ Tiếu Tiếu quay đầu lại ra sức khước từ, “Cố đại hiệp thực sự không
cần ngài đi cùng chúng ta, ngoài thành tất cả đều là người của Trấn Nam
Vương, ngươi sẽ bị loạn tên bắn chết !”

“Cố mỗ há
có thể thấy chết mà không cứu?” Cố Trường Minh vẻ mặt ngưng trọng, nhanh như
chớp hướng cửa thành chạy đi, Cổ Tiếu Tiếu vội vàng viết ám chỉ vào lòng
bàn tay Linh Đang, Linh Đang đợi trong chốc lát, liền lau mồ hôi chậm rãi ngồi
dậy, “Ta tốt hơn nhiều rồi…”

Cổ Tiếu
Tiếu nhất thời cảm động đến rơi nước mắt ôm lấy Linh Đang, “Tỷ tỷ của ta a!
Ngươi không có việc gì, không có việc gì sao?” Không chờ Linh Đang lên tiếng trả
lời, Cổ Tiếu Tiếu vội vàng nói với Cố Trường Minh, “Cố đại hiệp! Tỷ của
ta nàng gặp được kỳ tích rồi ! Thực may mắn —— “

Cố Trường
Minh tức khắc hãm lại dây cương, thấy Linh Đang quả thật không còn đổ mồ
hôi nữa, sắc mặt hồng nhuận trở lại, lúc này mới yên tâm xuống ngựa, “Thực
không còn đáng ngại sao?”

“Không ngại,
làm phiền Cố đại hiệp lo lắng ” Linh Đang ngượng ngùng mân mím môi, còn thẹn
thùng vò vò góc áo.

Cổ Tiếu
Tiếu tự mình bò xuống khỏi lưng ngựa, “Cố đại hiệp ngươi đi làm việc
trước đi, ta cùng tỷ tỷ quay lại ngôi miếu đổ nát lấy một ít đồ vật này
nọ, chốc nữa sẽ tới nha môn tri phủ tìm ngươi “

Cố Trường
Minh quả thật bận tối mày tối mặt, nhưng xuất phát từ lễ phép, hỏi, “Có cần Cố
mỗ đưa các ngươi đi không?”

“Không cần
không cần, gặp lại sau” Cổ Tiếu Tiếu lôi kéo Linh Đang chạy đại về một
hướng, còn giả vờ vừa chạy vừa vẫy vẫy tay, “Chúng ta đi rồi sẽ về
nhanh thôi, nhất định phải chờ chúng ta a” Linh Đang cẩn thận quay lại nhìn
xem, khuôn mặt càng lúc càng hồng.

Cố Trường
Minh rõ ràng ứng thanh, rồi mới lên ngựa quay về nha môn tri phủ, Cổ Tiếu
Tiếu nghe được tiếng vó ngựa càng ngày càng xa, lòng còn sợ hãi vuốt vuốt
ngực cho thuận khí, lơ đãng ra lệnh nói, “Mau đi tìm xem tóc giả ở đâu,
chúng ta lập tức rời đi”


“Vâng…”
Linh Đang nhìn chăm chú bóng dáng đã đi xa, không yên lòng đáp lời, nhưng
sau đó vẫn không nhúc nhích .

“Ngươi làm
sao vậy Linh Đang?”

“A? … Có
hạt bụi rơi vào mắt…”

Cổ Tiếu
Tiếu nghe ra nàng đang nói cho có lệ, liền thúc giục, “Mắt ngươi là máy hút bụi
sao? Mau lên đi có được không”

“… Nga”
Linh Đang thu hồi thần trí, dìu Cổ Tiếu Tiếu đi đến ngõ nhỏ gần cửa
thành, thử nói, “Mới vừa rồi nếu đem Cố Trường Minh ra ngoài thành liền có
thể bắt sống hắn, Vương phi hà cớ gì lại thả hắn?”

