Editor: Nguyetmai
Tuy rằng không cảm thấy Widowmaker có thể đe dọa đến họ, song lời nhắc nhở của người chơi kia lúc trước vẫn khiến họ ý thức được rằng có lẽ đang tồn tại một đối thủ ẩn nấp trong bóng tối. Thế nên họ vừa tiến lên, vừa không ngừng quan sát xung quanh để phòng ngừa bị đánh lén.
Mặc dù cấp bậc có thuộc tính tăng cường, nhưng các thành viên tiểu đội Hổ Mang lại tin chắc kỹ xảo phe mình có thể hoàn toàn áp đảo kẻ được gọi là Widowmaker kia.
Cho dù cấp bậc của cô ta có cao đến mấy đi chăng nữa!
Lúc này, trên đỉnh một tòa nhà cao mười tám tầng nằm ngay đằng trước tiểu đội hơn năm trăm mét, Amelie đang lười biếng phơi nắng, miệng còn ngậm một điếu thuốc lá mua từ server Bắc Kỳ.
Sau khi hút xong điếu thuốc này, khóe miệng của cô cong lên, xoay người cầm Widow"s Kiss, nhìn xuyên qua thấu kính bắt đầu tìm con mồi mới.
Ánh mắt của cô lướt qua quần thể kiến trúc, lúc này tiểu đội Hổ Mang đang đi tới chợt xuất hiện trong tầm mắt.
Con mồi!
Tuy rằng họ là người chơi, song pháp tắc của khu vực này chính là cá lớn nuốt cá bé. Chẳng những là sự so đấu giữa người chơi và các sinh vật ở Địa Ngục mà đồng thời cũng là chiến đấu giữa những người chơi. Amelie đã hoàn toàn nhập tâm vào đó. Nơi này chính là lãnh địa săn bắn của cô, đương nhiên sẽ không khách sáo với những kẻ dám đến đây xâm phạm.
Họng súng bắt đầu di chuyển trong đám người chơi này để tìm kiếm mục tiêu kích sát đầu tiên.
Trong tình huống bình thường, tay súng bắn tỉa đều sẽ ưu tiên kích sát người tấn công tầm xa để giảm bớt áp lực cho mình trong lúc giao chiến. Nhưng Amelie lại có lòng tin tuyệt đối với kỹ thuật của mình. Cô ưu tiên lựa chọn bắn chết chiến sĩ có khả năng cận chiến.
Mắt trái nheo lại, ngón trỏ khẽ đè lên cò súng, chậm rãi bóp cò.
"Pằng!"
Viên đạn đã được sung năng vẽ ra một quỹ tích màu lam trong không trung, chính xác bắn trúng đầu một chiến sĩ của tiểu đội Hổ Mang.
[Người chơi Stone đã bị bạn kích sát! Sát thương bạo kích!]
Cùng lúc đó, một con số màu đỏ hiện lên trên đỉnh đầu người chơi kia.
- 1823
Stone bất ngờ tử vong khiến mọi người trong tiểu đội Hổ Mang hoảng sợ. Nhưng ý thức tác chiến của họ rất mạnh, biết đang có tay súng bắn tỉa nên họ lập tức tản ra tìm công sự để ẩn nấp.
Sắc mặt Johnson trở nên âm trầm khi nhìn thoáng qua vết thương trên cơ giáp, sau đó ra dấu tay liên tục [Hướng 2 giờ có tay súng bắn tỉa, yểm hộ chúng tôi tiến lên].
Đồng đội lập tức gật đầu, bắt đầu nằm rạp xuống đất tản ra xung quanh.
Biết tay súng bắn tỉa đang nhìn chằm chằm bên này nên họ cũng không thò đầu ra mà bắt đầu thay đổi vị trí.
Sau khi các thành viên trong tiểu đội đều tản ra, Johnson siết chặt tay [Tấn công].
Mười thành viên đều đổi vũ khí thành súng bắn tỉa, sau đó đồng thời thò đầu ra, nhắm nòng súng về hướng 2 giờ, bắt đầu ngắm bắn để yểm hộ đám người Johnson tiến lên.
Lúc này, Johnson dẫn theo ba thành viên cận chiến và ba thành viên phụ trợ lao về phía chiếc xe bỏ hoang đằng trước.
Sau khi đám người Johnson hoàn thành né tránh, mười tay súng bắn tỉa đồng thời ngồi xổm xuống.
Suy nghĩ của họ vô cùng chính xác, bắn súng để yểm hộ đám thành viên cận chiến Johnson tiếp cận mục tiêu. Chẳng qua điều khiến họ khó hiểu là tay súng bắn tỉa ở hướng 2 giờ lại không thấy xuất hiện.
Ý thức được tay súng bắn tỉa kia có lẽ đã thay đổi vị trí, mười tay súng bắn tỉa đằng sau lập tức ra dấu tay trao đổi với nhau.
Cuối cùng họ quyết định hai người thành một nhóm tập trung một khu vực để tiến hành đợt yểm hộ tiếp theo.
Sau khi lại nhận được mệnh lệnh yểm hộ của Johnson, mười người đồng thời thò đầu ra, bắt đầu bắn tới tấp.
"Pằng!"
- 1923
Một con số bằng máu hiện lên, vẫn là bạo kích sát thương gấp đôi, thành viên của tiểu đội Hổ Mang này tử vong ngay tại chỗ.
Nhưng làm vậy cũng khiến các tay súng bắn tỉa của tiểu đội Hổ Mang lại nhắm ngay vị trí của Amelie. Thừa dịp cô vừa bắn xong, phát thứ hai còn chưa kịp lên đạn thì chín người đã đồng thời bắn ra.
Nhưng lúc này Amelie đã cúi đầu xuống, ôm súng bắn tỉa lăn một vòng sang bên phải trên mặt đất.
"Rắc!" Cô kéo khóa nòng, một cái vỏ đạn màu lam văng ra khỏi nòng, viên đạn mới được lắp vào.
Lần này Amelie không hề do dự ngẩng đầu, ngắm bắn, nổ súng!
"Pằng!"
Con số bạo kích màu đỏ như máu hiện lên, lại là một tay súng bắn tỉa bị giết chết.
Giờ khắc này, sắc mặt của tất cả thành viên trong tiểu đội Hổ Mang đều đen sì.
Họ là một trong những bộ đội đặc chủng tinh nhuệ nhất nước Mỹ, thế mà bây giờ lại bị một người chơi bắn chết ba người liên tiếp. Người khác mà biết thì sẽ cười cho thối mũi.
Ý thức được đối diện cũng là một cao thủ bắn tỉa, tám người còn lại ở đằng sau lại bắt đầu nằm rạp xuống đất đổi vị trí.
Chung quy ngồi yên một chỗ bắn súng quá dễ bị tập trung.
Lần này, tất cả mọi người đều trở nên cực kỳ nghiêm túc. Hơn nữa họ không tin rằng kỹ thuật bắn tỉa chuyên nghiệp lại thua một người chơi bình dân.
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, các chiến sĩ như Johnson lại lao tới công sự tiếp theo. Sau lưng họ, tám tay súng bắn tỉa đồng thời thò đầu ra, mỗi người đều tập trung vào một khu vực đại khái, nhắm ngay mục tiêu trên đỉnh tòa nhà trực tiếp bóp cò súng.
Lần này, Amelie vẫn không thò đầu ra. Nhưng ngay tại lúc họ chuẩn bị ngồi xổm xuống thì Amelie bất chợt đứng dậy, giơ súng bắn ngay lập tức.
"Pằng!"
Một chiêu bạo kích!
Sau khi lại ngồi xổm xuống, khóe miệng Amelie cong lên, ánh mắt hiện lên vẻ phấn khởi.
Cô lấy một điếu thuốc ra châm, hít sâu một hơi, sau đó nhả ra một đống khói dày đặc.
Đối diện là cao thủ, chắc chắn là cao thủ! Thấy cách tác chiến của họ, Amelie đã ý thức điều này. Chẳng qua so đấu như thế mới khiến cô cảm thấy thú vị!
Amelie vuốt ve đóa hoa bách hợp không ngừng nở rộ rồi lại úa tàn trên báng súng, cảm nhận được mình càng phấn khởi hơn.
Dường như Amelie được sinh ra là để bắn tỉa. Ngắm bắn, nổ súng, hai quy trình này cần thời gian tích lũy thì mới có thể bắn trúng mục tiêu một cách chính xác, song nó lại vô cùng nhuần nhuyễn khi lọt vào tay cô, cứ như thể chỉ cần ngắm bắn rồi bóp cò súng, viên đạn bay ra khỏi nòng súng sẽ nhắm chính xác mục tiêu mà không cần quá nhiều công sức.
Trong lĩnh vực này, tiêu chuẩn của cô vượt xa các tay súng bắn tỉa của tiểu đội Hổ Mang. Họ hoàn toàn không thể đạt tới tốc độ của Amelie. Tuy rằng làm thế cũng không khó, nhưng họ lại không tài nào chắc chắn về độ chính xác của viên đạn.
Áp đảo toàn diện trên lĩnh vực bắn tỉa, cộng thêm tâm tính máu lạnh vô tình.
Amelie không ngừng gửi tặng những nụ hôn của Thần Chết cho tay súng bắn tỉa của tiểu đội Hổ Mang, hoàn toàn hủy diệt sự kiêu ngạo trong lòng họ.
Đến cuối cùng, đội trưởng Johnson không thể chịu được nữa mà bắt đầu lên tiếng chỉ huy chiến đấu trong kênh đội ngũ.
Sự thỏa hiệp này không thể nghi ngờ đã chứng minh cho sự khủng bố của Amelie, khiến tất cả mọi người trong tiểu đội Hổ Mang cảm thấy khó giải quyết.
"Lão đại, cô ta mạnh quá!"
Sau khi lại có thêm một thành viên bị kích sát bằng bạo kích, đằng sau chỉ còn lại ba tay súng bắn tỉa.
Đối mặt với một đối thủ cường đại cỡ này, cho dù họ có kiêu căng đến mấy thì cũng không thể không thừa nhận rằng tay súng bắn tỉa đối diện mạnh hơn họ không chỉ một chút!
Một người đối kháng với hai mươi người, song rơi vào thế yếu lại là họ.
Họ chỉ từng có cảm giác áp lực này trong trận chiến đấu hữu nghị với chiến đội X thần bí nhất nước Mỹ lúc trước mà thôi.
Đây thật sự chỉ là một người chơi thôi sao? Họ bắt đầu nghi ngờ.
Chẳng qua chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục. Sau khi mở kênh giọng nói, các thành viên trao đổi với nhau thuận tiện hơn, quá trình bắn súng yểm hộ cũng trở nên trôi chảy.
Người phiền muộn nhất trong trận chiến này không thể nghi ngờ là thành viên lựa chọn Cơ Giáp Phụ Trợ.
Họ có người máy sửa chữa nanometer, có thể giúp đồng đội hồi máu, cũng có thể giúp đồng đội tăng lực sát thương. Nhưng mỗi lần đối thủ đều chơi hehot, trực tiếp giết chết ngay tại chỗ. Họ có muốn hồi máu cho đồng đội cũng bó tay.
Nhưng nếu chọn phụ trợ DPS thì năng lực viễn trình của họ chắc chắn không bằng Cơ Giáp Sung Năng, lại không có súng bắn tỉa, trong khoảng cách xa như vậy thì căn bản là chẳng có tác dụng gì.
Cuối cùng mọi người trong tiểu đội Hổ Mang bàn bạc với nhau, quyết định để các thành viên chọn Cơ Giáp Phụ Trợ làm bia ngắm sống để thu hút hỏa lực, khiến ba tay súng bắn tỉa còn lại có thể ngắm bắn Amelie trên tòa nhà cao tầng.
Sách lược thay đổi liên tục. Có thể nói khả năng khống chế trong lĩnh vực bắn tỉa của Amelie đã khiến tiểu đội Hổ Mang hoàn toàn bó tay.
Nhưng họ vẫn xem nhẹ Amelie, người có tài năng bắn tỉa gần như bằng thần.
Khi chiến sĩ Cơ Giáp Phụ Trợ đứng dậy, tiếng súng trong tưởng tượng lại không vang lên. Amelie trong trạng thái ngắm bắn chỉ vẫy tay với chiến sĩ phụ trợ này từ xa như thể chào hỏi.
"Đừng đứng dậy!" Chiến sĩ Cơ Giáp Phụ Trợ kia lập tức hét lên, nhưng tay súng bắn tỉa sau lưng hắn ta đang sớm cầm súng nhổm dậy, hoàn toàn không kịp ngồi xuống.
"Pằng!"
Viên đạn xuyên qua cơ giáp của hai người, kéo theo một đống máu tươi.
Double Kills! Sát thương bạo kích gấp đôi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...