Nằm trên giường bấm điện thoại miên mang tôi chợt nhớ ra chưa kể chị Linh cho mẹ nghe, tôi bật dậy đi kiếm mẹ.
" đi đâu vậy " cô An nắm áo tôi kéo lại
" em đi kiếm mẹ, a mà An biết chủ nhiệm của em là ai khôngggg "
" ai á " cô ấy cười mỉm nhìn tôi đắm đuối
" là chị Linh áaa "
" ùi sướng à nha, biệt tích mấy tháng nay giờ làm chủ nhiệm của Anh bất ngờ lắm nha "
" hì lúc đầu em cũng bất ngờ lắm á "
" vậy An phải kêu gvcn dạy dỗ lại Anh mới được haiz "
" ơ kìaaa, An dám làm vậy với em hảaa "
" dám chứ sao không " cô ấy bĩu môi
" *chụt* thôi màaa " tôi hun lên má cô ấy một cái
" cái nữa i mới tha cho "
Tôi nghe theo cô ấy hun nhiều cái lên má, nhìn cô ấy cười tươi trong lòng thật vui sướng làm sao.
!
•chat•
" về với ba nhé con? "
" dạ con xin lỗi! "
" ba có tiền ba sẽ mua những thứ con thích, ba có tất cả ba là đàn ông nên về với ba nhé? "
" dạ không vì ba là đàn ông nên con sẽ càng theo và bảo vệ mẹ hơn "
" mẹ.
.
t nuôi m ăn học lớn tới chừng này r m phản bội t hả? Tiền t toàn là gửi cho m không đó, t cho m suy nghĩ lại 3 ngày sau t về t không cần biết m ra sao, m chỉ cần theo t mà thôi "
"? Ba nói là tiền mẹ gửi hả, vậy công việc ba đang làm là do ai sắp xếp?, ba có được ngày hôm nay là nhờ ai? "
" tất cả là nhờ vào tài năng của t hết thôi, con gái mẹ m không làm ăn được tích sự gì hết "
Đọc được chữ " con gái mẹ " tim tôi như đau lên, cơn nóng giận trong tôi lại trồi lên.
" vậy ba đã học hết cấp 2 chưa?, ba có bằng đại học không?, ba có học vấn cao như mẹ con không mà ba nói vậy??!!, ba đừng có đụng tới mẹ con, được thôi ba thích thì con chiều, từ nay hai chúng ta là người dưng nước lã nhé?, tạm biệt và hẹn không gặp lại! "
Tắt điện thoại để bên mặc kệ những tin nhắn của ba tôi ồ ạt tới.
*ting*
" m đang nói gì vậy hả? "
" không có t mẹ con m không có được ngày hôm nay đâu "
" m nên coi lại m đi, nếu m không về với t m như con gái mẹ m thôi, đàn bà thì làm được tích sự gì chứ? "
Tôi nhìn màn hình cố nén giận lại, bấm vào xem nhưng lại không rep rồi lại tắt đi, ngồi dậy để hai chiếc mũi của tôi dễ thở hơn, hôm nay cô An lại đi họp giáo viên rồi còn mẹ tôi thì đi coffee cùng bạn cũ, không biết bao giờ mới về nhà nữa, bây giờ là buổi trưa tôi thì lại không biết đi đâu cho thả lỏng tâm hồn nữa haiz.
Thay đồ xong lấy laptop của mình rồi bỏ vào chiếc túi đeo chéo cỡ lớn rồi bỏ vào những dụng cụ cần thiết.
Nay tôi đi bộ, chủ yếu là muốn ngắm cảnh để thư giản, vừa đeo tai nghe vừa đi rồi hóng ánh nắng của mặt trời và hóng gió.
Tới một tiệm coffee yên tĩnh đúng tâm trạng bây giờ của tôi, tôi móc laptop ra bấm những bộ phim tôi đã lưu trữ sẵn.
Trên đường đi tôi có ghé tiệm mua một gói thuốc lá, tôi không hiểu vì sao nhưng tôi lại muốn hút, tôi muốn đổ những nỗi đau lên cơ thể tôi chứ không muốn đổ lên người khác.
" chị ơi cho hỏi ở đây được hút thuốc không? "
" a dạ không, nếu em muốn em có thể ngồi bàn ngoài trời nhé "
" dạ cảm ơn chị "
Tôi dọn đồ di chuyển ra bàn ngoài trời ngồi dưới cây dù để tránh nắng, tôi móc gói thuốc lá ra, lấy một cây rồi lấy hột quẹt ra, trên tay tôi cầm hơi run mà không yên một chỗ.
Trong đầu ngàn câu hỏi nếu hút cô An có ghét mình không, hút sẽ chết sớm đúng chứ, hút có mùi vị ra sao nhỉ.
Từ từ đưa lên miệng, châm lửa lên rồi hít nhẹ, khói nhả ra từ miệng có hơi ít, tôi hút thêm một cái lâu rồi nhả ra thật nhiều khói, cứ thế lập đi lập lại.
•chat•
" nay An tối mới về nha, các thầy cô tụ tập đi ăn tối nữa á "
" dạ An đi đi em không sao âu "
" ở nhà ngoan nha, đừng khóc đó biết chưa "
" a vâng, em làm gì mà khóc chứ "
" vậy mới là Anh chứ hehe, thôi An họp tiếp nha baiii "
" dạ bai, em yêu An nhiều lắmmm "
Đã hứa rằng sẽ không khóc cơ mà.
.
, sao nước mắt tôi lại rơi khi thấy dòng chữ " đừng khóc đó biết chưa " lòng tôi thật yếu mềm nhỉ.
Ngồi hút hết điếu này tới điếu khác tôi không biết đã hút bao nhiêu điếu nữa, tôi cứ hút rồi coi phim rồi hút, qua 4-5 tập phim dài mà lòng tôi vẫn chưa đỡ hơn dường nào, tâm trí tôi lại càng rối bời thêm càng ngày càng nhiều không biết cách nào để thoát khỏi cái cảm xúc ấy.
Ba đã ly hôn mẹ rồi, em gái thì lại phũ phàng cho dù là còn thân hay không, từ nay ba và em gái sẽ sống ra sao?, mẹ về bển mẹ sẽ sống với ai đây?, chắc cô đơn lắm nhỉ, nhưng còn công việc của mẹ, mình cũng muốn đi lắm nhưng còn cô An thì sao???, những câu hỏi ập đến làm tôi không kịp đưa ra câu trả lời.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...