“Ta cũng
không biết chính mình đang nghĩ gì, nhưng vẫn cảm thấy hắn không phải là
người xấu, ta nghĩ…”

“Thả cho hắn
một con đường sống sao? !” Linh Đang khẩn cấp tiếp nhận nói.

“Ân… Ân? !”
Cổ Tiếu Tiếu ngẩn người một lúc, cuối cùng nghe ra điểm mày, “Ngươi làm
sao lại kích động như vậy? Chẳng lẽ là coi trọng hắn ?”

“…” Linh
Đang mím môi cười, nhăn nhó nói, “Nào có…”

Cổ Tiếu
Tiếu nhất thời rùng mình một cái nổi da gà, giọng nói mềm nhũn e thẹn như
không còn xương cốt, không thể nói như bình thường được sao! ?

※ ※ ※

Cổ Tiếu
Tiếu mang theo khăn trùm đầu, cầm trong tay cây gậy tiếp tục sắm vai lão thái
thái, canh gác cửa thành vẫn là vị binh lính vừa rồi, không đến một canh giờ,
binh lính thấy lão thái thái mù khóc tới trời đất xoay chuyển đòi ra khỏi
thành, lại còn ăn vạ lăn lộn đầy đất, còn Linh Đang thì liên tục “A ba a
ba” đối với binh lính khoa tay múa chân, binh lính bất đắc dĩ đành phải cho
hai người ra khỏi thành, trước khi các nàng đi còn nhắc nhở nói, “Đại nương,
ngươi này nếu đã đi rồi thì đừng trở về nữa, ta thực không thể trêu vào
ngươi “

“Vất vả
ngươi rồi tiểu huynh đệ, đại nương ta lần này … đi sẽ rất nhanh liền quay
trở về a, hắc hắc…” nói xong, Cổ Tiếu Tiếu cúi người giả bộ bị gù
nhanh chóng rời đi, không được bao lâu, đột nhiên có mười mấy tên “Khất cái”
từ trong rừng cây nhảy ra, nhất thời tề xoát quỳ gối trước mặt Cổ Tiếu
Tiếu bồi tội, vừa hỏi mới biết là người một nhà, Cổ Tiếu Tiếu khóe miệng
giật giật, nguyên lai đều là do quân sư phái tới bảo hộ nàng, lăn lộn nửa
ngày một cái cũng không trà trộn được vào.

Đợi sau
khi trở lại quân doanh an toàn, Cổ Tiếu Tiếu đem hết thảy chân tướng báo lại
cho quân sư biết, quân sư tự nhiên nghe ra Cổ Tiếu Tiếu có ý niệm che chở Cố
Trường Minh trong đầu, “Theo ý của Vương phi là… Thuộc hạ chỉ cần mang một
tiểu đội tiến vào trong Tử Điền thành?”

“Không phải,
là nói chúng ta cho binh lính vây quanh Tử Điền thành, sau đó ta cùng ngươi
đi vào, chỉ nghe lời nói từ một phía của ta, không bằng sư gia tự mình
đi gặp Cố Trường Minh, ngoài cửa có trọng binh gác, bọn họ tự nhiên không dám
hành động thiếu suy nghĩ “

Linh Đang vừa
nghe có thể gặp lại Cố Trường Minh nhanh như vậy, liền vui vẻ rạo rực chạy
về doanh trướng rửa mặt chải đầu trang điểm, tựa hồ hoàn toàn quên mất thân
phận loạn đảng hiện giờ của hắn.

Quân sư
lĩnh mệnh làm theo, Cổ Tiếu Tiếu định lên tiếng kêu gọi Linh Đang lại
không có ai trả lời, nàng ẩn ẩn nghe được phía trong trướng có tiếng động
nhỏ, mặt mũi nhăm thành một đoàn, hóa ra là xuân tâm nhộn nhạo, nếu thực
chuẩn bị giết chết Cố Trường Minh, con nhóc này có khi còn lao tới đỡ hộ
cũng nên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận